Tháng 5 vừa rồi, Anh Túc có chuyến đi đầu tiên đến Chư Mư - một cung đường còn khá hoang sơ và ít người biết đến. Chỉ vài tháng sau, cô lại quyết định quay trở lại, lần này với một mục tiêu rõ ràng hơn: đặt chiếc chóp của riêng mình lên đỉnh Chư Mư. Đối với những người yêu trekking như cô, chóp là biểu tượng của sự chinh phục, là dấu ấn không thể phai mờ của những chuyến đi.
Thiên đường xanh giữa đại ngàn
Khi chinh phục đỉnh Chư Mư, Anh Túc được chiêm ngưỡng đỉnh Vọng Phu nằm ở xã Ea M’Doal, huyện M’Đrăk, tỉnh Đắk Lắk. Từ xa, đỉnh Vọng Phu trông giống như hình ảnh hai mẹ con hóa đá đang chờ đợi chồng trở về. Đỉnh Chư Mư có độ cao hơn 2.000 m, gần điểm giáp ranh giữa Khánh Hòa và Đắk Lắk. Hành trình chinh phục đỉnh Chư Mư với phong cảnh hoang sơ và hùng vĩ mang đến trải nghiệm khó quên khi ngắm nhìn đỉnh Vọng Phu cao khoảng 2.140 m giữa thiên nhiên Tây Nguyên rộng lớn.
Con đường trekking Chư Mư rất đa dạng. Anh Túc được chiêm ngưỡng những cánh rừng nguyên sinh xanh mướt, con suối uốn lượn và các tảng đá phủ rêu phong. Đứng trên đỉnh Chư Mư, cô có thể thấy biển mây bồng bềnh dưới chân, ôm trọn khu rừng nguyên sinh rộng lớn. Những cây cổ thụ còn sót lại trong khu rừng thơ mộng khiến cô cảm thấy choáng ngợp và thích thú.
Hành trình thử thách trekking chinh phục Chư Mư đòi hỏi sức khỏe và tinh thần dũng cảm để đạt tới độ cao khoảng 2.000 m. Tuy nhiên, khi nhìn thấy đỉnh Vọng Phu đồ sộ từ xa, niềm tự hào và hạnh phúc khiến mọi nỗ lực trở nên xứng đáng.
“Leo núi là một môn thể thao đòi hỏi sức khỏe, sức bền và ý chí cao. Một cung núi mới với độ khó cao hơn các cung mình từng đi thì tất cả những yếu tố như sức khỏe, ý chí đều phải được rèn luyện gắt gao hơn. Lần đầu tiên ngủ võng giữa rừng mưa, lần đầu tiên leo một con dốc cao 5 km liên tục mệt muốn xỉu, lần đầu tiên luồn đá, leo lên vách núi cheo leo… tất cả đều khiến dopamine lên cao cực độ”, Anh Túc nhớ lại.
3 ngày 2 đêm đối mặt với thiên nhiên
Ngày thứ nhất, Anh Túc khởi hành từ Ninh Hòa ghé chợ Dục Mỹ để thưởng thức bữa sáng đậm chất quê hương. Sau đó, cô tiếp tục hành trình đến M’Đrắk để gặp gỡ cả đoàn. Đến bìa rừng, cả nhóm phân chia đồ đạc và “nhẹ tênh” là tiêu chí hàng đầu. Ở những cung đường du lịch khác thì bạn có thể “điệu điệu” một chút nhưng vào rừng Chư Mư thì cứ lết được thân xác đã là quá tuyệt vời.
500 mét đầu tiên như một món quà với đoạn đường đi bằng phẳng và khá dễ chịu. Tuy nhiên, ngay sau đó, Anh Túc đối mặt với “con dốc tuyệt vọng” dựng đứng như một bức tường đá khổng lồ chắn ngang trước mặt. Cảm giác lúc đó chỉ muốn “cắm mặt mà đi” bởi nhìn lên chỉ thấy một màu xanh mướt của cây rừng bao phủ. Dốc cao, trơn trượt, cộng thêm những thân cây đổ chắn ngang đường khiến cô phải bò từng chút một.
Đoạn đường tiếp theo đòi hỏi Anh Túc phải dùng tay để bám vào thân cây và một bên là vực sâu hun hút. Cảm giác như đang đi trên một con đường mòn mảnh mai, chỉ cần một sơ suất nhỏ cũng có thể dẫn đến hậu quả khôn lường.
Sau khi vượt qua đoạn đường đầy thử thách, Anh Túc lại bắt đầu con đường xuống dốc. Dốc rất trơn, cô phải cắm đầu cắm cổ mà đi. Đến khi tới lán, trời cũng đã sẩm tối. Các anh trai lại một lần nữa chứng tỏ sự mạnh mẽ của mình khi giúp đỡ chị em vác đồ và dựng lều. Sau một ngày dài vận động, cô chỉ muốn được ngâm mình trong dòng suối lạnh để xả hơi. Nước suối lạnh buốt đến nỗi khiến da tê cóng nhưng cảm giác thật sảng khoái.
Tối đến, cả nhóm treo võng và tận hưởng không khí trong lành của núi rừng. Tuy nhiên, đêm ở rừng khá lạnh nên cô phải chui vào túi ngủ để giữ ấm. Cảm giác được nằm võng giữa núi rừng, nghe tiếng côn trùng kêu rả rích thật là tuyệt vời.
Ngày thứ hai, cả nhóm thức dậy từ sớm để chuẩn bị cho chặng đường cuối cùng. Sau bữa sáng nhẹ nhàng, cả đoàn bắt đầu hành trình chinh phục đỉnh Hòn Vọng Phu. Con đường vẫn đầy thử thách với những đoạn dốc đứng và những tảng đá trơn trượt. Sau khi chinh phục đỉnh núi, Anh Túc trở lại lán để nghỉ ngơi và dùng bữa trưa. Tuy nhiên, vì cô đã khá mệt nên cả nhóm quyết định ở lại lán thêm một đêm nữa để đảm bảo an toàn cho mọi người.
Sau khi tắm rửa và dùng bữa tối, mọi người đều lên giường sớm để chuẩn bị cho một giấc ngủ ngon. Thế nhưng, cơn mưa bất chợt ập đến đã phá tan giấc ngủ của cả đoàn. Ban đầu chỉ là những hạt mưa lất phất nhưng rồi cơn mưa càng lúc càng dữ dội. Tấm bạt che lều bị gió giật tung, nước mưa tràn vào. Các anh hướng dẫn viên phải vật lộn để cố gắng giữ cho lều không bị sập. Cả đêm, Anh Túc trằn trọc không ngủ được vì lo lắng. May mắn thay, nhờ có cây cổ thụ chắn phía trước mà lều của cô vẫn còn nguyên vẹn. Sáng hôm sau khi thức dậy, ai nấy đều cảm thấy nhẹ nhõm và biết ơn vì đã bình an vô sự.
Thêm vào đó, lúc tối nằm ngủ, Anh Túc cảm thấy như có một cơn gió mát rượi thổi qua mặt. Khi tỉnh giấc, cô sờ lên trán thì thấy một vệt máu đỏ tươi do bị vắt cắn. Máu chảy ròng ròng, thấm ướt cả tóc. Cảnh tượng trông khá đáng sợ nhưng cô vẫn bình tĩnh xử lý vết thương.
Ngày thứ ba, cả nhóm thức giấc sớm và chuẩn bị hành trang để trở về. Cả đoàn ai nấy đều có chút tiếc nuối khi phải rời xa núi rừng. Kết thúc chuyến đi 3 ngày 2 đêm đầy kỷ niệm tại Chư Mư, mặc dù mệt mỏi nhưng ai cũng cảm thấy vô cùng hạnh phúc vì đã có những trải nghiệm đáng nhớ bên cạnh những người bạn tốt.