Sì Thâu Chải: Bản làng thanh bình giữa mây trời Tây Bắc

15/10/2025

Giữa những tầng mây lững lờ quanh thung lũng Tam Đường, bản Sì Thâu Chải (Lai Châu) hiện lên thanh bình và trong trẻo như một khoảng lặng hiếm hoi của Tây Bắc - nơi người lữ khách có thể tìm lại cảm giác an yên giữa thiên nhiên thuần khiết.

Hành trình đi vào giữa thung lũng mây

Tuyên biết đến Sì Thâu Chải cách đây hai năm, qua vài đoạn video lan truyền trên mạng. Khi đó, anh đã ngạc nhiên khi thấy một bản vùng cao lại làm du lịch cộng đồng chỉn chu và “lowkey” đến thế: “Mọi thứ ở đó bình dị, vừa vặn, chẳng ồn ào mà vẫn đẹp một cách tự nhiên”. Nhưng phải đến tận năm nay, sau nhiều chuyến đi qua Tây Bắc, Tuyên mới có dịp đặt chân tới nơi mà anh gọi là “bản nhỏ giữa trời mây”.

Chuyến xe đêm rời bến Mỹ Đình đưa anh đến ngã tư Tác Tình khi trời còn chưa sáng. Từ đó, thêm chừng bảy cây số đường núi quanh co là đến Sì Thâu Chải - bản nhỏ nằm trên lưng chừng núi Pu Ta Leng. Cảm giác được hít vào hơi lạnh buổi sớm, nghe tiếng gà gáy vọng từ xa và thấy sương giăng trắng cả thung lũng khiến anh gần như quên hết mệt mỏi của quãng đường dài.

Empty
Nằm trên lưng chừng núi Pu Ta Leng, Sì Thâu Chải được bao quanh bởi núi rừng và mây trời Tây Bắc

Nằm trên lưng chừng núi Pu Ta Leng, Sì Thâu Chải được bao quanh bởi núi rừng và mây trời Tây Bắc

Bài liên quan

Ở Sì Thâu Chải, anh lưu trú tại homestay của A Giàng - nơi được xem là có tầm nhìn đẹp nhất bản. Trước nhà là bãi cỏ rộng nhìn xuống thung lũng Tam Đường, chỉ cần kéo chiếc ghế gỗ ra ngồi là có thể ngắm trọn cả biển mây, ánh hoàng hôn rơi trên những nếp nhà nhỏ. Mọi thứ ở đây đều mộc mạc: chăn bông dày, sàn gỗ, mùi khói bếp thoang thoảng và nụ cười hiền lành của vợ chồng chủ nhà.

Không hùng vĩ như Hoàng Su Phì hay lộng lẫy như Mù Cang Chải, Sì Thâu Chải mang vẻ đẹp vừa vặn cho những tâm hồn thích sự chậm rãi. Cả bản chỉ hơn sáu chục hộ người Dao đầu bằng sinh sống, những nếp nhà gỗ lợp mái pơ mu nằm rải rác, đường quanh co lát đá, hai bên phủ đầy hoa. Đi bộ một vòng quanh bản mất chừng hai tiếng, nhưng cứ đi một đoạn lại muốn dừng lại để chụp tấm ảnh, hay đơn giản là hít một hơi thật sâu cái mùi cỏ dại và đất ẩm đặc trưng của vùng cao.

Empty
Empty
Empty

Những bữa ăn ở homestay cũng giản dị như chính con người nơi đây. Cơm nhà nấu, đôi khi là nồi lẩu gà hay cá tươi bắt dưới suối. Mỗi sáng, anh cùng vài người bạn mang bàn ăn ra bãi cỏ, ngồi dưới tán đào, vừa ăn vừa nhìn xuống thung lũng mờ sương. Trong cái lạnh nhẹ của vùng cao, từng món ăn bỗng trở nên ấm áp và ngon lành hơn thường ngày.

“Ở đây không cần gì nhiều”, Tuyên nói, “chỉ cần sáng ngồi ngắm mây, trưa dạo quanh bản, chiều nhâm nhi chén trà là thấy đủ”.

Trang thông tin du lịch và phong cách sống Travellive+
Empty
Empty
Thưởng thức bữa cơm bản trong khi ngắm mây núi

Thưởng thức bữa cơm bản trong khi ngắm mây núi

Một ngày giữa thiên nhiên dịu dàng

Vào thu, Sì Thâu Chải dường như hội đủ cả bốn mùa trong một ngày. Buổi sáng không khí se lạnh như đầu thu, giữa trưa nắng vàng trải nhẹ qua tán lá, chiều đến gió từ thung lũng thổi lên mang theo hơi sương, và khi đêm về, cả bản chìm trong làn sương mỏng cùng bầu trời đầy sao.

Tuyên dành trọn ngày để đi bộ quanh bản. Sì Thâu Chải nhỏ thôi, đi vòng quanh mất chừng hai tiếng là hết, nhưng góc nào cũng khiến người ta muốn dừng lại. Khi là hàng rào đá phủ rêu, khi là vạt cỏ dại bên con dốc nhỏ, hay đơn giản là nụ cười của đám trẻ con chạy tung tăng. “Cảm giác ở đây giống như quay lại thời mình còn bé, khi mọi thứ đều trong trẻo và chậm rãi”, anh nói.

Empty
Empty
Khung cảnh giản dị đặc trưng của một bản làng vùng cao phía Bắc

Khung cảnh giản dị đặc trưng của một bản làng vùng cao phía Bắc

Chiều xuống, Tuyên thường ngồi bên khoảng sân trước homestay, nhìn mây bay qua thung lũng Tam Đường, phía xa là những mái nhà ẩn hiện trong sương. Anh cũng dành thời gian ghé một quán cà phê nhỏ trong bản, nơi chỉ có vài chiếc bàn gỗ và những người khách ít ỏi, ngồi đó nhìn nắng tắt, nghe tiếng gió xào xạc và thấy đời nhẹ tênh.

Empty
Empty
Empty
Biển mây trắng xóa bao trùm thung lũng

Biển mây trắng xóa bao trùm thung lũng

Tối đến, sau một ngày rong ruổi, anh ngâm chân bằng thảo dược do người Dao tự tay chuẩn bị - một thói quen giản đơn mà dễ khiến người ta thích thú. Hơi ấm lan tỏa, mùi lá thuốc thoang thoảng, mọi mệt mỏi như tan biến, chỉ còn lại cảm giác thư thái hiếm có giữa núi rừng.

Nếu có thêm thời gian, du khách có thể thuê xe chạy ra thác Tác Tình - cách bản chừng năm cây số. Dòng thác trắng xóa đổ xuống từ vách núi cao, bao quanh là rừng cây xanh thẳm, tạo nên một bức tranh hùng vĩ mà vẫn nên thơ giữa mây trời Tây Bắc.

Khung cảnh núi trời giao hòa hùng vĩ như bức họa của Sì Thâu Chải

Khung cảnh núi trời giao hòa hùng vĩ như bức họa của Sì Thâu Chải

Giữ hồn bản giữa hành trình làm du lịch

Trong số những bản làng du lịch anh từng đi qua, Sì Thâu Chải khiến Tuyên ấn tượng nhất ở cách người dân gìn giữ bản sắc. Ở đây, du lịch phát triển nhưng vẫn “thuần khiết” khi mọi hoạt động đều do đồng bào người Dao bản địa tự tổ chức dưới sự quản lý của chính quyền địa phương. Vì vậy, từ chỗ ở, ẩm thực đến các trải nghiệm đều giữ được nét văn hóa bản địa chân chất, đơn thuần.

“Có lẽ vì vậy mà bản vẫn giữ được sự thân thuộc và gần gũi đến thế”, anh nói, “người ta đến đây không chỉ để ngắm cảnh mà còn để được sống cùng người dân, cùng ăn, cùng trò chuyện, cùng hít thở nhịp sống thật sự của Tây Bắc”.

Empty
Empty
Empty
Trong quá trình phát triển du lịch, những người dân bản vẫn gìn giữ nét đơn sơ, chân chất vốn có, mang đến cho du khách cảm giác gần gũi

Trong quá trình phát triển du lịch, những người dân bản vẫn gìn giữ nét đơn sơ, chân chất vốn có, mang đến cho du khách cảm giác gần gũi

Mỗi homestay là một ngôi nhà gỗ truyền thống, mỗi người dân là một hướng dẫn viên tự nhiên, và mỗi câu chuyện kể quanh bếp lửa đều khiến người ta thêm yêu vùng đất này. Du lịch ở Sì Thâu Chải không phô trương, không ồn ào, mà chỉ nhẹ nhàng lan tỏa như mùi khói bếp trong sương sớm, tinh tế và ấm áp.

Tuyên bảo, có lẽ chính sự “vừa vặn” ấy làm nên sức hấp dẫn của Sì Thâu Chải. Một nơi đủ đẹp để người ta dừng lại, đủ yên để tìm thấy chính mình giữa cuộc sống hối hả. Ở bản nhỏ giữa mây trời này, mỗi buổi sáng là một khung trời mới, mỗi chiều hoàng hôn là một bức tranh khác, và mỗi người ghé qua đều mang về chút an yên của núi rừng.

Bài: Quỳnh Mai - Ảnh: Tuyên Parafu
RELATED ARTICLES