Đại dịch Covid-19 khiến du lịch bị hạn chế trên toàn thế giới, nhờ vậy mà loại hình du lịch ảo lên ngôi. Những người đam mê du lịch chỉ có thể ngồi nhà làm dịu khát khao dịch chuyển của họ qua các thước phim, bộ ảnh hoặc những bài viết về các điểm đến trên thế giới. Nhưng, ngay cả trong thời gian du lịch không bị hạn chế, việc tìm đến với Tristan da Cunha (gọi tắt là Tristan) - đảo chính của quần đảo có cùng tên - cũng không hề dễ dàng vì hòn đảo này ở vị trí rất xa xôi hẻo lánh. Trên đảo cũng không có sân bay nên du khách chỉ có thể tới đó sau khi trải qua một hành trình lênh đênh trên biển dài dằng dặc. Vì vậy, không nhiều người có thể đến với Tristan. Trước khi có điều kiện thực hiện hành trình này, bạn có thể khám phá hòn đảo và cuộc sống trên đảo qua bộ ảnh của nhiếp ảnh gia Andy Isaacson mà chúng tôi giới thiệu dưới đây.
Tristan là một trong những hòn đảo xa xôi nhất thế giới có người sinh sống với dân số khoảng 250 người mang quốc tịch Anh. Tổ tiên của họ, gồm những người lính Scotland, thủy thủ Hà Lan, những người lính Ý và một người đánh cá Mỹ - lần đầu tiên đến đảo cách đây khoảng 200 năm. Được phát hiện vào năm 1506 bởi nhà thám hiểm người Bồ Đào Nha Tristão da Cunha nhưng đến năm 1816, người Anh đã đặt một đơn vị đồn trú trên đảo để đảm bảo nó sẽ không được sử dụng làm căn cứ để giải cứu vua Napoleon, khi đó bị giam cầm trên đảo St. Helena. Năm 1817, quân đồn trú được gỡ bỏ, nhưng một quân đoàn tên là William Glass và các cộng sự của ông vẫn ở lại. Họ đã gia đình từ Cape Colony (ở Nam Phi ngày nay) tới, xây dựng nhà và thuyền từ những cây gỗ được trục vớt và soạn thảo một hiến pháp cho một cộng đồng mới dựa trên sự bình đẳng và hợp tác.
Thoạt nhìn, hòn đảo - một ngọn núi lửa hình nón có chiều cao hơn 2.000 m - xuất hiện như một tảng băng cô độc trôi dạt trên bề mặt biển. Nhưng, không thể tin được, bên dưới sườn cao chót vót của ngọn núi lửa vẫn đang hoạt động này là một thị trấn nhỏ với những ngôi nhà mái thiếc màu đỏ và màu xanh xây dựng trên một đồng cỏ hẹp nhìn ra đại dương có tên gọi là Edinburgh of the Seven Seas, nhưng các cư dân ở đây quen gọi là The Settlement.
Trong những năm qua, số lượng dân trên đảo dần tăng trưởng nhưng cư dân ngày nay của thị trấn đều có liên quan đến nhau, thuộc về 7 dòng họ: Glass, Swain, Hagen, Green, Repetto, Lavarello và Rogers. Tinh thần tập thể duy trì trên hòn đảo trong nhiều năm bị cô lập gần như hoàn toàn vẫn tồn tại.
Những người Tristan sống bằng việc làm nông và giao thương với thế giới, dưới sự lãnh đạo của đảo trưởng Conrad Glass, sau đó là Đảo trưởng. Sự xa xôi của hòn đảo giữ cho họ hoàn toàn kiểm soát được cuộc sống trên đảo. Ngay cả đại dịch Covid-19 hay bom đạn chiến tranh cũng không tìm đến nơi đây. Người dân địa phương cảm thấy những chuyện đó rất xa vời và không liên quan đến họ, cuộc sống của họ chỉ xoay quanh việc đánh dấu những con cừu hay sản lượng của vụ mùa khoai tây.
Chăn nuôi gia súc là công việc phổ biến nhất trên đảo. Một số loài động vật được nuôi để lấy thịt và sữa là bò, cừu, gà, ngỗng. Lông cừu được tận dụng làm len. Trên đảo có một nhà máy để sản xuất len, thực hiện các công đoạn chải, kéo sợi thủ công. Tôm hùm ở đây được đánh giá có hình dáng đẹp và ngon, là hàng xuất khẩu chính và đem lại thu nhập cho người dân trên đảo. Bên cạnh khai thác, người dân kết hợp bảo tồn để duy trì nghề nghiệp bền vững. Ngoài ra, họ còn kiếm tiền bằng cách bán những con tem bưu chính hiếm hoi trên đảo cho những nhà sưu tập trên toàn thế giới.
Để đánh dấu mùa hè bắt đầu (giữa tháng 12), toàn bộ dân đảo tụ tập lại tổ chức lễ xén lông cừu. Cả trẻ em và người già đều tham gia trồng trọt, chỉ có những người trong độ tuổi lao động mới được làm công việc trả lương. Số lượng gia súc ở đây cũng được kiểm soát chặt chẽ. Mỗi gia đình chỉ được nuôi 2 con bò để bảo tồn những vùng đồi cỏ, đồng thời tránh việc tích lũy tài sản cá nhân và cũng là để không xảy ra hiện tượng chênh lệch giàu nghèo giữa các gia đình. Không một người ngoài đảo nào có thể mua bán đất ở đây trừ khi cả làng đồng tình rao bán.
Với khí hậu ẩm ướt, ôn hòa và lượng mưa trung bình 15 – 17 ngày một tháng, hòn đảo là nơi sinh sống của nhiều loại động, thực vật không có ở nơi nào khác trên thế giới, như hải cẩu voi và hải âu mũi vàng. Một số loài chim biển sinh sống trên hòn đảo cũng là nguồn lấy thịt và trứng cho cư dân.
Ở trên đảo không có các hoạt động du lịch chính thức. Tuy nhiên, nhiều người tìm đến để trải nghiệm cuộc sống hẻo lánh. Du khách có thể đi bộ dã ngoại, tham quan các loài động vật như chim cánh cụt ở những hòn đảo không người kế cận hoặc trò chuyện, tìm hiểu cuộc sống người dân địa phương. Để tới đảo, du khách cần đăng ký trên website địa phương. Không có khách sạn trên đảo, du khách ở nhà tự phục vụ hoặc nhà dân. Bảng Anh là tiền tệ duy nhất lưu hành tại đây.
Đối với khách tham quan, Tristan có rất ít dịch vụ giải trí để cung cấp cho du khách. Một tài liệu du lịch đã liệt kê các hoạt động du khách có thể tham gia trên đảo bao gồm: chơi golf (một trải nghiệm đầy thách thức với các chướng ngại như chuồng gà và gió bão) và một chuyến đi bộ cả ngày lên đỉnh núi lửa Queen Mary (cũng là điểm cao nhất của đảo) thường bị che khuất trong những đám mây.
Vào thứ bảy hằng tuần, trung tâm giải trí, Prince Philip Hall, trở nên sôi động với các điệu nhảy; trong khi đó, Albatross - quán rượu xa xôi nhất thế giới, dĩ nhiên - là nơi thu hút đối với khách phương xa và một số chàng trai địa phương tới uống rượu cũng như tìm kiếm sự hâm mộ của đám đông khi khoe khoang về số lượng trứng chim cánh cụt mà họ đã thu thập được. Trên đảo có mạng Internet, cửa hàng tạp hóa, quán cà phê, bệnh viện trang bị máy X-quang, phòng mổ và cơ sở chăm sóc nha khoa. Những bệnh nhân cần điều trị chuyên sâu sẽ được đưa về Nam Phi hoặc Anh. Hàng hóa phục vụ cho hòn đảo cần được đặt trước khoảng một tháng và tàu sẽ chuyển tới đây từ một hải cảng nhỏ. Trong khi đó, du khách từ những du thuyền phải chờ thời điểm thuận lợi mới được cập bến.