Đà Lạt và những mùa yêu

28/01/2018

Nếu được hỏi nơi nào tôi đến rất nhiều lần mà vẫn vẹn nguyên cảm xúc như mới lần đầu thì câu trả lời luôn rất rõ ràng: Đà Lạt! Phố núi ngàn thông đã cho tôi nhiều cảm xúc khác nhau mỗi lần ghé đến vì những món mới được ăn, những không gian cà phê mới lạ và những chốn dừng chân chưa bao giờ nhàm cũ.

Có gì đó an yên ở Đà Lạt cứ vẫy gọi những tâm hồn đồng điệu cùng nhau đi lên phố núi. Mỗi lần đi, bắt chuyến xe từ Sài Gòn đến Đà Lạt vào đêm muộn, tới Đà Lạt vào sáng sớm. Tôi rong chơi trên những con phố vẫn còn say ngủ, đợi chờ quán bánh căn 14 Tăng Bạt Hổ hay quán bánh mì xíu mại 47 Hoàng Diệu thức giấc, rồi sẽ làm một chút đồ ăn cho nóng người. Sau đó theo thói quen, sẽ leo lên xe, đi ra xa xa vùng ngoại ô Đà Lạt và khám phá mọi thứ xung quanh. 

 

 

Tôi đã lên Đà Lạt bao nhiêu lần rồi nhỉ? Không đếm xuể nữa.Nhưng nhớ nhất lần đầu tiên đặt chân đến đây vào năm 2008, thời mới vào yêu. Chín năm trôi qua, mỗi năm tôi lên Đà Lạt không dưới ba lần. Tôi đã đi qua những mùa yêu kỳ lạ ở Đà Lạt. Người đi cùng, chung tay có thể khác nhau, địa điểm ghé đến cũng khác nhau, nên có lẽ không mùa nào có dư vị giống mùa nào. Lên Đà Lạt để yêu như lần đầu tiên được yêu, vì hơi lạnh nơi này khiến trái tim thêm thổn thức tìm bờ môi ấm nóng. Đến Đà Lạt không chỉ dừng lại ở phố núi, mà đưa người thương tìm chỗ trốn khỏi đám đông ồn ã.

 

 

 

Lên Đà Lạt để yêu như lần đầu tiên được yêu. Người đi cùng, chung tay có thể khác nhau, địa điểm ghé đến cũng khác nhau, nên có lẽ không mùa nào có dư vị giống mùa nào. 

 

 

Thế nên, đừng tới Đà Lạt chỉ để quanh quẩn trong thành phố.Vì chỉ cần chịu đi ra xa một chút, lên xe máy đón cái gió lạnh của cao nguyên, sẽ thấy được nhiều vẻ đẹp không tưởng mà nơi này còn có thể mang lại. 

 

Tôi vẫn thích tản bộ quanh hồ Xuân Hương, đi vào chợ Đà Lạt.Nhưng dĩ nhiên, tôi chẳng muốn cứ 100 lần lên đây thì 100 lần làm những điều tương tự nhau. Có lẽ chính vì chịu khó “đi xa một chút” ấy mà tôi có thể đong tình cảm của mình đầy cho Đà Lạt sau mỗi lần không bao giờ giống nhau như thế. 

 

Xã Tà Nung

 

Nằm cách trung tâm thành phố Đà Lạt khoảng 15km về phía Tây, Tà Nung là một xã nhỏ nhưng lại mang cho chuyến đi của tôi nhiều điều thi vị nhất. Cảm giác thật thú vị khi bon bon trên con đường ĐT725, băng băng qua những hàng hoa dã quỳ nở rộ dịp cuối năm.Và tiến vào vùng đất của những đồng hoa với nhiều loại hoa như tam giác mạch, thạch thảo tím và nông trại cà phê miên man. 

 

Đồng hoa cẩm tú cầu xã Xuân Thọ 

 

Hoa cẩm tú cầu rất nổi tiếng ở Đà Lạt, có thể tìm thấy ở mọi nơi, mọi mùa trong thành phố.Nhưng để có diện tích hơn 20ha bạt ngàn một loài hoa như vậy thì quả là hiếm thấy như ở Xuân Thọ. Nhiều người chụp hình cưới cũng bắt đầu đến đây để có những bộ ảnh lung linh. Nhưng với tôi, cảm giác được thả hồn trôi theo những cánh hoa li ti chụm lại thành từng bó như thế thật kỳ diệu. Cứ như đang sống trong câu chuyện Alice ở Xứ sở Thần tiên, đi giữa những đoá hoa khổng lồ trong khi cơ thể mình bị thu bé lại. 

 

 

Vì là đồng hoa tư nhân, thu phí tham quan hoặc bán hoa tại chỗ, nên cánh đồng được bảo quản tốt và không có rác. Từ thành phố Đà Lạt đi về quốc lộ 20, đi tầm 11 km sẽ đến ga Trại Mát, từ đây đi thêm 500m, nhìn qua bên trái sẽ có bảng chỉ dẫn đi vào vườn hoa.

 

 

Trang thông tin du lịch và phong cách sống Travellive+

“Với tôi, cảm giác được thả hồn trôi theo những cánh hoa li ti chụm lại thành từng bó như thế thật kỳ diệu,cứ như đang sống trong câu chuyện Alice ở Xứ sở Thần tiên.”

 

Săn “tuyết” Đà Lạt!

 

“Tuyết” Đà Lạt thực chất là lớp sương sớm phủ trên đám cỏ úa màu, và dưới hiệu ứng ánh sáng của mặt trời lấp lánh lên trắng xoá khi nhìn ngược sáng. Hôm đó chúng tôi khá may mắn vì trời không gió, không mưa, và nắng lên chín vàng lúc 7 giờ sáng khiến cả cánh đồng rực trắng. Cô bạn chỉ đường cười bảo: “Em dân ở đây đi cũng 10 chuyến mới có một lần thấy sương trắng xoá đẹp như vầy!” 

 

 

Điều tiên quyết khi đi “săn tuyết” là phải dậy sớm, chấp nhận hy sinh giấc ngủ để đón sương trước khi tan hết vào độ 8 giờ sáng. Khi nắng lên cao cũng là lúc cánh đồng tuyết hoàn toàn biến mất, giữ kín vẻ đẹp của mình khỏi những người đến muộn. 

 

Thông tin thêm:

 

Từ trung tâm thành phố đi về phía Thung lũng Vàng theo đường Xô Viết Nghệ Tĩnh. Khi thấy viện Khoa học Tây Nguyên thì rẽ trái ngay ngã ba trước mặt. Đi vào trong thêm 4km, trước khi đến Thung lũng Vàng tầm 3km có một đoạn nhìn bên phải, có lối mòn đi lên cao. Đoạn này khá nguy hiểm, nhớ đi cẩn thận. Đi vào 1km sẽ thấy cánh đồng này.

 

Đồng hoa hướng dương ở huyện Lạc Dương 

 

Đồng hoa nằm trong khuôn viên nhà máy sữa của Dalat Milk. Khi vào, bạn chỉ cần đưa ra chứng minh thư và gửi xe bên ngoài. Họ không thu phí tham quan, nhưng tôi có mua một hộp sữa thay cho lời cảm ơn sự hiếu khách của nhà máy.

 

 

Bên trong khuôn viên thực sự không đông và “nhiễu nhương” như nhiều bài báo thuật lại. Có nhiều thùng rác đặt khắp nơi và mọi người di chuyển tuần tự, vì dù có đông lắm đi chăng nữa, đất vẫn rất rộng, không có chuyện chen lấn. Cách di chuyển của dòng người làm tôi nhớ đến lúc đi chơi ở Owakudani ở tỉnh Hakone, Nhật Bản. Mọi người đến rất đông nhưng mặc nhiên vô cùng trật tự.

 

 

Thông tin thêm: 

 

Từ thành phố Đà Lạt theo quốc lộ 20 đi ngược về hướng Đức Trọng, đi qua ngã ba Finôm.Khi đến ngã ba Bồng Lai thì rẽ trái, đi thêm 5km sẽ thấy nhà máy và vào xem hoa hướng dương.

 

Có những ngôi nhà ấm áp…

 

Đà Lạt luôn tạo cho tôi cảm giác ấm áp tuyệt vời, khi bạn không cần phải đi vào bên trong những resort, khách sạn hạng sang để ở. Tôi luôn tìm về những nơi mang không khí “nhà” nhất đối với bản thân và người đồng hành. 

 

 

The Shelter Homestay

Bữa sáng ở Poshtel Homestay Dalat

 

Cứ mỗi lần lên đây lại ở một chỗ mới, lại ăn “cơm nhà” như thể mới lần đầu tiên. Tôi đã từng ở Été - một hostel nhỏ nhắn giữa trung tâm thành phố - ấm áp và dễ mến. Tôi cũng ghé Poshtel - căn nhà trên mây với màu trắng và vườn cây xanh. Hay ghé The Shelter Homestay để trải nghiệm cảm giác trốn trong những túp lều cắm trại cho riêng mình. 

 

Été Homestay

 

The Shelter Homestay

 

Mỗi lần lên đây, mỗi nơi tôi ở đều cho tôi cảm giác “nhà” thật khác nhau nhưng đều tựu trung một điểm ấm cúng. Lên đây với người thương, tôi vẫn sẽ chọn những ngôi nhà này, để đến bữa cơm cùng nhau ngồi ăn, trò chuyện với chủ về những chuyện kỳ lạ trên đời.Và sống qua những mùa yêu khác nhau nơi phố núi ngàn hoa. 

 

… Và những ly cà phê ấm nóng cùng người ta thương

 

Muốn lãng mạn cùng người thương nữa ư? Khi đã mệt nhoài với những chuyến đi ra các huyện, xã, thị trấn ngoài kia rồi thì quay về phố thôi. Tôi vẫn thường làm vậy. 

 

 

Sáng đi ra thật xa, chiều lại nhởn nhơ ở những quán cà phê trong phố, gọi tách Cappuccino ấm nóng mà thưởng thức. Đem theo cuốn sách, tôi mở ra và không nói với người bên cạnh câu nào; cả hai cùng nghiền ngẫm trong thế giới của riêng mình. 

 

 

Với tôi, khi thương nhau, không cần quá nhiều lời nói hỏi han, đường mật. Chỉ cần những khoảnh khắc thinh lặng là hiểu lòng.Và Đà Lạt với những quán cà phê tôi ghé như An Coffee, Bi.cycle.up, Là Việt Cafe đã cho tôi hai điều:sự ấm áp và ly cà phê ngon. Giờ chỉ cần có người thương hiểu mình là đủ!

 

Bài và ảnh: Lý Thành Cơ

Trang thông tin du lịch và phong cách sống Travellive+
Trang thông tin du lịch và phong cách sống Travellive+
RELATED ARTICLES