Vẻ đẹp siêu thực ở các trạm điện ngầm Stockholm

04/06/2013

Bạn sẽ có cảm giác như mình đang đứng trong một hang động khổng lồ, trên trạm không gian của khoa học viễn tưởng hay thậm chí là trong mạch máu chạy của một con robot nửa người nửa vật…

Đó là tất cả những gì tuyệt vời nhất mà người ta có thể tưởng tượng về 90 trạm tàu điện ngầm được trang trí ở Stockholm.

Hệ thống tàu điện ngầm ở Stockholm được gọi là “Triển lãm nghệ thuật dài nhất thế giới”, có chiều dài tới 110km với sự đóng góp ngoạn mục của hơn 150 họa sĩ. Quả thực cái tên này hoàn toàn xứng đáng với những gì mà hệ thống tàu ngầm này nhận được từ thành quả lao động tâm huyết của những nhà làm nghệ thuật.

Nhiều tàu điện ngầm ở Stockholm đều mang dáng vẻ hiện đại và đầy tính nghệ thuật. Thậm chí có những nét nghệ thuật và kiến trúc đến từ những thập niên trước. Đây là chiến dịch ban đầu của hai nhà họa sĩ Vera Nilsson và Siri Derkert với mong muốn mang nghệ thuật đến tàu điện ngầm Stockholm. Được lên kế hoạch từ những năm 1950 nhưng đến năm 1957, họ mới bắt tay vào thực hiện. Chỉ có duy nhất một trạm tên là T- Centralen được hai họa sĩ thay đổi dáng vẻ bề ngoài. Ngày nay, toàn bộ các trạm điện ngầm ở Stockholm mang một diện mạo mới với các thiết kế hiện đại và đáng kinh ngạc.

Trang thông tin du lịch và phong cách sống Travellive+
Trang thông tin du lịch và phong cách sống Travellive+

Thay vì để cho các bức tường trống rỗng hay dành cho không gian quảng cáo lộn xộn mà ta thấy phần lớn ở mạng lưới tàu điện ngầm trên thế giới, tàu điện ngầm Stockholm đã chọn cách làm đẹp cho chính mình và hy vọng khuyến khích nhiều hành khách hơn nữa từ thành phố để đánh giá cao nghệ thuật và tư duy sáng tạo.

Những tác phẩm nghệ thuật dưới lòng đất này rất đa dạng. Ở đây chúng ta có thể thấy trạm Vreten siêu thực với hình khối bầu trời được họa sĩ Takashi Naraha thể hiện.

Một số kiến trúc của trạm điện ngầm Stockholm trông rất giống hang động, vì nguyên bản của chúng là các trạm được xây dựng bằng cách cho nổ mìn để phá thông đá ngầm, để lại dấu vết loang lổ. Biến khuyết điểm này thành ưu điểm trong sáng tạo nghệ thuật, các họa sĩ phối hợp với kiến trúc sư đã cho ra đời những thiết kế ấn tượng và mang tính nghệ thuật cao.

Trong những năm 1960, các mặt đá trần trụi được khoác lên chiếc áo bê tông nhẵn nhụi. Nhưng đến những năm 70, người ta sử dụng một kỹ thuật ít tốn kém hơn là phun bê tông trực tiếp lên trên bề mặt đá, mang lại những hiệu quả bất ngờ về hình ảnh.

Vẻ đẹp siêu thực ở các trạm tàu điện ngầm:

Đây là trạm Alby được họa sĩ Olle Ängkvist thiết kế vào năm 1975, với tên gọi “hang động bí mật”.
Các bức tranh tường của họa sĩ Ängkvist gần như được giữ nguyên. Ở trạm Alby, họa sĩ tạo ra sự tương phản mạnh mẽ giữa sàn lát gạch màu xám với hệ thống mạng lưới điện kim loại kĩ thuật cao trên trần. Ngay từ thời đầu, mạng lưới điện cũng đã được lắp đặt trên nền đá tự nhiên của các bức tường trạm điện ngầm và không gây ảnh hưởng đến thế giới ngầm vốn có.
Tên của trạm này là Nackrosen, có nghĩa là “hoa huệ nước”. Họa sĩ Lizzie Olsson Arle đã quay sang hướng thực vật thủy sinh, cảm hứng bắt nguồn từ khi cô họa sĩ trang trí nhà ga trong năm 1975. Bức tranh tường đặc biệt này đã được trưng bày trên trần mái vòm nằm giữa hai bậc thềm ở tàu điện ngầm. Trạm Nackrosen cũng mang hơi thở của hãng phim điện ảnh nổi tiếng ở Thụy Điển vì chính họa sĩ Olsson Arle đã mang những vật liệu trang trí trong ngành công nghiệp điện ảnh sang thiết kế cho trạm Nackrosen.
Đây là một góc nhìn khác của trạm Nackrosen, những viên sỏi trắng được rắc vào trong các bức tường, bên dưới của bệ đỡ là hoa huệ và một số vài hình dạng khác được khắc bổ sung. Với nét đẹp hài hòa, trạm cũng mang tới cảm giác thanh tĩnh cho hành khách sau một ngày làm việc căng thẳng.
Duvbo là cũng là một trạm điện ngầm được thiết kế vào năm 1985. Họa sĩ Gosta Sillén cùng kiến trúc sư và kĩ sư phối hợp làm việc với nhau một cách chặt chẽ. Toàn bộ thiết kế gợi nhớ đến một mặt đá với những hóa thạch kì lạ.
Ở trạm T- Centralen, người ta có thể thấy thấy mô hình màu xanh dương và trắng trên những đường họa tiết xanh dương đẹp mắt. Đây chính là trạm đầu tiên được trau chuốt và làm mới trong những năm 50, nhưng họa sĩ Per Olof Ultvedt đã thiết kế lại khu vực này vào năm 1975.
Thiết kế nội thất tại trạm Rådhuset được làm đơn giản, chỉ sử dụng tông màu đất và kiến trúc giống một cung điện hay một ngôi đền cổ ở dưới lòng đất. Trong thực tế, trạm được xây dựng trông giống một di tích lịch sử với những hiện vật như những túi bọc bằng da và những chiếc giỏ, cũng như các trụ cột bằng đá. Họa sĩ Sigvard Olsson tạo ra trạm Rådhuset vào năm 1975. Đây là trạm sâu thứ tư ở Stockholm với 20,5 m.
Nghệ thuật tại trạm Stadion được trẻ con yêu thích nhất vì hình ảnh cầu vồng khổng lồ kéo dài được hai họa sĩ Enno Hallek và Åke Pallarp thiết kế trong năm 1937. Khi bầu trời bên ngoài có ảm đạm đến mấy, thế giới ngầm này luôn sáng sủa.
Kungsträdgården có nghĩa là “khu vườn của Chúa”. Trạm có bức tường đá hai bên ghồ ghề và đầy gai gốc như dáng vẻ bên ngoài của một ngọn núi. Trạm Kungsträdgården sâu 34m. Nghệ sĩ Ulrik Samuelson muốn biến nơi đây thành một khu vườn hoa mỹ của những thập niên trước. Các trạm chính lần đầu tiên được xây dựng vào năm 1977 và được nghệ thuật tiếp sức một thập kỷ sau đó.
Một trong những đặc điểm thú vị nhất là ở trạm Skarpnäck với 17 băng ghế đá dài cố định trên bậc thềm, được họa sĩ Richard Nonas thiết kế trong năm 1994. Ngoài các băng ghế đá còn có 17 khối đá khác được chạm khắc trên chiếc cầu đi bộ.
Với ánh sáng bóng phát ra từ thang cuốn bằng thép, trông giống như bên trong của một tiểu hành tinh đá, trạm SkogenVästra như sản phẩm của một bộ phim khoa học viễn tưởng. Màu sắc hoàn toàn trái ngược với hầu hết các trạm khác của Stockholm. Trạm được thiết kế bởi Sivert Lindblom trong năm 1975. Không có màu sắc tươi sáng nhưng lại có nét quyến rũ kì lạ, và đây cũng là chiếc thang cuốn dài nhất ở Tây Âu (chiều dài 66m và chiều cao là 33m).
Màu sắc không thiếu tại trạm Centrum Morby. Đặc biệt, màu chủ đạo được phát ra từ đá, thay đổi tùy theo góc nhìn. Trạm Centrum Morby được họa sĩ Karin Ek và Gösta Wessel thiết kế vào năm 1978.
Bức ảnh của trạm Rinkeby mang dáng vẻ cổ điển của những năm 1990 trong bộ phim khoa học viễn tưởng Total Recall. Các bức tường màu đỏ gợi hình ảnh về hành tinh đỏ, và những thiết bị kim loại áp sát bức tường bên phải bổ sung cho vẻ đẹp của trạm Rinkeby. Được hoàn thành trong năm 1975, trạm Rinkeby dài 12,3 km tính từ trạm Kungsträdgården.
Các bức tường và trần nhà tại trạm Akalla mang màu đất son ấm áp, là nơi chào đón du khách viếng thăm trong những ngày đông giá rét ở Stockholm. Ở bức tường bên trái là bức tranh bằng gốm miêu tả những hoạt động giải trí của nam và nữ giới. Họa sĩ Birgit Ståhl-Nyberg đã thiết kế và trang trí trạm này trong năm 1977.
Ở Stcokholm, không chỉ có các trạm tàu điện ngầm đầy màu sắc mà ngay những trạm tàu hỏa cũng là những tác phẩm nghệ thuật. Hai chiếc xe lửa song sinh nổi bật giữa không gian bao quanh là màu xám tại trạm Hjulsta.
Sắc màu và kết cấu tại các trạm tàu ​​điện ngầm Stockholm đến từ bản vẽ trẻ em mở rộng tại Hallonbergen (Đức) - đại diện cho sáng tạo không gian công cộng.

Tuệ Tâm

RELATED ARTICLES