Nổi tiếng nhất chắc phải kể đến chợ hoa Hàng Lược, một nơi muôn hồng nghìn tía. Chợ có từ bao giờ không ai để ý, chỉ biết nó đã thành một phần của Hà Nội. Có chen chân trong ấy, có bị xô dúi vào nhau đến mức phải luôn miệng xin lỗi người bên cạnh mới cảm hết được cái náo nức, rộn rã của mùa xuân.
Người Hà Nội đến đây không chỉ ngắm hoa, mua hoa mà còn như sống lại cả những ký ức đẹp đẽ về một thời chưa xa, khi còn líu ríu theo mẹ, theo bà ngắm nhìn những bó hoa thược dược, cúc vàng, violet, layơn… được gói trong những chiếc lá dong xanh thẫm màu lục bảo đơn sơ, khiêm tốn. Nhớ một thời theo ông, theo bố đi chọn từng cành đào, cây quất hay chậu thủy tiên nhỏ để thành kính dâng lên bàn thờ tổ tiên.
Từ những ngày cuối năm, nghe tới chợ Tết mà thấy lòng nao nao, bởi cảm giác chờ mong, trông ngóng.
Được chú ý nhất là cành đào đất Bắc. Bởi thiếu đào thì sao gọi là Tết! Kìa đào bích, đào phai chúm chím khoe sắc, tô điểm cho cái không khí bàng bạc mưa phùn, tạo nên cái không khí thiêng liêng mà tĩnh mịch của tiết xuân. Giờ đây người ta còn bán cả những cành hoa giả sặc sỡ sắc màu.Những bông hoa nhỏ không mọc lên từ đất mà nảy mầm đơm hoa từ những đôi bàn tay của những người thợ thủ công tài hoa ấy.
Chợ hoa như một bản hòa ca của màu sắc. Bên cạnh hoa còn là những mảng màu của dòng người đi chợ du xuân. Những màu áo sắc khăn cũng đầy hấp dẫn, gợi cảm, như quyện vào nhau thành một bức tranh sinh động về màu sắc tươi đẹp trong tiết trời xám bạc.
Chợ hoa như một bản hòa ca của màu sắc. Bên cạnh hoa còn là những mảng màu của dòng người đi chợ du xuân.
Chợ Tết không chỉ có hoa.Người ta có thể tìm thấy ở đây tất cả mọi thứ cho một cái tết đủ đầy, từ những nhu cầu vật chất đến tinh thần. Nào măng khô, bóng bì, bánh, mứt, chè, thuốc cho đến những bình hoa mới, rồi cả tấm áo mới cho con trẻ, cụ già…
Khiêm nhường bên góc phố là sạp hàng bán đồ mã xanh đỏ giấy màu với hương trầm.Ngày Tết nghe mùi hương, thấy khói hương tự dưng lòng ấm lại, tự tại và an nhiên đến lạ.
Và quên sao được những chiếc chiếu đơn sơ, chỉ kê đủ chiếc bàn con của những ông đồ già.Những con chữ như phượng múa rồng bay trên tấm giấy hồng điều, gửi gắm vào đấy biết bao ước nguyện của người xin chữ, quả thật đã đem Tết đến gần hơn bao giờ hết.
Chợ phiên ngày Tết với người Hà Nội hình như chưa bao giờ cũ. Mà ngược lại, nó luôn thanh tân, quyến rũ và đầy bí ẩn chờ ta mỗi độ Xuân về.
Chợ hoa Hàng Lược có từ bao giờ, không ai biết. Chỉ biết nó có từ rất lâu, và đã trở thành một phần không thể thiếu đối với người Hà Nội. Những hình ảnh xưa nhất về chợ hoa này đã được người Pháp ghi lại từ những năm đầu thế kỉ XX. Chợ chỉ họp một lần duy nhất trong năm, nhộn nhịn nhất trong vòng bảy ngày từ hai mươi ba tháng Chạp cho đến chiều ngày ba mươi.
Bài: Phạm Đức Anh
Ảnh: Đan Toàn, Đức Anh