Núi Chư Yang Lăk nằm ven QL27 gần thị trấn Liên Sơn, huyện Lăk, thuộc Vườn Quốc gia Chư Yang Sin, Đăk Lăk. Đỉnh Chư Yang Lăk cao khoảng 1.700 m, là một trong số các địa điểm săn mây tuyệt vời ở khu vực Tây Nguyên.
Một ngày cuối năm, chúng tôi lên xe đêm từ TP.HCM và xuống ở ngã ba Yang Tao trên QL27 lúc sớm tinh sương, tập trung ăn sáng và ghé chợ chuẩn bị thêm thực phẩm.
7H30, nhóm dẫn đường do Mame - một thanh niên người dân tộc, cao lớn, đen rám - xuất hiện. Chúng tôi phải ngồi máy cày di chuyển từ QL27 vào sát chân núi.
Vượt qua các vùng rừng phong phú
Trong hệ thống núi ở Vườn Quốc gia Chư Yang Sin, đỉnh Chư Yang Lăk tuy không cao lắm nhưng lại có tầm nhìn khá thoáng, nhìn xuống thị trấn Liên Sơn và hồ Lăk. Thảm thực vật ở đây cũng rất phong phú. Dọc hành trình, chúng tôi lần lượt vượt qua rừng bụi lá thấp, rừng thông và rừng nguyên sinh nhiệt đới theo các độ cao khác nhau. Bởi vậy, tuy “chỉ có một con dốc” nhưng chúng tôi khá hứng khởi bởi cảnh quan thay đổi liên tục, không chút nhàm chán.
Nhưng đúng là dốc ở Chư Yang Lăk khó chịu thật, nó cứ dốc lên mãi, khiến đôi chân nhanh mệt mỏi. Tới giữa trưa chúng tôi mới vượt hết khu vực rừng bụi lá thấp. Mấy cô gái trong đoàn ồ lên, nhào đến khóm hoa vàng sặc sỡ cạnh lối mòn. “Hoa Ngón, lá Ngón đó!” - Mame vội lên tiếng cảnh báo. Ôi thì ra ở rừng, những gì độc đa số đều … rất bắt mắt.
Sau khi nghỉ chân ăn trưa dưới một tán cây lớn, chúng tôi tiếp tục vượt dốc. Tới vùng rừng tạp ở lưng chừng núi, con dốc trở nên khá trơn do lá mục ẩm ướt. Tiếng thở bắt đầu át tiếng trò chuyện, nhưng rồi tất cả lại ồ lên khi đoàn tiến tới khu vực rừng thông: một góc hồ Lăk hiện ra dưới tán thông khá thưa.
Xế chiều, chúng tôi ra khỏi khu rừng thông. Mame chỉ lên mỏm núi phía trước - có cái đỉnh như cái u trên lưng con bò, nói: “Đã qua giai đoạn khởi động, giờ đến lúc leo cật lực đấy nhé mọi người”.
Tiếng mấy cô gái rền rĩ “Trời, tận 16g mới qua khỏi bước khởi động sao?”.
Mame liền giục mọi người mau lên đường vì đã chậm nhiều so với dự kiến. Chúng tôi phải vượt qua mấy đoạn dốc rồi mới bắt đầu vào tới khu vực rừng nguyên sinh.
Chiều muộn, rừng khá tối vì tán cây che kín những tia nắng cuối ngày. Dưới đất dốc ngược, chằng chịt rễ cây, rất khó để nhận ra lối mòn. Nếu không có những người địa phương dẫn đường, chắc chắn sẽ bị lạc.
Trời sụp tối, đoàn bị tách nhóm. Mame dẫn “đội mạnh” lên điểm hạ trại trước, chuẩn bị bữa ăn, còn một người trong nhóm dẫn đường sẽ kèm “đội yếu” phía sau. Tôi phải bật đèn pin soi đường cho mấy bạn bám rễ cây leo lên.
Khi ngồi nghỉ mệt trong bóng tối, ai còn bánh trái đều lôi ra ăn cho... nhẹ balo. Gần 19h30, nhóm cuối mới đến khu lán nghỉ, nằm ngay dưới chân “cái u bò”.
Rừng mưa rả rích. Bữa ăn muộn với gà nướng, thịt nướng và nồi cháo giữa rừng mưa lạnh, sao mà ngon khủng khiếp. Vì hành trình cả ngày mệt mỏi nên chúng tôi nhanh chóng rút vào lều, võng đi ngủ, dành sức ngày mai lên đỉnh cái “cái u bò”.
Chìm giữa biển mây
Sáng sớm, sương mù phủ kín khoảnh rừng chúng tôi hạ trại, làn khói lam nhạt từ đống lửa bốc lên khiến cảnh quan càng mờ ảo. Mọi người túm tụm quanh đống lửa ăn mì gói và tranh thủ sưởi ấm đôi bàn tay. Rồi hành lý để hết lại lán, bắt đầu leo lên “cái u bò” - thực chất là một khối đá khổng lồ mọc lên trên đỉnh núi.
Khối đá cao khoảng trăm mét, nhưng chúng tôi phải leo theo đường vòng để bớt dốc. Mây bao phủ mờ mịt suốt dọc đường, táp ướt hết mặt mũi mọi người.
Khi nghe tiếng Mame hú lên phía trước “Tới đỉnh rồi”, mọi người còn chút ngơ ngác, vì… chúng tôi đang ở giữa một khối mây dày đặc, cách nhau chục mét chỉ thấy bóng dáng mờ mờ.
Cảm giác ở trong một không gian bị bao bọc dày đặc bởi mây ướt lạnh, thật là khó tả. Mọi người ngồi xuống mép một gờ đá trên đỉnh, canh những khoảnh khắc mây dạt bớt để ngắm đồng bằng phía dưới.
Rồi trong một khoảnh khắc, những con gió lớn thổi “thủng” một lỗ ở khối mây đang bao trùm đỉnh núi. Tất cả cùng ồ lên sung sướng khi một góc đồng bằng phía dưới hiện ra qua khoảng trống mà gió vừa tạo ra. Khoảng khắc ngắn ngủi, nhưng cảm xúc thì lưu lại mãi trong mỗi người chúng tôi.
Sau nửa giờ trên đỉnh Chư Yang Lăk, chúng tôi trở xuống thu dọn hành lý và dọn xẹp xử lý rác, rồi xuống núi. Vì mưa suốt đêm trước, Mame dẫn đoàn xuống bằng lối khác thoải hơn - dĩ nhiên đường sẽ xa hơn nhiều - cho đỡ nguy hiểm.
Mãi khi trời cũng sụp tối, chúng tôi mới xuống đến chân núi, khép lại một hành trình rất vất vả nhưng đầy thú vị.
Một số điều cần lưu ý
- Để đi đến và trở về, có thể đi xe Hòa Liêm từ Bến xe Miền Đông (TP.HCM) xuất phát 22h, xuống tại ngã ba Yang Tao trên QL27 (lúc khoảng 5h sáng hôm sau). Chiều về ngược lại.
- Dù đỉnh Chư Yang Lak nằm ở rìa Vườn Quốc gia Chư Yan Sin nhưng để leo núi vẫn cần phải xin phép Ban Quản lý Vườn Quốc gia.
- Đường lên đỉnh Chư Yang Lak có nhiều đoạn rất dốc, nên tránh đi và những ngày mưa vì sẽ rất vất vả và nguy hiểm. Đẹp nhất là đi từ tháng 10 đến tháng 5 năm sau.
- Nên chuẩn bị loại găng tay có có dán vật liệu nhám để tăng độ bám dính, vì sẽ có nhiều đoạn dốc phải dùng cả lực của chân và tay mới có thể tiến lên được.