Hướng dẫn viên leo núi người Thụy Sĩ Thierry Gasser đang trên đường về nhà sau chuyến đi trượt tuyết trực thăng ở Kyrgyzstan vào năm 2001 khi từ chỗ ngồi, ông Gasser có thể nhìn thấy những ngọn núi Caucasus quen thuộc ở phía bắc và chuỗi các đỉnh núi tỏa sáng hấp dẫn ở phía nam.
"Nhìn ra ngoài cửa sổ máy bay, tôi phát hiện ra thứ giống như vàng trắng vô giá. Những đỉnh núi cao chót vót đầy tuyết trải dài hàng nghìn người ở rìa phía nam của Biển Đen. Cứ như thể có thể nhìn thấy tương lai của mình vậy. Thoạt nhìn rất hoàn hảo, đây là những ngọn núi khổng lồ và dãy núi lớn – là tín hiệu khả quan để chúng tôi đến đó và kiểm tra thung lũng cũng như các ngọn núi", ông Gasser mô tả về quảnh quan qua trực thăng.
Ông Gasser đang tìm kiếm các điểm đến hoàn hảo để thành lập doanh nghiệp kinh doanh trực thăng trượt tuyết sau nhiều năm làm việc trên khắp thế giới với tư cách là người hướng dẫn cho các nhà điều hành khác.
Ngoài ra, ông Gasser cũng dành nhiều thời gian hướng dẫn khách hàng ở vùng Caucasus của Nga, cũng như ở Uzbekistan, Ấn Độ, Canada, Alaska và khắp châu Âu. Một biên giới mới cho môn trượt tuyết trực thăng cũng nằm trong danh sách những quốc gia này.
Nghiên cứu kỹ các bản đồ, ông Gasser và người bạn hướng dẫn người Italia Danilo Garin nhận ra rằng dãy núi Kaçkar dài 75 dặm (121 km), gần biên giới Thổ Nhĩ Kỳ với Georgia, dường như đáp ứng tất cả các yêu cầu.
Vào mùa hè năm 2002, ông Gasser đã dành một tháng trên mặt đất trong khu vực, đi bộ qua các thung lũng, đánh giá cơ sở vật chất địa phương và bay trực thăng qua những ngọn núi - đỉnh cao nhất trong số đó là Kaçkar Dagi ở độ cao hơn 13.000 feet (3.962 mét).
Ông Gasser, người sống ở Verbier vào mùa đông cho biết hình dạng của những ngọn núi rất phù hợp cho hoạt động trượt tuyết trực thăng. Ở mỗi thung lũng, bạn có thể thực hiện hơn 50 lần chạy nếu muốn và rất gần căn cứ – bay chưa đầy 5 phút. Đối với các vị khách, điều đó thật hoàn hảo.
Ông Gasser tập trung vào khu nghỉ mát nhỏ Ayder, một "yayla" truyền thống hay ngôi làng đồng cỏ vùng cao mùa hè, với những ngôi nhà và nhà kho mái bằng gỗ, được bao quanh bởi rừng thông và thác nước.
Ngôi làng - trong một thung lũng hẹp, tươi tốt được hình thành bởi dòng sông Firtina - nổi tiếng vào mùa hè với khách du lịch trong vùng và du khách đến từ Trung Đông để tham gia các hoạt động như suối nước nóng, đi bè và đi bộ đường dài.
Vào mùa đông, không khí ẩm từ Biển Đen kết hợp với không khí lạnh trên núi tạo ra lượng tuyết dồi dào ở độ cao.
Ông Oliver Evans của Elemental Adventure, một công ty trượt tuyết trực thăng có trụ sở tại London, chuyên tổ chức các chuyến đi cho các nhóm nhỏ và khách hàng tư nhân đến hơn chục địa điểm núi kỳ lạ trên toàn thế giới cho biết điểm đến này sẽ phù hợp với hoạt động trượt tuyết hoành tráng.
"Có những ngôi làng nhỏ ở đây bị bỏ hoang vào mùa đông với tuyết dày trên mái nhà và các nhà thờ Hồi giáo. Thật kỳ lạ khi thức dậy vào buổi sáng và nghe thấy tiếng cầu nguyện vang lên bên ngoài khách sạn. Đó là nơi cuối cùng bạn mong đợi để trượt tuyết", ông Gasser nói.
Ông Gasser thực hiện chuyến đi đầu tiên từ Ayder vào năm 2005 bằng trực thăng thuê từ Air Zermatt ở Thụy Sĩ.
"Chúng tôi chỉ có một mình trong ngôi làng này. Tuy nhiên, vào thời điểm hiện tại, cứ vào cuối tuần, nhiều người đến đó ngắm tuyết, chơi trượt tuyết hoặc trượt ống, đốt lửa hoặc nướng thịt trên tuyết, cùng ca hát và nhảy múa. Nhưng khi chúng tôi bắt đầu, không có ai ở đó vào mùa đông cả", ông Gasser nhấn mạnh.
Trượt tuyết trực thăng ở Cao nguyên Ayder
Đường chạy trung bình ở Ayder là khoảng 900 mét thẳng đứng (gần 3.000 feet) và khách hàng có thể trượt tuyết khoảng 11-15 lần mỗi ngày. Tính chuyên nghiệp và an toàn là điều tối quan trọng và các hướng dẫn viên luôn theo dõi nguy cơ tuyết lở.
"Có quan niệm sai lầm về trượt tuyết trực thăng là khá mạo hiểm nhưng nhìn chung thì không phải vậy. Bạn không hề nhảy ra khỏi trực thăng mà đang bước ra cẩn thận, chậm rãi và có chủ ý", ông Evans nói thêm.
Khu trượt tuyết Apres tại Hasimoglu, được tân trang lại vào năm 2016, nhìn chung ở mức thấp. Du khách có thể thư giãn trong bồn tắm nước suối nóng, nhâm nhi cà phê hoặc đồ uống Thổ Nhĩ Kỳ từ quầy bar, chơi bóng bàn hoặc ghé thăm các nhân viên mát-xa ngay trong khuôn viên.
Bữa tối được phục vụ theo kiểu tự chọn với nhiều món salad, hummus, pitta, falafel, kofte, cà tím, cà chua và thịt nướng. Đặc sản địa phương bao gồm hamsi kusu, một món cá cơm Biển Đen, hoặc muhlama, làm từ bột ngô, bơ và phô mai.
Đội ngũ hướng dẫn viên luân phiên của ông Gasser đến từ mọi nơi trên thế giới: Thụy Sĩ, Pháp, Italia, Đức, Áo, Thụy Điển, New Zealand, Canada, Mỹ. Với đội ngũ nhân viên là người Thổ Nhĩ Kỳ địa phương, không gian tạo nên sự kết hợp mang tính quốc tế.
"Người dân Thổ Nhĩ Kỳ rất tốt bụng, thân thiện, cởi mở và giúp đỡ chúng tôi rất nhiều, thật vui khi được làm việc với họ", ông Gasser nói.
Vào những ngày thời tiết xấu, các hoạt động thay thế bao gồm trượt tuyết từ xe trượt tuyết, đi giày tuyết hoặc tham quan trượt tuyết. Du khách có thể tham quan đồn điền trà, các trung tâm sản xuất mật ong và thủ công hoặc thư giãn tại các nhà hàng địa phương.
Trước đây, khi vận động viên trượt tuyết nổi tiếng người Mỹ Jeremy Jones từng đến đây trải nghiệm, một số người dân địa phương tiết lộ rằng họ đã trượt tuyết ở ngôi làng hơn 60 năm tuổi bằng những tấm ván gỗ cũ, có tay cầm bằng dây và một chiếc gậy để lái.
"Có lẽ môn trượt ván trên tuyết bắt đầu từ đó, tại một ngôi làng nhỏ ở vùng núi Kaçkar, không phải ở Mỹ. Đó là một câu chuyện tuyệt vời," ông Gasser cười.
Cao nguyên Ayder thuộc huyện Çamlıhemşin, tỉnh Rize, Thổ Nhĩ Kỳ đang phát triển bộ môn thể thao này. Hiện Chính phủ Thổ Nhĩ Kỳ đang khám phá các dự án phát triển khu nghỉ dưỡng thích hợp có cáp treo trượt tuyết. Tổng thống Thổ Nhĩ Kỳ Recep Tayyip Erdoğan, người đến từ Rize, thậm chí đã đến thăm khu vực này vào năm 2020 để quảng bá du lịch mùa đông.
Dãy núi Kaçkar có thể sớm xuất hiện trên bản đồ trượt tuyết thế giới chứ không chỉ dành cho môn trượt tuyết trực thăng.
"Chúng tôi sẽ rất vui nếu một ngày nào đó có một khu nghỉ dưỡng trượt tuyết ở Ayder", ông Gasser nói.