Đã tròn một năm kể từ chuyến đi thám hiểm Hang Va - một trong những hành trình khiến tôi nhớ mãi vì sự hùng vĩ và độc đáo của lòng đất Quảng Bình. Một năm sau, tôi lại xách ba lô lên đường, lần này là Đà Giang - Hòa Bình, với tâm thế đi chill cuối tuần vì nghe đâu nước xanh trong vắt, khung cảnh thơ mộng, trải nghiệm nhẹ nhàng lãng mạn lắm.
Ấy thế mà, tôi đã bị "lừa" một cách ngoạn mục. Lừa bởi thiên nhiên đẹp đến mức ngỡ ngàng, lừa bởi cung đường không hề dễ đi và lừa bởi chính mình - người nghĩ rằng với 5 km chạy bộ mỗi ngày thì đi trekking nhẹ nhàng chắc "xoàng" thôi. Nhưng nó không hề xoàng mà là một chuyến đi khiến tôi thốt lên nhiều nhất từ trước tới nay và nó còn khó hơn cả Hang Va!



Khung cảnh tựa giấc mơ tại Hoà Bình
Suýt hủy tour ở phút cuối
Đêm trước ngày xuất phát, trời mưa to tầm tã, sấm chớp đùng đoàng như báo hiệu một ngày trekking trong mưa gió. Trong đầu tôi lúc ấy vẫn nghĩ, chắc mai đội mưa mà đi, hoặc thậm chí tour sẽ bị hủy. Nhưng rồi sáng sớm hôm sau, mở mắt ra lúc 5 giờ, trời vẫn tối sầm. Lo lắng tiếp tục đeo bám cho đến khi đặt chân đến điểm tập kết: trời trong xanh không một gợn mây, không khí trong lành đến kỳ lạ. Một khởi đầu hoàn hảo!
Bắt đầu từ điểm đón Hà Nội, di chuyển đến ngoại thành và ăn sáng. Sau đó hành trình bắt đầu đến với Hoà Bình. Điểm khởi đầu là cảng Ngòi Hoa, chúng tôi được đi đò để qua bên kia sông và đặt nhẹ những bước chân đầu tiên tại xã Suối Hoa, huyện Tân Lạc thật dễ chịu, trời mát, cảnh đẹp, tâm trạng phơi phới. Nhưng rồi mặt trời lên cao, nắng chang chang, tôi bắt đầu thở hổn hển. Cảm giác ấy chẳng lạ nếu bạn không vận động nhiều, nhưng tôi là người vẫn duy trì chạy bộ đều đặn đôi lúc vẫn thấy đuối khi phải leo dốc liên tục giữa nắng trưa. Đúng là đi rừng, đi núi chẳng giống ai đi bộ công viên hay chạy trên phố.


Cảng Ngòi Hoa - điểm tập kết của cả đoàn

Đi đò để đến với điểm bắt đầu hành trình
Điểm cộng lớn là mỗi lần dừng lại nghỉ, chỉ cần ngẩng đầu lên là thấy khung cảnh đẹp như mơ: cây rừng xanh mướt, thác nước xa xa rì rào, những mảng nắng xuyên qua tán lá như rắc vàng. Đẹp đến mức không thể không thốt lên “ồ”, “a”, “trời ơi, sao đẹp thế!”
Chặng hành trình dẫn tôi và đoàn đến hai hang động chưa được đặt tên chính thức. Vì thế, với đặc quyền của những người đi tiên phong (hoặc có khi là lười nhớ tên), cả đoàn hài hước gọi hang đầu tiên là “hang Vất” vì vất vả quá trời khi chui vào. Hang này có cửa hang bé xíu, nhưng bên trong thì khá rộng, mát mẻ, nhiều đá bi, thạch nhũ lạ mắt.



Xóm Ngòi, xã Suối Hoa - nơi để hướng dẫn viên phổ biến cách di chuyển trong quá trình trekking
Hang thứ hai được đặt tên là “hang Vả” vì đường đi xuống đó trơn đến mức ai cũng suýt “vả” mặt xuống đất. Cơn mưa lớn đêm trước khiến bùn đất nhão nhoẹt, từng bước trượt như đang khiêu vũ cùng trọng lực. Nhưng khi vượt qua được, phần thưởng là một mặt hồ xanh ngắt hiện ra, khoảnh khắc khiến tim đập loạn nhịp, không phải vì sợ mà vì quá đỗi xúc động.
Ký ức máu, vắt và ruồi muỗi
Đang lơ mơ tận hưởng cảnh đẹp, tôi bất chợt cúi xuống chân và phát hiện... máu đang chảy. Không hề biết từ bao giờ, chỉ khi về nhà xem lại ảnh và video mới nhận ra là bị vắt “chén” mất một bữa. Lần đi Hang Va trước không dính vắt, lần này bị “dính” sớm quá trời!
Sau khi khám phá hang “Vả”, cả đoàn dự định ăn trưa trong hang nhưng cuối cùng lại chuyển ra ngoài lán cho thoáng. Tưởng được ăn chill chill giữa thiên nhiên, ai ngờ bị ruồi muỗi vây quanh như đang mở tiệc buffet. Cười ra nước mắt, ăn vội ăn vàng rồi chui gấp vào trong hang nghỉ ngơi.



Porter cho hành trình chinh phục Đà Giang
Đoạn đường sau bữa trưa là phần tôi nhớ nhất, dù không có hình ảnh hay video ghi lại vì mưa to quá. Trời bất ngờ đổ mưa lớn khi cả đoàn vừa ra khỏi hang. Mưa khiến mọi thứ tối sầm, đường đi trơn trượt, tầm nhìn giảm mạnh. Nhưng chính vì thế mà cảm xúc lại dâng trào: đu dây xuống đá trơn, bám víu từng bước qua những phiến đá nhọn, cảm giác như đang sống trong một bộ phim phiêu lưu kịch tính.
Lúc ấy chỉ mới 3 giờ chiều mà trời đã xám xịt, ai cũng sốt ruột vì sợ trời tối không ra kịp. Nhưng rồi, như một phép màu, hồ nước hiện ra trong xanh như lời đồn, dù xung quanh vẫn mưa lất phất. Chúng tôi tranh thủ chụp vài tấm ảnh, quay vài đoạn video, rồi nhanh chóng lên đò trở lại điểm xuất phát.


Chinh phục các hang động trong chuyến trekking
Trở lại bờ, mọi người vứt bỏ cả giày dép, áo quần ướt sũng mà lao ngay về thành phố ăn tối. Mệt nhưng vui, rã rời nhưng thoả mãn. Bầu trời lúc ấy chuyển sắc vàng như một lời chúc mừng cho hành trình trọn vẹn. Đó không phải là chuyến đi dễ dàng, nhưng là một trải nghiệm xứng đáng đến từng đồng xu bỏ ra. Thậm chí, nếu nói rằng mình bỏ ra 10 thì nhận lại ít nhất là 20 - thật sự quá “lời”!
Một chuyến đi nên thử ít nhất một lần trong đời
Tôi không biết công ty tổ chức tour có “bù lỗ” không vì dịch vụ quá tốt, hành trình chuẩn chỉ, porter nhiệt tình, cảnh quan thì miễn bàn. Nhưng với những ai đang cần một cú hít để rời khỏi guồng quay thành phố, cần một trải nghiệm vừa mạo hiểm vừa lãng mạn, thì Đà Giang là một cái tên đáng để đặt vào danh sách “must try”.


Must try tour - Đà Giang, Hoà Bình
Dĩ nhiên, hãy chuẩn bị thể lực thật tốt, mang giày bám chắc, áo chống muỗi, đồ chống thấm và cả... một chút máu để dành cho vắt nếu cần. Nhưng tin tôi đi, bạn sẽ không thất vọng đâu. Bởi những gì hiện ra trước mắt - từ hang động kỳ bí, hồ nước trong veo, cung đường mưa trơn trượt đến những khoảnh khắc ngồi co ro trú mưa cùng đồng đội là những điều không tấm ảnh nào truyền tải trọn vẹn được. Phải đi, phải cảm nhận bằng chính đôi chân và trái tim của bạn. Và đến lúc đó, bạn cũng sẽ thốt lên: “Oh wow”!