Tuyết rơi ở “Lost Horizon” Shangri-La, Vân Nam

10/01/2025

Men theo con đường Trà mã cổ đạo nép bên vách núi trập trùng, tầm nhìn của mình dần hé lộ bên ngoài cánh cửa kính xe, nắng rực không một gợn mây, ven đường lác đác cành cây xác xơ với kiến trúc lạ rồi chậm rãi neo lại cuối con đường là Bạch Tháp (Shangri-La inner harmony stupa of Pagoda).

Tuyết rơi ở “Lost Horizon” Shangri-La (Vân Nam, Trung Quốc)

Shangri-La trong tôi là hình ảnh “đường chân trời đã mất” phảng phất trong cuốn Lost Horizon của James Hilton. Một thung lũng huyền bí, chứa đựng cả một bí mật để trở nên hạnh phúc và ôm trọn đức của thế giới này. Shangri-La là một đô thị thuộc khu tự trị Tây Tạng Di Khánh, nằm ở phía tây bắc tỉnh Vân Nam, Trung Quốc. Thành phố này tiếp giáp với ba khu vực: tỉnh Vân Nam, tỉnh Tứ Xuyên, và khu tự trị Tây Tạng. Shangri-La đóng vai trò là cửa ngõ duy nhất dẫn vào Tây Tạng, nổi tiếng với ba con sông song song, một di sản tự nhiên thế giới được UNESCO công nhận.

Bài liên quan
Tu sĩ tại tu viện Songzanlin, khám phá Phật giáo Tây Tạng

Tu sĩ tại tu viện Songzanlin, khám phá Phật giáo Tây Tạng

Shangri-La trong tiếng Tạng có nghĩa là “mặt trời và mặt trăng trong trái tim”. Trên thế giới có hai Shangri-La. Một Shangri-La ở Vân Nam, một Shangri-La còn lại ở Tứ Xuyên, hay còn gọi là Á Đinh. Nơi chúng mình chọn đến là Shangri-La ở tận cùng Vân Nam, cũng là Shangri-La với tu viện Songzanlin, điểm được biết đến đầu tiên là “vùng đất hạnh phúc”.

Tôi đến Shangri-La với một hứa hẹn của mọi lữ khách, đi đến nơi tận cùng, tìm kiếm một cảm giác gọi là hạnh phúc, khi mà, có lẽ là, không còn gì quan trọng còn sót lại trên đời nữa… Tuyết rơi ở Shangri-La cùng những ngày ôm trọn vùng đất hạnh phúc cũng là những ngày ngước nhìn lên bầu trời cao vút, trong và xanh đến tận cùng, mặt trời và mặt trăng cùng ngự trị, thần kì huyền diệu vô cùng.

Songzanlin, tu viện Phật giáo Tây Tạng khởi nguồn của “đường chân trời đánh mất”

Ngỡ ngàng trước sự đồ sộ và liêng thiêng của tu viện Songzanlin

Ngỡ ngàng trước sự đồ sộ và liêng thiêng của tu viện Songzanlin

Năm ấy, Conway trong tiểu thuyết Lost Horizon lưu lạc đến một tu viện Phật giáo Tây Tạng bí ẩn, tách biệt — chính là Songzanlin Monastery. Buổi sáng tinh tươm, chúng mình đến Songzanlin, leo lên 146 bậc thang cao vút, đứng trước cửa tu viện, sững sờ ngắm nhìn mặt trăng và mặt trời cùng xuất hiện trên một bầu trời xanh ngắt.

Tu viện Songzanlin, còn được gọi là “Tùng Tán Lâm,” là tu viện Phật giáo Tây Tạng lớn nhất tại tỉnh Vân Nam, Trung Quốc. Nằm trên cao nguyên ở độ cao 3.200 m, Songzanlin là một trong những công trình biểu tượng của Phật giáo Tây Tạng, được thiết kế theo phong cách cung điện Potala và từng là nơi ở của hơn 2.000 nhà sư.

Điều độc đáo là đèn dầu của tu viện được làm từ bơ bò Yak với hương thơm dìu dịu thoáng đãng. Bên ngoài, các vị lạt ma thật thong dong và bình yên, mặc do sự nhộn nhịp náo động từ nhiều đoàn du khách ra vô có thể khiến tu viện xáo trộn bất cứ lúc nào.

Trang thông tin du lịch và phong cách sống Travellive+
Trang thông tin du lịch và phong cách sống Travellive+

Ở phía đối diện tu viện, mặt hồ rộng lớn phản chiếu hình ảnh linh thiêng của tu viện. Những bước tản bộ nhẹ nhàng của chúng mình quanh mặt hồ, thoát khỏi đám đông du khách tham quan, hoá ra là những ít ỏi cảm nhận lòng mình thanh thản và hạnh phúc đơn thuần bất ngờ.

Empty
Empty

“Thành cổ Ánh Trăng” — phố cổ Dukezong hư ảo

Cánh cổng dẫn vào “Thành cổ Ánh trăng”

Cánh cổng dẫn vào “Thành cổ Ánh trăng”

Phố cổ lung linh huyền ảo

Phố cổ lung linh huyền ảo

Từ trong cái tên mĩ miều, “Thành cổ Ánh Trăng” đã tự dưng phản phất dư vị huyền ảo của một ngôi thành không thực, những nét xưa cũ lưu trữ trong lối kiến trúc nhà ở người Tạng trên bức tường trắng muốt, điểm xuyết tinh tế những trụ cọc gỗ mộc mạc, hay trên con đường bằng đá vững chắc dưới từng bước chân, len lỏi vào từng lối lớn nhỏ.

Vào những buổi chiều tối, chúng tôi thong dong đi dạo, không quên ghé qua hàng lẩu bò Yak nóng hôi hổi với thịt thà đầy ụ, săn chắc thơm thảo, ngồi trên một bàn tròn dùng bữa ngon lành. Cũng không thể bỏ qua hàng trà sữa bò Yak, order một lý nóng ấm, hoặc một ly đá lạnh một ngày khác, thưởng thức hương vị béo ngậy của sữa bò Yak… mà đâu có dễ gì thưởng thức được ở nơi khác.

Lẩu bò Yak “ngon từ thịt, ngọt từ xương”

Lẩu bò Yak “ngon từ thịt, ngọt từ xương”

Chúng tôi ở một homestay xưa cũ trong thành, rúc mình trong chiếc đệm sưởi ấm trong căn phòng bằng đá, dõi theo một góc thành qua một ô cửa kính thơ mộng. Mặc cho những điều kiện tiện nghi, khi đặt chân trần xuống sàn, tôi ngay lập tức đóng băng bởi cái lạnh, xâm nhập từng ngón chân, có những đêm nhiệt độ xuống -4 độ C, tôi ngủ trong cơn sốc độ cao.

Một cửa tiệm rực rỡ ở thành cổ

Một cửa tiệm rực rỡ ở thành cổ

Đại Phật Tự trên đỉnh đồi, xoay Kinh Luân mong cầu phúc an

Nằm giữa trung tâm quảng trường, Đại Phật Tự uy nghi trên đồi cao tỏa sáng lung linh khi màn đêm buông xuống. Hàng trăm ngọn đèn đổi màu rực rỡ thắp sáng ngôi chùa, tạo nên một không gian huyền ảo. Du khách đến đây có dịp chiêm ngưỡng nét kiến trúc độc đáo của Phật giáo Tây Tạng – mang nét đặc sắc khác biệt với vẻ trang nghiêm của tu viện Songzanlin.

Đại Kinh Luân khổng lồ giữa đất trời

Đại Kinh Luân khổng lồ giữa đất trời

Khi tiến gần tới Đại Kinh Luân khổng lồ, chúng tôi bỗng… trở nên nhỏ xíu. Cần đến 6 - 8 người cùng quay theo chiều kim đồng hồ để vận hành Kinh Luân nặng trịch, và dù là ban ngày hay ban đêm, nơi đây luôn có dòng người thành kính. Chúng tôi hoà cùng dòng người đi quanh, vừa lẩm bẩm cầu nguyện bình an, may mắn, vừa gắng sức xoay Kinh Luân. Chỉ khi đoàn người hòa làm một, Kinh Luân mới thực sự xoay chuyển. Người ta kể rằng bên trong Đại Kinh Luân chứa đựng vô số mật chú và văn tự bí ẩn.

Empty

Napa Lake đi qua bốn mùa và những ngày đông đầy tuyết phủ

Sẽ thế nào nếu chúng mình đến Shangri-La vào mùa đông và chạy xe máy dọc hồ Napa đóng tuyết cùng cái lạnh tê tái? Chúng ta sẽ “đóng băng”.

Đúng vậy, chúng tôi trên chiếc xe điện run cầm cập qua những đoạn đường phủ đầy tuyết, cắn răng bảo rằng, “Đông sắp qua, Xuân sẽ tới” vì tương truyền rằng, hồ Napa rộng lớn đến mức đi một vòng hồ là có thể đi qua bốn mùa Xuân, Hạ, Thu, Đông của đất trời. Có điều, không ai nói rằng, mùa đông hơi dài, tuyết phủ hơi dày, mùa xuân sẽ tới nhưng… cuối chặng đường mới tới.

Chiếc xe điện chạy dọc hồ Napa lạnh teo héo

Chiếc xe điện chạy dọc hồ Napa lạnh teo héo

Trong tiếng Tây Tạng, hồ Napa có nghĩa là “hồ sau rừng, nằm cách Shangrila 8 km ở độ cao hơn 3.200 m và rộng lớn… bằng cả một thành phố Hội An của chúng ta. Hồ Napa nối liền với đồng cỏ Yila, tạo nên một vùng thắng cảnh yên bình với địa hình bằng phẳng, được bao quanh bởi núi non ở ba mặt và những ngôi làng nhỏ rải rác khắp nơi.

Vào mùa xuân, hồ hiện lên với màu xanh mơn mởn của cỏ non, mùa hè là biển cỏ nhấp nhô đầy sức sống, mùa thu ngập tràn sắc vàng dịu dàng, còn mùa đông thì phủ trong lớp tuyết trắng xóa. Xa xa, những ngọn núi tuyết đứng sừng sững, lặng lẽ và kiêu hãnh. Khung cảnh tại hồ Napa luôn hiện hữu với những loài chim quý hiếm, các đàn gia súc, cừu thong thả gặm cỏ, đồng cỏ bát ngát, và núi non hùng vĩ – một bức tranh thiên nhiên vĩnh cửu tuyệt đẹp.

Nghiêng mình an ổn trước hồ Napa

Nghiêng mình an ổn trước hồ Napa

Kết lại hành trình 8 ngày của chúng tôi, là trải nghiệm như nhân vật Conway trong Lost Horizon vô tình trôi dạt đến Shangri-La trong một tai nạn máy bay, từ những bước khám phá đầu tiên đến ngày tháng êm đềm giữa lòng thung lũng Trăng Xanh, chữa lành tâm hồn bởi âm nhạc, thơ ca và cuộc trò chuyện sâu sắc về nhân sinh cùng Tu viện trưởng. Được mở ra một trang mới trong cuộc đời, được ngắm nhìn thế giới ở lăng kính sâu sắc và bình yên hơn.

Bài và ảnh: Hân Thường
Trang thông tin du lịch và phong cách sống Travellive+
RELATED ARTICLES