Bài và ảnh: Lê Thế Thắng
Lê Thế Thắng - một người yêu nhiếp ảnh, sống và làm việc ở Hà Nội - gắn bó với Hà Nội hơn cả mảnh đất quê hương anh. “Tôi yêu Hà Nội, yêu Hồ Tây ở mức đủ để quẩn quanh, lang thang mỗi khi có thời gian, cho dù trời đẹp hay mưa gió ủ ê”, anh nói. “Hồ Tây là nơi đẹp nhất Hà Nội, tôi cứ mặc định trong mình như thế. Mỗi khi mong về những khung hình đẹp đẽ của Hà Nội, dù là đặc biệt hay bình dị, tôi đều tìm đến đây.”
Và với Lê Thế Thắng, không chỉ mùa thu mà Hồ Tây dường như mùa nào cũng mang một nét đẹp đến kỳ lạ, cho nên: “Tôi chụp Hồ Tây vào tất cả các mùa, tất cả các tháng và tất cả những lúc có thể. Chụp từ nhiều vị trí quanh hồ, từ lòng hồ”.
Không biết bao nhiêu lần anh ngồi đợi mặt trời lặn ở đường Thanh Niên, bao nhiêu lần đi quanh hồ xem người ta câu cá, bơi lội, thi thoảng lại thuê một chiếc xe đạp nước, gọi là con thiên nga, đạp ra hồ và ngắm nhìn xung quanh từ chính lòng hồ. “Một đôi lần, tôi lên những điểm rất cao để nhìn Hồ Tây một cách đắm say”. Với anh, luôn luôn là như thế.