Sinh ra và lớn lên ở Huế, nhiếp ảnh gia Lê Huy Hoàng Hải nổi tiếng với nhiều bộ ảnh cá nhân chụp về xứ Huế. Hàng trăm góc máy đẹp, khoảnh khắc chân thực đã được anh ghi lại về cảnh vật, nhịp sống đời thường dung dị của con người nơi đây. Đặc sắc nhất có lẽ là bộ ảnh "Xứ mộng mơ" vang danh năm 2008. Tháng 12 này, mùa đông về, nhiếp ảnh gia Lê Huy Hoàng Hải khoản đãi người mộ điệu bộ ảnh về một buổi sáng đầu đông ở Huế. Anh khéo ví von rằng: "Sáng ni Huế lãng mạn như cô gái Huế mong manh mờ ảo".
Mùa này, xứ Huế chỉ gói gọn trong câu nói “mưa dầm thấm đất” mà những bậc cao niên hay thường nhắc với đám con trẻ bây giờ. Ngoài Bắc thì lạnh triền miên, trong Nam chỉ se se gió mát chứ Huế là vừa lạnh, vừa mưa xối xả. Có khi mưa dai dẳng suốt tháng chẳng thấy bóng ông trời!
Huế vào đông lạnh lẽo, trầm tĩnh, lại khéo nhắc người lữ khách nhớ về mấy kí ức hoài niệm rong chơi miền di sản. Đại nội Huế cùng bao đền đài, lăng tẩm vẫn "trơ gan cùng tuế nguyệt". Cả vùng đất Thần Kinh như tưới nhuần cơn nước mát gột rửa lớp bụi thời gian, chuẩn bị đón mùa xuân thanh bình ngấp nghé ở phía trời Đông. Dẫu vậy, kinh thành Huế lúc nào cũng đẹp, toát lên phong thái trầm mặc, cổ kính mà khó nơi đâu có được.
Tới Huế mùa đông, người lữ khách bị chinh phục, mê say bởi hương thơm tô bún bò, trái ngô nướng toả khói nghi ngút, mà lại ngồi ăn trong tiết trời lạnh giá của xứ Huế thì có gì bằng. Ngồi ăn nhìn dòng người qua lại mới thấy cái gì khắc nghiệt rồi cũng sẽ quen. Người Huế cá tính dịu dàng, nhưng sống ở mảnh đất dày dặn sương gió nên cũng sinh ra tính chịu khó và kiên trì. Họ ẩn nhẫn, lặn lội mưu sinh trong mưa gió, cái lạnh rát da thịt mùa đông.
Huế mùa nào cũng đẹp, cũng duyên. Nhưng tới Huế chập đầu đông dễ khiến lòng người lữ khách man mác buồn và cô đơn, bù lại, cảnh vật mang nét đẹp thơ mộng, mờ ảo khó tả trong màn sương dày, mưa lạnh.