Săn mây, đi theo bóng mặt trời
Cuộc hẹn đầu tiên với Silk Path
Nổi tiếng với những ngọn núi kỳ vĩ và ruộng bậc thang trải miên man, Sa Pa là điểm đến đầu tiên của tôi trong chuyến đi 5 ngày 4 đêm. Với mục tiêu lớn nhất là săn mây và ngắm bình minh - hoàng hôn Sa Pa, tôi không thể ngờ rằng thị trấn mờ sương có thể đem lại nhiều khoảnh khắc vượt ngoài mong đợi đến vậy.
Chúng tôi dừng chân tại Silk Path Grand Sapa Resort & Spa, khu nghỉ dưỡng được ví như “tòa lâu đài Pháp” giữa mây ngàn, trước khi bắt đầu khám phá, qua sự giới thiệu của một người quen. Silk Path Grand Sapa nằm trên một ngọn đồi riêng tư cách trung tâm thị trấn chỉ khoảng 1 km, được bao phủ bởi sắc trắng thanh lịch, kiều diễm của kiến trúc kiểu Âu cổ điển xen lẫn với sắc xanh miên man của tầng tầng, lớp lớp cây cối trong khu vườn Courtyard rộng lớn. Dưới màn sương sớm, nơi đây thật sự ấn tượng và đẹp tráng lệ.
Bên trong khu nghỉ dưỡng còn lung linh hơn với kiến trúc Đông Dương tinh tế, nội thất gỗ hoài cổ và những chi tiết trang trí đậm chất bản địa. Men theo con đường đá dẫn lối vào các tòa nhà, hệ thống phòng nghỉ ở đây rất đa dạng, tiện nghi, được phân loại theo sắc màu đặc trưng của thiên nhiên Tây Bắc.
Tôi cùng một người bạn đồng hành nghỉ tại phòng Junior Suite, một căn phòng tông xanh chàm bắt mắt, với chiếc ban công riêng tuyệt vời hướng ra phía thị trấn và núi rừng xa xăm. Mỗi sáng, tôi cố dậy thật sớm để thưởng thức cà phê trong phòng và tận hưởng cảm giác chạm vào mây, cảm nhận làn gió mát lành và chút nắng ngọt dịu le lói, khẽ chạm vào từng giác quan. Bình minh tại Sa Pa là một thời điểm kỳ diệu. Khi ánh nắng mặt trời bắt đầu ló rạng sau dãy núi xa xăm, khiến cảnh quan xung quanh bắt đầu tiết lộ vẻ đẹp tuyệt vời.
Những khoảnh khắc khó quên
Từ Silk Path, chúng tôi di chuyển tới đèo Ô Quy Hồ. Bầu trời chuyển từ sắc trắng mờ ảo sang sắc xanh dương mê đắm. Đến gần trưa, chúng tôi nhanh chóng sang cung đường leo đỉnh Fan để chinh phục độ một độ cao mới và đuổi bắt ánh hoàng hôn tía. Sau một quãng thời gian dài, đi cáp treo và leo bộ qua những thềm đá, đỉnh Fansipan huyền thoại hiện lên trước mắt tôi - “Nóc nhà của Đông Dương” ở độ cao 3.147 m so với mực nước biển, cột cờ Fansipan sừng sững tượng trưng cho chinh phục thành công, cùng toàn cảnh dãy Hoàng Liên Sơn xanh mượt, thung sâu, lấp ló các nhánh suối vắt ngang.
Chạm tới tầng sâu thân - tâm - trí
Đến chiều, cả đoàn quay về khách sạn với lời mời thưởng trà từ anh Tổng Quản lý thân thiện và trải nghiệm lớp thiền tái sinh năng lượng độc đáo tại sân ngoài trời Then Yard. Ở độ cao 1.500 m so với mực nước biển, điểm cao nhất của trung tâm Sa Pa, nơi ánh dương soi chiếu, hội tụ sinh khí đất trời, tôi nhắm mắt lại, lắng nghe nhịp thở của chính mình và để cho thân - tâm - trí được cân bằng. Khi mở mắt ra, khung cảnh bầu trời nhuộm trong sắc tía hoàng hôn khiến tôi vô cùng xúc động và thêm yêu cuộc sống. Sau buổi thiền, chúng tôi được tắm lá Dao, ngâm mình trong những bồn gỗ Pơ Mu đong đầy dược liệu thơm thảo, cảm nhận cơ thể và tinh thần được thư giãn và nuôi dưỡng.
Kết thúc hành trình tại Sa Pa, đoàn chúng tôi cùng nhau nâng ly, thưởng thức món lẩu gà hương cốm nóng hổi, ôn lại những kỷ niệm săn mây, đi theo bóng mặt trời vừa qua và sẵn sàng cho chuyến đi Huế đáng mong chờ tiếp theo.
Sống trong những ký ức vàng son
Lần “hẹn hò” thứ hai tại Cố đô
Đáp chuyến tàu sáng sớm đến Huế, chúng tôi nhanh chóng di chuyển về nơi lưu trú bằng xe riêng khách sạn. Bác tài rất thân thiện, cởi mở, giới thiệu cho chúng tôi rất nhiều quán ăn ngon mà cư dân địa phương hay ghé.
Silk Path Grand Hue Hotel & Spa là điểm dừng chân của đoàn chúng tôi tại xứ Cố đô, và cũng là nơi để lại cho tôi nhiều cảm xúc sâu sắc nhất! Khách sạn nằm ở trung tâm thành phố, rất thuận tiện cho việc đi lại. Khi cánh cửa đại sảnh mở ra, tôi như lạc bước vào một phòng triển lãm nghệ thuật đương đại, với không gian rộng lớn, cửa sổ đón sáng tự nhiên hài hòa, các mảng tường cầu kỳ và bộ sưu tập tranh ấn tượng mang chủ đề Cung đình của bậc thầy sơn mài Bùi Hữu Hùng trưng bày khéo léo, bên cạnh là những cổ vật sưu tầm như bình gốm, sứ, tượng dân gian.
Tôi nghỉ tại phòng Junior Suite, với tông xanh dương chủ đạo, tượng trưng cho bầu trời, với nội thất gỗ sang trọng và cửa sổ nhìn ra dòng An Cựu êm đềm. Kiến trúc tổng thể và phòng nghỉ ở đây rất hòa nhã, mang dấu ấn Đông Dương lịch lãm, nét đẹp Cung đình sang trọng cùng lối trang trí theo chủ nghĩa chiết trung tinh tế.
Tới trưa, chúng tôi dùng bữa tại nhà hàng Nam Phương, lấy cảm hứng từ vị hoàng hậu triều Nguyễn cuối cùng. Không gian nhà hàng vừa đầm ấm, vừa mang tính mỹ học cao với những vách ngăn ánh kim họa tiết truyền thống, những bức tranh, ảnh sưu tầm chủ đề Huế, con người và dấu mốc lịch sử. Bữa cơm vội vàng có cơm hến, rau củ, kho quẹt, canh cá theo kiểu đầm phá giản dị, ngon mà hồn hậu đậm chất Huế và chứa chan tình cảm của người Huế.
Khám phá văn hóa - di sản Huế
Buổi chiều, chúng tôi rong ruổi trên chiếc xích lô, băng qua những con đường cổ kính, dưới tiết trời những ngày cuối năm se lạnh và dừng chân tại Đại Nội - một trong những di sản văn hóa lớn của Huế và Việt Nam.
Rảo bước trong sân rộng lớn, chúng tôi băng qua cổng Ngọ Môn nguy nga, Hoàng Thành - nơi vua thiết triều, Tử Cấm Thành - nơi sinh hoạt của vua và các vị hoàng tộc, chiêm ngưỡng sự uy nghi, tĩnh mịch đậm chất vương giả nơi đây và các hiện vật cổ được gìn giữ, trưng bày một cách trân quý. Băng qua trường lang đỏ son phản chiếu nắng chiều dần nhạt và khu vườn ngoài trời lộng gió, tôi đã học hỏi được thêm rất nhiều điều về lịch sử và văn hóa Việt Nam, đặc biệt dưới triều Nguyễn thịnh vượng.
Chúng tôi quay trở lại khách sạn đúng giờ phục vụ trà chiều cuối cùng. Ngồi tại Lobby Lounge thời thượng, lắng nghe điệu nhạc du dương, thưởng thức trà bánh kiểu Á - Âu cùng món trà đậu biếc thơm nồng, bao mỏi mệt dường như được xoa dịu.
Chúng tôi tranh thủ lưu lại những tấm ảnh đẹp tại các góc check-in mãn nhãn với tông vàng kim và đỏ son bay bổng. Kết thúc ngày đầu tiên, tôi chọn liệu trình thư giãn 3 trong 1 tại Chi Spa. Nơi đây là trung tâm chăm sóc sức khỏe lớn nhất Huế, cơ sở vật chất đều hiện đại, tân tiến và đội ngũ các chị chuyên viên tay nghề rất cao, khiến mọi giác quan của tôi như được đánh thức thêm một lần nữa.
Ngược dòng thời gian
Điểm dừng chân trong ngày tiếp theo là Đệ An Hiên - một trong những nhà vườn cổ đẹp nhất xứ Huế. Nằm tại 58 Nguyễn Phúc Nguyên, cách khách sạn chỉ 10 phút di chuyển, Nhà vườn An Hiên thu hút tôi bởi vẻ đẹp trầm mặc, hoài cổ và những chi tiết kiến trúc - phong thủy đẹp chuẩn mực. Gian nhà ba gian hai chái được làm từ gỗ và ngói đỏ, với vườn cây xanh mướt và chiếc ao nuôi cá ngay trước nhà, tạo nên một không gian yên bình, nên thơ.
Thơ thẩn một lúc lâu, chúng tôi ngồi lại thưởng trà Cung đình, cắn từng miếng kẹo mè xửng bùi bùi gợi nhớ ký ức tuổi thơ, chăm chú vào câu chuyện và ngữ điệu ôn nhu, dịu dàng của chị hướng dẫn người Huế, về lịch sử ngôi nhà từ thế kỷ 19 cho đến nay. Khung cảnh khu vườn cây hoa, cây ăn trái rì rào trong gió mát hòa nhịp say sưa với câu chuyện một cách lạ kỳ khiến tôi thấy mình dường như đang sống trong những năm tháng ấy, là một phần của dòng thời gian ấy và đoạn hồi ức ấy.
Chào tạm biệt chị hướng dẫn, chúng tôi ghé qua đệ nhất cổ tự Huế - chùa Thiên Mụ nằm từ tốn bên sông Hương, bày tỏ lòng thành kính và cầu bình an, thuận hòa cho cả những chuyến đi sắp tới. Buổi chiều còn lại, chúng tôi tranh ghé làng hương Thủy Xuân - nơi những đóa hoa ngũ sắc bằng hương kết thành chùm, rực rỡ trong từng góc ảnh. Rồi đến hệ thống lăng Minh Mạng, lăng Khải Định, lăng Tự Đức cách đó không xa.
Chúng tôi quay về khách sạn khi trời đã sẩm tối. Trùng hợp thay, hôm đó là ngày Rằm nên trong khuôn viên sân vườn gần bể bơi được chăng kín đèn lồng lung linh huyền ảo. Chúng tôi nhanh chóng sửa soạn, khoác lên mình bộ áo ngũ thân, cùng các nhóm nhỏ khác tham gia vào tiệc trà, ngay sau đó là bữa tối theo kiểu hoàng tộc. Các nghệ nhân cất lên những lời ca dìu dặt, sâu lắng, như kể câu chuyện về Huế và dành cho chúng tôi thật nhiều tình cảm chân thành. Cuối cùng thì tôi cũng đã hiểu, tại sao nhiều người khi đến Huế, ở Huế lại quyến luyến khó rời đến vậy.
Hành trình của chúng tôi kết thúc vào ngày hôm sau. Khi xuống xe đến sân ga, tôi vẫn còn thật nhiều cảm xúc chưa nỡ rời xa xứ Cố đô. Những ngày Sa Pa và Huế của chúng tôi thật ngắn nhưng lắng đọng, tròn vẹn và những trải nghiệm ấy thật khó để diễn tả thành lời! Tạm biệt Sa Pa, chào Huế và hẹn gặp lại!