Bài và ảnh: Phan Quốc Vinh
Sau một hồi lang thang lên mạng tìm thông tin du lịch của bang Texas, tôi bấm vào yêu cầu gửi các tờ rơi về địa chỉ nhà để tiện đọc lúc rảnh. Chỉ dăm ba ngày sau, cả căn phòng như ngộp thở bởi hàng trăm tờ rơi lớn nhỏ, đủ màu sắc lắm nội dung của cả ngàn thành phố lớn nhỏ trong bang Texas gửi về lời gọi đến thăm.
Thử tưởng tượng gần 1.215 thành phố đủ loại (28 thành phố có mật độ dân số trên 100 ngàn người) trong đó có cả những thành phố chỉ hai ba ngàn dân sinh sống cùng mời du khách đến tham quan khiến tôi chợt nghĩ chỉ riêng lịch sắp xếp đến mỗi nơi một ngày thì cũng mất hết gần 4 năm trời đi không ngừng nghỉ rồi! Nơi nào cũng bảo rằng đây là thiên đường, chỗ nào cũng là tuyệt vời nhất. Thế nên “vạn sự khởi đầu nan”, tôi chọn San Antonio cho chuyến du lịch bụi một mình đầu tiên trên đất Mỹ chỉ đơn giản giá vé xe bus vào thời điểm khai trương cực kì hấp dẫn: 1 USD (Thế nên chỉ 1 tuần sau khi chạy thử nghiệm không thấy hiệu quả nên nhà xe cắt mất tuyến đường này!).
Mất hơn 6 tiếng đồng hồ, tôi đến San Antonio vào lúc tờ mờ sáng. Rời khỏi xe bus, cả người như run lên bần bật co ro một mình giữa một nơi tĩnh lặng bởi mọi địa điểm du lịch chỉ bắt đầu đón khách vào lúc 9h trong khi còn đến những 3 tiếng đồng hồ nữa. Cố cầm lon cacao tự động hâm nóng mua vội cửa hàng ven đường, cảm giác háo hức đang bị cái lạnh len lỏi dần dần. Chẳng lẽ phải đi thuê một khách sạn để tránh lạnh trong vòng vài tiếng với số tiền lớn?
Tôi đã có một quyết định (có lẽ là một trong những quyết định sáng suốt nhất) đó là bắt một chuyến xe bus nội thành với giá 1,1 USD và leo lên ngồi trong máy sưởi để cho xe bus chở đi khắp thành phố, qua mọi hang cùng ngõ hẻm mà chẳng quan tâm mình đang ở đâu! Bác tài xế chở một hành khách hơi lạ lùng như vậy cũng phải hỏi bâng quơ và khi ông biết được lý do thì cười vang rồi không quên giới thiệu về những nơi tôi cần phải đến thăm với giọng Texas trầm ấm, đầy tự hào của một “Texan” (người gốc Texas) lâu năm.
Sau khi ngồi giữa công viên ăn tạm gói xôi đậu lạc nấu từ nhà mang đi, đồng hồ điểm sang 9 giờ sáng. Thành phố trở mình, các hoạt động tấp nập hơn, tiếng xe cộ bắt đầu hối hả thúc giục tôi vác ba lô cuốc bộ tiến sâu vào khu trung tâm.
Điểm đầu tiên là đài tưởng niệm chiến tranh Việt Nam và Hàn Quốc với những tượng đài người lính Mỹ đang chăm sóc cho đồng đội bị thương tại chiến trường, những bài thơ mong muốn trở về quê hương từ trong trận địa của những người lính Mỹ trẻ tuổi, bia tưởng niệm của những người con từ San Antonio đã hy sinh trong cuộc chiến. Tôi vẫn thích nhất là những luống hoa đỏ thắm bên cạnh tượng đài như muốn hàn gắn những hình ảnh buồn và ánh bình minh len giữa nhành lá gọi hòa bình đã trở lại ở khắp mọi nơi.
Vòng qua công viên Travis - được lấy theo tên người có công lớn trong việc giải phóng Texas từ người Mexico, tôi đến thăm Di tích thành Alamo. Alamo trước đây là một thôn làng nhỏ, là một địa danh lịch sử của Hoa Kỳ ghi lại cuộc chiến với mục tiêu mở mang bờ cõi về phương Nam, là điểm tranh chấp quyết liệt trong vùng biên giới của nước Mỹ và Mexico. Đặc biệt là cuộc chiến đấu dành độc lập cho tiểu bang Texas vào năm 1836 của người Mỹ từ sự cai quản của người Mexico trong cuộc vây hãm từ 23/2 đến 6/3/1836.
Được xem là di tích lịch sử quốc gia mà mọi người Mỹ phải đến một lần trong đời nên việc tôi phải đứng sắp hàng hơn một giờ đồng hồ để vào bên trong nhà lưu niệm cũng là điều dễ hiểu. Xung quanh, các hiện vật phục vụ cho cuộc chiến đấu, những lá thư trao đổi giữa hai phe, những cỗ xe pháo sừng sững hay sa bàn mô tả trận chiến càng khiến cho người xem hiểu hơn về bước ngoặt của lịch sử nước Mỹ.
May mắn nhất là tôi đã được xem việc tái hiện chiến trường Alamo ngay trước di tích thành với các trận địa pháo và trang phục của lính chiến thời xưa. Tiếng pháo nã chát chúa rung cả nền đường dù chỉ có khói và tiếng nổ, tiếng súng bắn trả đì đoành, tiếng hò hét của các vị tướng hai phe…tóm lại là tổng hòa của tất cả việc “trăm nghe không bằng một thấy” đã hiện ra ở đây. Nhưng dù bên trong vẫn nhiều tiếng đì đùng, phía ngoài các nghệ sĩ đường phố vẫn thả hồn cất lên những tiếng nhạc du dương giữa cái nắng đầu xuân nhè nhẹ như mời gọi du khách đến thư giãn tại thành phố San Antonio yên bình.
Đến đây, du khách có thể tham quan những bảo tàng miễn phí và cũng nên rút hầu bao để ghé vào bảo tàng Kỷ lục Guiness thế giới, bảo tàng nghệ thuật, xem các tượng sáp và nếu không bị yếu tim thì làm một vòng qua “Ripley's Haunted Adventure”, nơi có nhiều ma quỷ gớm ghiếc sẽ tìm mọi cách làm cho bạn cứ gọi là “ngất trên cành quất” hay cầm súng laser bắn phá mấy nhân vật kì dị 3D trong phim phiêu lưu hành động nổi tiếng “Bí mật ngôi mộ cổ”.
Sau khi ngốn hết ổ bánh mì khủng dài ba gang tay, tôi bắt một chiếc xe bus hai tầng dạo một vòng thành phố: đi qua các trục đường chính nội thị, ghé chợ trời của người Mexico với nhiều hoạt động vui chơi cho du khách, phố cổ của vua Williams, La Villita… và dĩ nhiên là không thể không dừng chân tại công viên Hemisfair để tiến vào tòa tháp America (Tower of the Americas). Đây là tòa tháp cao nhất nước Mỹ từ năm 1968 cho đến năm 1996 khi tháp Las Vegas được hoàn thành với chiều cao 215 mét với 952 bậc tam cấp mà người lập kỷ lục leo nhanh nhất trong vòng chỉ 5 phút 18 giây từ năm…1981.
Là tòa nhà cao nhất tại San Antonio nên khi du khách lên được tầng cao nhất, đi một vòng tròn là có thể thu toàn bộ thành phố vào tầm mắt. Thêm vài đồng xu 25 cent vào ống nhòm, trong một phút du khách có thể kéo từng ngôi nhà, từng gốc cây như gần lại trong vòng tay của mình. Bầu trời trong xanh, khoảng không cao vút và tầm nhìn được phóng ra tối đa. Có lẽ ước mơ được làm một chú bồ câu trắng như trong bài hát “Tự nguyện” cũng đã thành hiện thực khi đến được nơi đây.
Trời trở về chiều, bụng đói cồn cào cũng là lúc tôi ghé quán bò bít tết thượng hạng cạnh phố ven sông San Antonio (cũng được biết với cái tên Tây Ban Nha là Paseo del Río). Dọc theo con sông nhỏ hiền hòa, người ta đã tạo ra một đường phố đi bộ khép kín với hoa cỏ, những hàng quán ẩm thực được bài trí nhẹ nhàng, cảnh vật thanh bình. Mặt sông xanh trong như soi cả được bóng người, ánh đèn từ dưới thuyền hắt lên rồi trên bờ hắt xuống như những chú đom đóm lập lòe. Đâu đó những cặp nam thanh nữ tú đang chụp ảnh cưới cùng cô dâu chú rể làm rộn ràng một góc sông. Đến thưởng lãm mới biết được lý do vì sao nơi đây được xem là một trong những điểm cần đến của các cặp tình nhân khắp nơi.
Trời sập tối cũng là lúc người người ùa ra để ăn uống, dạo bộ sau một ngày tham quan thú vị, cùng nhìn ngắm những cặp vịt trời đang thả mình rong ruổi dọc đôi bờ. Tiếng nhạc du dương cùng ánh đèn vàng được hắt lên từ hai bên sông khiến cho tour khám phá thành phố về đêm bằng thuyền của mọi người, trong đó có tôi, cứ vừa như đang ở thành phố Venice của nước Ý xa xôi mà cũng vừa như là Alice lạc vào xứ sở của thần tiên.
Mọi việc như đang mơ cho đến khi chiếc đồng hồ reo lên báo giờ trở về nhà đã điểm… Trăng đã lên, xe bus đã lăn bánh rời bến đỗ để ru tôi thêm hơn 6 tiếng ngủ lắc lư. Có lẽ đêm nay và đêm mai tôi lại mơ về San Antonio mất thôi!
Thông tin thêm:
- San Antonio là thành phố đông dân thứ bảy tại Hoa Kỳ và thứ hai ở bang Texas, với dân số 1,3 triệu người. Thành phố này nằm ở phía Tây Nam nước Mỹ, phần phía trung tâm của Texas, và vùng phía tây nam của khu vực đô thị được gọi là Tam giác Texas bao gồm Dallas – Fort Worth, San Antonio và Houston. San Antonio được đặt tên theo Thánh Antôn (tiếng Tây Ban Nha cho tên "Saint Anthony"), có ngày lễ là ngày 13/6, khi một đoàn thám hiểm Tây Ban Nha dừng lại ở khu vực này năm 1691. Hàng năm thành phố đón tiếp khoảng 26 triệu du khách đến viếng thăm theo ước tính của Trung tâm xúc tiến du lịch của thành phố.
- Trước khi đi tham quan, nên ghé đến Trung tâm du lịch của thành phố để lấy bản đồ miễn phí, cuốn thông tin du lịch và các coupon giảm giá kèm theo để tiết kiệm chi phí. Nên mua vé dạng gói 3 – 4 điểm một lần sẽ rẻ hơn so với việc mua lẻ từng nơi.
- Du khách có thể đi bộ để tham quan trung tâm thành phố hoặc có thể mua các tour xe ngựa, xe trolley hoặc xe bus 2 tầng để dạo quanh các điểm tham quan chính. Hệ thống xe bus nội thị tại San Antonio cũng đa dạng, dễ tìm kiếm điểm dừng. Nếu muốn đến các điểm khác xa thành phố thì có thể xem tuyến đường xe bus du lịch riêng.
- Nếu bạn thích đi du lịch bụi thì có thể săn vé xe bus giá rẻ qua mạng http://www.megabus.com, có thể mua được vé 1 USD nếu đặt sớm.