Từ những mẻ bánh đầu tiên đến ngọn lửa mất mát
Ngày 4/9/2019, trong một căn nhà nhỏ ở 172B Phù Đổng Thiên Vương, Blue Dream - giấc mơ của anh Nghĩa Trương, một người thợ làm bánh Âu với niềm đam mê thuần khiết đã chính thức được hiện thực hóa. Khi ấy, cả tiệm chỉ có năm người, lượng khách cũng chưa quá đông. Nhưng với anh Nghĩa, điều đó không quan trọng bằng việc mình bán hạnh phúc từ những chiếc bánh, anh từng nói như vậy.


Tiệm bánh những ngày đầu ở địa chỉ 172B Phù Đỏng Thiên Vương
Mỗi ngày, tiệm cho ra hơn 60 loại bánh khác nhau, tất cả đều được làm thủ công, không theo dây chuyền công nghiệp. Hơi ấm từ những mẻ bánh đầu tiên, mùi bơ, bột, trà và tiếng trò chuyện nhỏ nhẹ giữa khách và thợ đã làm nên linh hồn của tiệm - một giấc mơ ngọt ngào giữa lòng Đà Lạt.
Những ai từng ghé đều nhớ cảm giác ngồi nhìn thợ làm bánh qua ô kính, vừa nhấp trà vừa nghe mùi bánh croissant, puff pastry, danish, baguette, bagel hay cinnamon roll… mới ra lò. Anh Nghĩa bảo không muốn làm những thứ quá phức tạp, chỉ muốn mọi người cảm nhận niềm vui từ miếng bánh đầu tiên.



Rồi một ngày, ngọn lửa ập đến. Vụ cháy năm 2023 thiêu rụi tất cả: tiệm, nhà và cả những món đồ anh sưu tầm suốt 5 năm. “Blue Dream bị cháy. Cháy sạch, cháy toàn bộ, không còn sử dụng lại được gì hết. Nhưng điều may mắn nhất là không ai bị thương”. Anh nói, giọng nhẹ bẫng như thể đang kể về chuyện của ai khác.
Thứ anh tiếc nhất không phải là vật chất, mà là kỷ niệm: “Mình tiếc lắm chứ, nhưng mà không sao, mình sẽ làm lại. Mình còn khách, còn người thân, hàng xóm, ai cũng thương mình”.

Những gì còn sót lại của tiệm bánh sau vụ cháy năm 2023
Sau vụ cháy vài ngày, một cú sốc khác lại ập đến khi anh mất bà nội - người vô cùng quan trọng trong cuộc sống và cả trong ký ức tuổi thơ của anh. “Tiệm mất, tiền mất thì làm lại được, chứ nội mất là mất mãi mãi” - anh nghẹn ngào thừa nhận, đó là quãng thời gian tinh thần rơi xuống tận đáy.
Giữa đổ nát, giấc mơ cũ lại được dựng lên
Ngày tiệm bánh chìm trong biển lửa, người ta tưởng giấc mơ ấy đã kết thúc. Căn bếp thân thuộc tan hoang, những chiếc lò, khay bánh, chiếc tủ trưng bày kỷ niệm đều chỉ còn tro bụi. Nhưng với anh Nghĩa Trương - người đã dành gần như cả thanh xuân cho hương thơm bơ sữa ấy - Blue Dream chưa bao giờ thực sự biến mất. “Nếu có thể bắt đầu lại, tôi vẫn muốn làm bánh, vẫn muốn thấy nụ cười của khách khi cắn miếng bánh đầu tiên”, anh nói.


Niềm đam mê với bột bánh, khói bếp đã giúp anh Nghĩa vực dậy từ đống tro tàn
Anh Nghĩa bắt đầu hành trình xây lại tiệm bằng tất cả những gì còn sót lại - niềm tin, những công thức bánh do chính anh làm ra và tình cảm từ những người xung quanh. “Đà Lạt là cái gốc của tiệm. Mình sẽ không bao giờ để nó biến mất”. Nghĩ vậy nhưng công cuộc gây dựng lại tiệm không dễ dàng như anh Nghĩa tưởng tượng. “Có lẽ do thành công sớm nên mình tự tin rằng cái gì cũng có thể làm một mình. Nhưng đến khi tìm một nhà thầu làm theo ý tưởng tiệm của mình, không may, nhà thầu đó bị bể nợ và mình bị mất một khoản tiền khá lớn ngay thời điểm đó”, anh nhớ lại.
Giữa lúc khó khăn bủa vây, anh Nghĩa phải chật vật xoay xở, gom góp từng đồng lẻ ở tiệm Sài Gòn, từng viên gạch được đặt lại bằng tay, từng bản vẽ decor được anh tự chỉnh sửa vì nhà thầu cũ bỏ dở. Có lúc anh nản, có tới “mười hai lần muốn bỏ cuộc”, nhưng rồi lại tự nhủ: “Không sao, game thôi, càng level khó thì thử thách càng cao”.



Một Blue Dream mới nhưng thấp thoáng dáng hình xưa
Sau khoảng 7 tháng, Blue Dream mở cửa trở lại một lần nữa tại 14 Vạn Hạnh, TP Đà Lạt, nay là phường Đà Lạt.
Không còn là căn nhà cũ trên triền dốc quen, tiệm bánh mới có không gian rộng hơn nhưng thấp thoáng dáng hình của căn nhà cũ. Không gian vẫn giữ trọn tinh thần “handmade”: từ chiếc bàn gỗ, màu tường, chiếc lò sưởi nhỏ, đến menu viết tay. Mọi thứ trong tiệm đều mang dấu vết của sự hồi sinh - mộc mạc, ấm cúng, và có chút lặng lẽ rất Đà Lạt.



Khoảng sân rộng đón nắng giữa vườn cây
Căn phòng được sơn màu vàng kem, vài chiếc bàn gỗ, cửa sổ luôn hé để đón nắng, mùi bánh quyện trong hương trà thoảng ra khắp không gian. Ở đó, mọi thứ vẫn nhẹ nhàng như thể chưa từng có mất mát nào đi qua. Anh kể, mình tự tay chọn từng vật dụng, sắp từng lọ hoa, pha từng gam màu trong bếp, như thể đang hoàn thiện lại chính giấc mơ của mình.
Qua thời gian, những món đồ trang trí dần được phủ khắp căn phòng, khung cảnh chật chội nhưng lại như chứa đựng từng khoảnh khắc mà chiếc tiệm nhỏ này đã trải qua, từ đống tro tàn trở thành tiệm bánh trong những câu chuyện cổ tích phương Tây như lời nhận xét của những khách hàng từng ghé quán.



Những món đồ trang trí treo xung quanh phòng và trên trần nhà
Mỗi ngày, tiệm lại cho ra hơn 70 loại bánh, từ những món bánh cũ như croissant, puff pastry, danish đến các dòng bánh mì men tự nhiên và bánh ngọt như lemon cake, carrot cake, brownie hay tart. Không có món nào được làm sẵn, tất cả đều được nướng mới, chậm rãi và chăm chút.



Không gian tiệm có những ô cửa sổ ngập nắng để du khách thưởng thức trà bánh
Du khách có thể vừa tham quan một vòng, tự tay lựa chọn những món bánh mình thích rồi ngồi bên khung cửa sổ, nghe những điệu nhạc du dương, nhấp một ngụm trà nóng và cảm nhận vị bánh ngọt trên đầu lưỡi. Hương bánh hòa cùng những bản nhạc thập niên cũ, mang đến cảm giác nơi này như một khoảng lặng bình yên xa rời thực tại, nơi thời gian trôi chậm lại, dịu dàng và đủ đầy.


Với anh Nghĩa, sự tái sinh của Blue Dream không chỉ là dựng lại một tiệm bánh, mà là hành trình đi tìm lại chính mình sau biến cố. Giờ đây, giữa thành phố sương mờ, tiệm bánh nhỏ lại sáng đèn, khói lò quyện cùng mùi bột và trà, như một lời khẳng định nhẹ nhàng: giấc mơ này dù từng cháy rụi, vẫn chưa bao giờ biến mất.