Cả Paris trong sổ tay Elise
Nếu có một nơi gợi nhắc tôi về những ngày đầu tiên đặt chân đến Paris, chắc hẳn đó sẽ là căn hộ mà để vào được đó phải vượt qua cánh cổng kín bưng, dẫn lối ta vào một khoảng sân khuất, nơi đúng hẹn lại vang tiếng vọng về từ chuông nhà thờ Saint-Laurent sát cạnh. Chính tại căn hộ bé nhỏ chật hẹp luôn đậm đặc thứ không khí lành lạnh ấy, tôi đã lần đầu chạm vào Paris thông qua cuốn sổ tay chi chít những bưu thiếp, bài báo, tờ rơi cắt vội hay đôi dòng ghi chép khẩn trương về một chốn hay ho mới nổi.
Elise có cả Paris trong sổ tay của mình. Đó có thể là một cái nhà máy cũ ven kênh đào Saint-Martin được trưng dụng làm khu chợ đồ bành sáng chủ nhật. Có khi là hàng tạp hóa chuyên bán hương liệu châu Phi, hoặc đôi lúc lại là buổi khai mạc triển lãm trang sức làm từ kim loại của cô bạn học cũ. Tóm lại, cô gái này sở hữu một kho tàng những chốn vui chơi mua sắm không đụng hàng giữa Paris tưởng đâu đã thừa mứa những chốn hay ho. Le Pavillon des Canaux là một trong những nơi như vậy. Một quán café ưa thích "chuẩn Elise".
Chái ven kênh
Tôi thích dịch tên quán là chái ven kênh, địa chỉ chính xác ở 39 quai de la Loire, Paris 19ème. Từ bến métro gần nhất, nhớ là phải men theo một vài tiệm cắt tóc, mấy hàng giặt đồ công cộng, thêm vài công trình xây dựng choáng hết cả vỉa hè cho khách bộ hành và mấy sạp trái cây trưng bày thẳng lối. Chưa kể còn phải băng qua một cây cầu bắt vào khu dân cư rồi quẹo phải mới thấy được bức tường graffiti ẩn hiện.
Mặt tiền quán-không-chỉ-cà-phê này có góc nhìn xuống sông nước mênh mang. May sao hôm đó là một buổi chiều mưa bay lất phất nên phải phi vào nhà. Đến đây mà ngồi ngoài trời thì trật lất!
Quán được mở ra với mô típ của một căn nhà, chính xác hơn là một căn nhà tỏ ra như vẫn còn người ở. Gian bếp sáng loáng những chiếc xoong, chất chồng các đồ nghề làm bánh. Mép bàn ăn nơi không gian sinh hoạt còn sót lại ít vụn, như thể tối qua đã có kẻ trở về và đặt lên đó cái bánh mì mua vội ở cửa hiệu bánh ngoài đầu phố. Còn cái thanh khoác áo, mũ đằng sau bậu cửa kia ơi, chỉ tối nay thôi, mi sẽ không còn được thảnh thơi, trơ trọi!
Ở trong cái quán-café-nhà-ở ấy, mọi ngóc ngách đều được tận dụng làm chỗ ngồi cho khách. Chẳng hạn, bạn có thể chui vào bồn tắm mà nhâm nhi ly sôcôla nóng hay leo lên chiếc giường trải drap hoa, nơi đặt đầy những búp bê lớn nhỏ mà đọc sách, thưởng trà. Phòng bên, nhóm sinh viên đang lao nhao bàn luận về bài thuyết trình sắp tới, mà nếu tò mò ghé mắt sẽ thấy một đứa đang nghiêng ngả trên giường, đứa ỡm ờ tựa ghế, kẻ mân mê một tựa sách, hệt như họ đang trong một không gian quen thuộc của người bạn nào trong nhóm. Không ai quen nhau, nhưng từ khi bước vào, dám ai cũng thấy mình thuộc về một món đồ, một góc nhìn, một chỗ ngồi trong cái chái ấy.
Không ai quen nhau, nhưng từ khi bước vào, dám ai cũng thấy mình thuộc về một món đồ, một góc nhìn, một chỗ ngồi trong cái chái ấy
Thật sự, điều làm nên sự thú vị lớn nhất của Le Pavillon des Canaux chính là sức biến đổi không ngừng nghỉ bất chấp mọi không gian và công năng. Nhà tắm với chiếc bồn bạn ngồi uống sôcôla năm nào giờ đã thành không gian hớt tóc. Khoảng sân ngăn cách ngôi nhà với lòng sông là nơi diễn ra những lớp Yoga ngoài trời…
Đúng vậy, Le Pavillon des Canaux luôn đưa ra nhiều hơn một lí do cho mọi người tới lui và trở lại. Yêu thích thương hiệu Love & Dress - mời vào phòng ăn, góc cây thông Noel, để thưởng lãm những mẫu thiết kế mới. Muốn theo một khóa học ít người nói tới, Stylist ẩm thực hứa hẹn là cua nhiều thú vị. Thèm sống một đêm trắng như thời làm luận văn cuối khóa - cứ tới chái đi, chắc chắn sẽ có bạn đồng hành…
Và có khi cũng chẳng cần một lý do nào đó sâu xa. Với tôi, ghé tới chái ven kênh là để nhớ lại một thời chạy theo thế giới của Elise những ngày mà với cô, Paris còn là cả thế giới.
Thông tin thêm :
+ Trang web chính thức của Le Pavillon des Canaux: www.pavillondescanaux.com
+ Để cập nhật danh sách các quán cà phê nhiều cảm hứng nhất Paris, nhớ ghé qua trang: www.goodcoffeeinparis.com
Bài: Trang Ami Ảnh: Pavillon des Canaux