Bức tranh Afghanistan - 6 tháng sau sự tiếp quản của Taliban
10/03/2022
Dưới ống kính của phóng viên ảnh Stefanie Glinski, bức tranh về Afghanistan ngày hôm nay hiện ra đầy tổn thương và mệt mỏi, cùng với một tương lai hoàn toàn bất định. Nhưng len lỏi đâu đó - giữa những mái nhà đổ nát và nền kinh tế kiệt quệ, là bầu trời vẫn tươi sáng.
Hơn 6 tháng trôi qua, kể từ khi lực lượng Taliban tiếp quản thủ đô Kabul vào hồi tháng 8/2021. Vốn bị tổn thương bởi bốn thập kỷ chiến tranh liên tiếp, sự thay đổi chế độ nhanh chóng của Afghanistan đã để lại một "vết tích" - mà quốc gia này sẽ mất rất nhiều thời gian để chữa lành.
"Trong 3 năm rưỡi sinh sống và làm công việc phóng viên tại Afghanistan, tôi đã ghé đến hầu hết các tỉnh thành của đất nước này. Từ sau sự kiện tiếp quản của Taliban, tôi quyết định quay trở lại nhiều nơi trong số đó, để hiểu được cách những người dân đang nhìn nhận về cuộc sống với nhà cầm quyền mới của họ như thế nào" - phóng viên Stefanie Glinski chia sẻ.
Vô số cư dân đã rời đi tìm kiếm cuộc sống mới, làm gia tăng số lượng cộng đồng người Afghan ở nước ngoài lên tới hơn 5 triệu người trên toàn thế giới. Những người khác thì quyết định ở lại, hoặc không còn lựa chọn rời đi, và tự an ủi bản thân rằng họ sẽ cho Taliban một cơ hội - mặc dù lực lượng này vẫn chưa được quốc tế công nhận.
"Chúng tôi không muốn người Nga, người Mỹ, cũng không muốn Taliban. Chúng tôi chỉ muốn hoà bình" - ông Lal Mohammad, một người dân Afghanistan chia sẻ. "Chí ít, ngày hôm nay tôi có thể nói với các con của mình rằng chiến tranh đã kết thúc".
Quá nhiều thứ ở đất nước này đã mất đi, kể từ sự kiện gây chấn động quốc tế vào 6 tháng trước. Nhưng, len lỏi đâu đó giữa những mái nhà đổ nát và nền kinh tế kiệt quệ, Afghanistan vẫn còn lại bầu trời tươi sáng.
Vào một buổi sáng tuyết rơi kín khung trời, người phóng viên bắt gặp ông Naim Naimy, 63 tuổi, đến từ một tỉnh miền Nam Afghanistan. Ông đã đi 6 tiếng đồng hồ đến đây, chỉ để nhìn thấy thủ đô Kabul ngập trong tuyết trắng.
“Tôi đã xem dự báo thời tiết và quyết định tới đây” - ông Naimy cười khi đứng giữa những tán cây phủ đầy tuyết, “Tôi thực sự rất yêu tuyết”.