“Trăng mật” kiểu… mạo hiểm
Cuộc phiêu lưu trăng mật của chúng tôi bắt đầu chỉ với một nguyên tắc quan trọng: tự do. Chúng tôi muốn thiết lập lịch trình của riêng mình, xem những gì mình muốn vào lúc mình muốn và để thế giới mở ra trước mắt một cách tự nhiên nhất. Vậy là sẽ không có đặt phòng trước, không có các đại lý du lịch hoặc bất cứ điều gì có thể ngăn chúng tôi sống hết mình trong thời điểm hiện tại.
Sau khi xem xét tất cả các lựa chọn thông thường như thuê xe hơi, đi xe buýt, tàu hỏa, máy bay, khách sạn, nhà nghỉ, Airbnbs, v.v, chúng tôi thấy chẳng có sự lựa chọn nào phù hợp với mình cả. Tất cả đều yêu cầu phải cam kết về một mốc thời gian cố định, các hoạt động phải được lên kế hoạch trước hàng tuần hoặc hàng tháng - chẳng còn gì là ngẫu hứng, phiêu lưu hoặc khám phá những điều mới lạ nữa.
Chúng tôi bắt đầu nghĩ về những lựa chọn mạo hiểm hơn, và cuối cùng đã tìm thấy một công ty cho thuê campervan - những chiếc xe chở khách đã được chuyển đổi thành không gian sống di động, có đầy đủ đồ nội thất với tủ lạnh, tấm pin mặt trời, khăn trải giường và rèm cửa. Và hơn thế nữa, chiếc xe còn được các nghệ sĩ địa phương sơn vẽ rất đẹp!
34 ngày trên ngôi nhà di động
Chúng tôi đến nhận chiếc xe tên là Red Fox ở San Francisco. Được một người bạn làm việc ở Google mời tham gia một loạt các hoạt động vui chơi ở vùng vịnh, vậy nên chúng tôi chỉ loanh quanh thị trấn trong vài ngày, tranh thủ làm quen với cuộc sống trên xe.
Red Fox có một phòng ngủ ở phía sau, có thể chuyển đổi thành phòng khách vào ban ngày (có cả bàn ăn!), và ở phía sau cánh cửa khoang chở hàng là kệ bếp nhỏ, đầy đủ các dụng cụ nấu ăn, bếp gas du lịch và tủ lạnh 10 lít chạy điện lấy từ các tấm năng lượng mặt trời trên nóc xe. Có đủ chỗ chứa thực phẩm, quần áo, thiết bị và các phụ tùng xe. Đây vốn là xe tải Ford E-series, nên phía trước có nhiều chỗ cho hai người, một hộp lớn đồ ăn nhẹ, đồ uống và không gian sinh hoạt. Có thể nói, chiếc campervan chuyên dụng như thế này có gần như đầy đủ những trang bị cần thiết cho cuộc sống hàng ngày (thậm chí các tấm khăn trải cũng vừa vặn với chiếc giường gấp), rất phù hợp với chúng tôi.
Dù vậy, vẫn còn rất nhiều điều khác mà bạn phải tự lo: Ngủ ở đâu? Tắm thế nào? Vệ sinh cá nhân vào buổi sáng sau khi thức dậy và buổi tối trước khi đi ngủ ra sao? Đây đều là những câu hỏi quan trọng và mỗi người lại có một câu trả lời khác nhau, nhưng có hai điều chắc chắn: một, cuộc sống này sẽ rất khác so với bình thường và hai, mọi việc rồi sẽ ổn. Cũng khó để làm sai chuyện gì, chỉ cần chắc chắn rằng nơi bạn đậu xe là hợp pháp thì mọi việc sẽ êm xuôi cả thôi. Nhiều người cảm thấy sợ khi đột ngột chuyển sang một cách sống khác, nhưng “thuyền đến đầu cầu thì tự nhiên thẳng” thôi!
Đón Quốc khánh Mỹ ở Disneyland
Chúng tôi ở lại San Francisco một vài ngày rồi quyết định đi tiếp. Trong nhiều tháng trước đó, chúng tôi đã lên kế hoạch để đi từ San Francisco thẳng đến Yosemite nhưng lúc này chúng tôi nhận ra đã sắp đến ngày 4 tháng 7 và quyết định thay đổi hoàn toàn kế hoạch của mình: quay xe và lái hàng trăm dặm theo một hướng khác để kịp đón dịp kỷ niệm ngày 4 tháng 7 tại Disneyland! Sự thay đổi vào phút chót như vậy thường kéo theo hàng trăm, thậm chí hàng ngàn đô la phụ phí để di chuyển, đặt phòng, mua đủ các loại vé, nhưng vì chúng tôi đang ở trong “phòng khách sạn” rồi nên không có gì phải lo lắng cả. Thay đổi kế hoạch như vậy cũng không tốn kém thêm chút nào (hóa ra, vé Disneyland không hề tăng trong các ngày lễ) và chúng tôi bắt đầu lái xe từ Pacific Coast Highway (PCH) tuyệt đẹp đến Los Angeles.
Chỉ riêng PCH cũng đã là điểm đến của nhiều người. Chúng tôi đi dọc theo con đường quanh co tuyệt đẹp, đuổi theo ánh hoàng hôn bên bờ biển Big Sur, choáng ngợp trước những cây hồng sam khổng lồ, ăn sáng tại Oprah’s House ở Santa Barbara và thậm chí còn có thời gian gặp vài người bạn.
Khi đến Disney, chúng tôi xin phép vài người dân ở gần công viên cho mình đậu xe trước nhà họ vào ban đêm, họ cũng cho chúng tôi lời khuyên về những nơi cần tránh, còn trong ngày chúng tôi đậu xe ở bãi trong công viên Disney. Nhiều người ở quá xa công viên, không thể về nhà nghỉ trưa rồi quay lại nên họ thường kiệt sức và nằm bẹp từ giữa buổi chiều. Trong khi đó, chúng tôi đến từ sáng sớm, tha hồ khám phá công viên trong 6 tiếng, chợp mắt hai tiếng trên chiếc giường có máy lạnh của mình rồi quay lại chơi tiếp và xem pháo hoa mừng Quốc khánh. Chúng tôi thậm chí còn được đi một con đường bí mật xuyên qua hậu trường Disney.
Lại một ngã ba đường
Trong tuần trăng mật campervan này, điều duy nhất cần bảo đảm là chúng tôi phải tới Denver trong vòng 34 ngày, còn những chuyện khác thì tùy thuộc vào ý muốn của cả hai. Vậy nên sau khi rời khỏi Disneyland, sự lựa chọn của chúng tôi không phải là “đến Denver thế nào đây?”, mà là “tiếp theo ta đi đâu đây?”.
Không có giới hạn về địa điểm hay cách thức, chúng tôi nhận ra rằng mình có đủ thời gian để vòng về phía nam và ghé thăm Mexico. Chúng tôi ở lại Tijuana, chiêm ngưỡng một số hàng không mẫu hạm ở San Diego trên đường tới đó, rồi đi tiếp về phía nam đến Rosarito, ở lại trong một khu nghỉ mát ven biển tuyệt đẹp nép vào vách đá nhìn ra Thái Bình Dương. Từ đó, thay vì quay trở lại Mỹ, chúng tôi đi về hướng đông dọc biên giới Mỹ - Mexico, và phát hiện ra một con đường núi cực chất có tên là La Rumorosa. Ngay cả khi bạn tìm kiếm tên của nó trên Google cũng không có nhiều thông tin, nó không xuất hiện trên bất kỳ blog du lịch Tijuana nào, nhưng vẻ đẹp tự nhiên của nó không thể tả được. Một cảnh quan như ở ngoài hành tinh, sánh ngang với bất kỳ công viên quốc gia Mỹ nào mà chúng tôi đã lái xe qua. Bởi vậy, chúng tôi đã dành thêm một chút thời gian ở Mexico trước khi quay trở lại Mỹ.
Chúng tôi lao xuống sa mạc, dành hai tuần rưỡi ở đây rồi từ La Rumorosa nằm ngay bên cạnh vịnh California ở Mexico, chúng tôi men theo dòng sông Colorado ngược lên 2.500 km. Chúng tôi đã nhìn thấy những ngọn núi và những bụi xương rồng hùng vĩ ở Joshua Tree và băng qua khu nghỉ dưỡng của các ngôi sao Hollywood ở Palm Springs. Chúng tôi đã thấy những hoodoo kỳ diệu ở Công viên Quốc gia Bryce Canyon và ngắm những khung cảnh hoàng hôn đỏ tía lộng lẫy mờ dần trong đêm xa ánh đèn thành phố, những đêm đen đến mức đất trời hòa thành một biển bóng tối bí ẩn và những đêm đầy sao lấp lánh, đẹp hơn ngàn vạn kim cương.
Đối diện những cái đẹp “phi lý”
Grand Canyon là nơi mà nhiều người đặt mục tiêu phải đến thăm một lần trong đời và chúng tôi đã có may mắn được ở riêng với nhau vài ngày tại đây. Chúng tôi đi xe lừa kéo dọc theo hẻm núi, xuống giữa chừng (nếu bạn muốn xuống đến tận đáy thì phải được thu xếp từ nhiều năm trước) và được chiêm ngưỡng một trong những bình minh đẹp nhất mà mình từng nhìn thấy trên con đường Bright Angel.
Thật không tả xiết được cái cảnh mặt trời mọc ở rìa hẻm núi đối diện và những tia sáng đầu tiên chiếu vào bức tường phía tây - sự hùng vĩ và tráng lệ đó hoàn toàn làm chúng tôi vỡ òa. Những giọt nước tràn ngập trên khóe mắt, bình yên tràn ngập tâm hồn, và tất cả những gì chúng tôi có thể làm là ôm chặt nhau, biết ơn vì được sống trên Trái Đất này và được chia sẻ khoảnh khắc này với nhau đến cuối đời. Pablo lấy chiếc kèn saxophone ra và chơi vài điệu của “What a Wonderful World” để hòa nhịp với bình minh tuyệt đẹp - một buổi hòa nhạc của riêng chúng tôi và cho những người hiking cùng đường.
Trong cuộc sống, có đôi lúc chúng ta sẽ gặp những khoảnh khắc không chỉ vô giá, mà còn đẹp một cách phi lý, khiến chúng ta cảm thấy mình thậm chí còn chẳng xứng đáng được đón nhận - và đây là một trong số đó.
Tuy nhiên, dù vĩ đại đến thế, Grand Canyon thực ra không phải là hẻm núi ấn tượng nhất. Đúng nó là hẻm núi rộng nhất và lớn nhất, nhưng nó chỉ quá lớn đối với sự nhận thức của con người. Một nơi rộng 23 km thì có ấn tượng hơn nhiều so với một nơi rộng 20 km không? Đối với các giác quan của con người, chúng dường như giống nhau. Chúng ta chỉ có thể nhận thức được sự vật ở quy mô nhỏ hơn nhiều. Trên Angel’s Landing ở Công viên Quốc gia Zion, chỉ cần đi bộ vài mét là đến bên những vách đá thẳng đứng cao 500 m, cảm giác đáng sợ hơn nhiều so với Grand Canyon vì chúng tôi ở gần hơn và mặt đất không quá xa như tưởng tượng.
Hoàn toàn có thể nói rằng Canyon Country còn có nhiều điều khác chứ không chỉ là Grand Canyon. Trên thực tế, còn rất nhiều điều nữa và nơi thích hợp để thưởng ngoạn những sa mạc và hẻm núi đá đỏ là Moab (Utah). Đây là nơi chúng tôi dành nhiều thời gian nhất trong chuyến đi, bởi vì nó có mọi thứ mà một nhà thám hiểm hoang dã muốn. Có hai công viên quốc gia có vẻ đẹp nổi bật và được du khách quốc tế ca ngợi chỉ trong một quãng đường lái xe ngắn. Nhưng phần lớn những cảnh quan thiên nhiên kỳ thú không phải ở trong công viên quốc gia. Bạn có thể tự do thực hiện nhiều hoạt động hơn ở đó: đạp xe leo núi, vượt địa hình, cắm trại, nấu ăn, tự do khám phá và nhiều hoạt động thú vị khác... Đôi khi, nó còn được mô tả là “trại hè dành cho người lớn” hoặc “thiên đường sa mạc”. Nhưng đối với chúng tôi, Moab là nơi có những cuộc phiêu lưu gian truân nhất với những người bạn tốt nhất.
Đường đèo cuối cùng
Chúng tôi lái xe về phía đông để kết thúc chuyến đi, từ hẻm núi đá đỏ Utah đến đỉnh cao hùng vĩ của dãy núi Rocky ở Colorado. Không kém phần ngoạn mục so với Grand Canyon, dãy Rocky thu hút du khách với những hồ nước và đường đèo qua núi. Với sự tự do của chiếc campervan, chúng tôi đến khu trượt tuyết Vail nổi tiếng, vòng vèo qua các thị trấn mỏ cũ kỹ và thậm chí nghịch tuyết trên đỉnh núi - vào tháng 7!
Mỗi ngày, ngay cả những việc nhỏ nhặt như ngủ ở đâu và nấu bữa sáng thế nào đối với chúng tôi cũng là những cuộc phiêu lưu thú vị, với những trải nghiệm mới đang chờ đợi ở mọi khúc cua và không gì được lên kế hoạch trước. Điều này không chỉ hoàn toàn phù hợp với tính cách của chúng tôi mà còn tiết kiệm chi phí hơn rất nhiều, đồng thời cũng mở ra nhiều trải nghiệm và cơ hội thú vị. Giờ thì chúng tôi đang suy nghĩ về một chuyến lái campervan xuyên châu Âu trong tương lai!
THÔNG TIN THÊM
- Chi phí thuê campervan với bộ bed kit, kitchen kit và 2 ghế cắm trại (camping chairs) trong 34 ngày là khoảng 5.000 USD (cả thuế). Nếu thuê thêm các vật dụng khác sẽ tính thêm tiền.
- Với những bạn trẻ hoặc gia đình hiện đại (2-5 người) thì nên thuê campervan của Escape Campervan. Campervan của họ được đầu tư về thiết kế, hình thức, khiến chiếc campervan trông trẻ trung, hiện đại đầy màu sắc.
- Campervan thường là dạng xe SUV hoặc xe 12 chỗ được thiết kế lại nên kích thước của xe khá to, trong khi những chỗ đỗ xe trong thành phố ở Mỹ thường khá khó tìm kiếm, đặc biệt là về đêm, khi cần tìm chỗ đỗ qua đêm đủ an toàn để có thể ngủ trong xe.
- Nên khảo sát trước các địa điểm mình sẽ đến, các khu đỗ xe an toàn và tiện lợi. Tại các khu vực tham quan, rừng quốc gia thường sẽ phải đặt chỗ đỗ trước vài tuần trước khi tới.
- Người Mỹ coi xe ô tô như “nhà di động” nên dịch vụ campervan rất phổ biến trong đất nước này.