Bạn biết không, mỗi khi năm mới bắt đầu, tôi luôn muốn thử làm điều gì đó thật khác biệt. Năm ấy, thay vì quây quần bên mâm cỗ gia đình như mọi lần, tôi quyết định xách ba lô lên và hướng về Tây Bắc – Hà Giang, để đón một mùa xuân giữa núi rừng hùng vĩ. Tôi khao khát được tận mắt cảm nhận Tết ở nơi ấy, nơi thiên nhiên giao hòa với những phong tục truyền thống đầy màu sắc của đồng bào vùng cao.
Chuyến đi bắt đầu từ chiều 30 Tết, khi thành phố ngập tràn tiếng cười nói. Trái ngược với sự nhộn nhịp đó, tôi một mình trên con đường hướng về vùng đất mới. Trong tâm trí, tôi tưởng tượng những phiên chợ đầy sắc màu, những bộ trang phục truyền thống lộng lẫy và những khoảnh khắc mà chỉ Tết mới có thể mang lại – giấc mơ của bất kỳ nhiếp ảnh gia nào.
Đường lên Hà Giang vào dịp Tết như khoác lên mình một vẻ đẹp hiếm có. Những hàng cây ven đường trổ lá non, những khóm hoa dại rực rỡ dọc lối đi, và đâu đó, tiếng cười đùa của trẻ con vùng cao vang vọng trong không gian. Ánh hoàng hôn buông xuống nhuộm đỏ cả một góc trời, khiến tôi không khỏi bồi hồi. Tôi cảm nhận rất rõ sự chuyển mình của đất trời, như thể mọi thứ đang hòa ca để chào đón một mùa xuân mới.
Buổi sáng đầu năm, khi ánh bình minh nhè nhẹ soi rọi trên những ngọn núi, tôi phóng xe giữa một không gian rộng lớn và tĩnh lặng. Đường đèo uốn lượn như một dải lụa mềm mại nằm dưới làn hơi sương mờ ảo. Xa xa, mái trường đỏ chói nép mình bên sườn núi, vẽ nên bức tranh yên bình của một ngày Tết vùng cao.
Những khoảnh khắc ấy thật khó diễn tả – không có tiếng ồn ào phố thị, chỉ có tiếng gió thoảng và tiếng chim hót líu lo. Màu xanh bạt ngàn của rừng cây, sắc trắng tinh khôi của hoa mận, và ánh vàng dịu dàng của nắng xuân hòa quyện tạo nên một bản giao hưởng kỳ diệu. Tôi như lạc vào một câu chuyện cổ tích, nơi mọi thứ đều tinh khôi và tràn đầy sức sống.
Một trong những trải nghiệm đáng nhớ nhất trong chuyến đi chính là ghé thăm phiên chợ biên giới vào ngày Tết. Khung cảnh nơi đây tựa như một lễ hội lớn, nơi mỗi người dân không chỉ đến mua bán mà còn gửi gắm niềm vui và kỳ vọng cho năm mới.
Những bộ trang phục truyền thống của người Mông, Dao, Tày… lấp lánh dưới ánh mặt trời xuân. Đỏ, vàng, xanh, tím – từng sắc màu đan xen như bức tranh sống động. Tiếng khèn, tiếng sáo vang lên réo rắt, kéo tôi vào một không gian văn hóa đậm đà. Mọi người đến chợ không chỉ để mua bán, mà còn để gặp gỡ, trao nhau những lời chúc tốt đẹp đầu năm.
Tôi không thể rời mắt khỏi những gương mặt rạng ngời hạnh phúc, những đôi tay thoăn thoắt bán mua, và nụ cười rạng rỡ của người dân. Trái tim tôi mách bảo rằng đây chính là khoảnh khắc không thể bỏ lỡ. Tôi giơ máy ảnh lên, cố gắng lưu giữ trọn vẹn từng khung hình, từng câu chuyện.
Mỗi bức ảnh như một trang sách. Đó là nụ cười giòn tan của những em bé lần đầu được mặc bộ đồ mới, là ánh mắt trìu mến của người mẹ dắt con đến chợ, là sự khéo léo của đôi tay người phụ nữ đang dệt vải. Tất cả đều chất chứa những câu chuyện không lời, nhưng đầy cảm xúc.
Tôi đặc biệt ấn tượng với hình ảnh một bé gái nhỏ, theo chân cha lên chợ trong bộ trang phục truyền thống rực rỡ như một nàng công chúa bước ra trong câu chuyện xa xưa. Từng chi tiết trên bộ đồ của em – từ những đường thêu tỉ mỉ đến sắc màu sặc sỡ hòa quyện – đều toát lên vẻ đẹp văn hóa độc đáo và thuần khiết của người vùng cao.
Đôi mắt nhỏ ánh lên sự hồn nhiên, xen lẫn chút tò mò khi bước đi giữa không gian chợ Tết nhộn nhịp, khiến tôi không thể rời mắt. Tôi biết rằng đây là khoảnh khắc quý giá của tôi. Khi nhận được cái gật đầu nhẹ nhàng từ người cha – một sự đồng ý không lời nhưng đầy trân trọng, tôi lập tức bước theo nét sinh động của em. Những khung hình không chút gượng ép về một nàng công chúa nhỏ giữa núi rừng hùng vĩ, nơi những giá trị văn hóa truyền thống được tái hiện trọn vẹn qua ánh mắt trẻ thơ.
Khi trở về, tôi mang theo những bức ảnh và câu chuyện của vùng đất Tây Bắc. Tôi biết rằng Tết "muộn" bên gia đình vẫn còn đó, nhưng mùa xuân ở Hà Giang đã cho tôi những cảm xúc khó quên. Đó không chỉ là chuyến đi, mà còn là hành trình để tôi tìm thấy chính mình – tự do, bình yên và đầy cảm hứng.
Nếu bạn đã quen với những ngày Tết trong nhịp sống thành phố, hãy thử một lần rời xa. Hãy để đôi chân dẫn lối đến những vùng đất mới, nơi núi rừng vẫy gọi và cảm xúc được giải phóng. Có thể, bạn sẽ tìm thấy một mùa xuân khác biệt, nơi mà mọi thứ giản dị và đẹp đẽ đến lạ kỳ.
Hãy thử, một mùa Xuân như thế!