"Chiến tranh nhân dân, địa đạo là chiến tranh nhân dân. Tụi bây không cách chi thắng được"
Năm 1967, chiến trường Bình An Đông thuộc huyện Củ Chi trở thành tâm điểm của một cơn bão lửa khi quân đội Mỹ ráo riết chuẩn bị cho một trận càn quy mô lớn nhất từ trước đến nay. Khác với những cuộc đổ quân chớp nhoáng, chỉ tìm và diệt rồi rút lui, lần này bầu trời Củ Chi rung chuyển bởi tiếng gầm rú của máy bay, mặt đất rung lắc dưới xích của xe tăng Mỹ. Chúng bao vây, trút xuống những cơn mưa bom đạn ngày đêm, dường như quyết tâm tấn công một cách triệt để vào hệ thống địa đạo Củ Chi huyền thoại, với mục tiêu hiểm độc là chặt đứt con đường giao liên huyết mạch của quân đội ta, làm suy yếu sức kháng cự của lực lượng cách mạng.

Phim "Địa đạo" được các đạo diễn, diễn viên, doanh nhân... khen ngợi vì hoành tráng, xúc động, làm nên một địa đạo có tính cách, có linh hồn
Trong bối cảnh khốc liệt đó, một nhiệm vụ sống còn được giao phó cho 21 người du kích Củ Chi – những người nông dân chân chất, hiền lành, nay đã đứng lên cầm súng bảo vệ quê hương. Trọng trách nặng nề đặt lên vai họ là phải đảm bảo an toàn tuyệt đối cho các chiến sĩ tình báo đang thực hiện một nhiệm vụ vô cùng nguy hiểm: truyền tải những tài liệu mật tối quan trọng của quân đội Mỹ. Hai mươi mốt con người với vũ khí thô sơ, lòng dũng cảm và tinh thần yêu nước nồng nàn, phải đối mặt với một lực lượng hùng mạnh, thiện chiến hàng đầu thế giới, được trang bị đến tận răng với những vũ khí tối tân nhất.
Đó chính là câu chuyện tưởng chừng như "nhỏ bé" mà bộ phim "Địa đạo: Mặt trời trong bóng tối" khéo léo khắc họa, một mảnh ghép xúc động trong bức tranh vĩ đại của cuộc trường kỳ kháng chiến gian khổ nhưng đầy tự hào của dân tộc ta, để cuối cùng giành lại độc lập, tự do và thống nhất đất nước vào ngày 30 tháng 4 năm 1975 lịch sử. Câu chuyện về 21 người du kích Củ Chi không chỉ là một trận chiến cụ thể, mà còn là biểu tượng cho sức mạnh quật cường, tinh thần đoàn kết và ý chí sắt đá của cả một dân tộc trong cuộc đấu tranh chính nghĩa.

"Địa đạo Mặt trời trong bóng tối" cho thế giới thấy Việt Nam kiên cường đến mức nào
Ngay từ những giây phút mở đầu, "Địa đạo: Mặt trời trong bóng tối" đã mạnh mẽ kéo người xem vào một khung cảnh ghê rợn, nơi sự tang thương và chết chóc bao trùm lên những người lính quả cảm. Đồng thời, bộ phim khắc họa một cách chân thực không gian ngột ngạt, tăm tối dưới lòng đất - nơi từng là chiến trường sinh tử, là căn cứ địa bí mật của quân và dân ta.
Đạo diễn tài ba Bùi Thạc Chuyên đã khước từ lối kể chuyện hào nhoáng, tô hồng, mà lựa chọn một cách tiếp cận trực diện, đưa khán giả vào những trận chiến "chật chội", đầy rẫy hiểm nguy. Người xem như nghẹt thở khi chứng kiến những người lính phải len lỏi qua những đường hầm nhỏ hẹp, ẩm thấp, từng giây từng phút đối diện với bom đạn của kẻ thù và cái chết luôn rình rập cận kề. Trong không gian tối tăm ấy, ánh sáng hiếm hoi len lỏi qua những khe hở trên mặt đất bỗng trở thành biểu tượng mong manh nhưng đầy sức mạnh của niềm hy vọng, của khát vọng về một ngày mai tươi sáng giữa bóng tối nghiệt ngã của chiến tranh.
Khi dõi theo từng thước phim, khán giả không chỉ cảm nhận được sự khốc liệt của cuộc chiến tranh trên mặt đất, với những trận càn quét, những cuộc đụng độ nảy lửa, mà còn thấu hiểu sâu sắc hơn nỗi gian truân, sự hy sinh thầm lặng của những người lính Củ Chi khi phải sinh tồn dưới lòng đất trong điều kiện vô cùng ngột ngạt, thiếu thốn về mọi mặt. Hình ảnh những đôi mắt thao thức, trằn trọc trong bóng tối sâu hun hút, những hơi thở dồn dập, nghẹn lại khi nghe tiếng bước chân kẻ thù lùng sục ngay phía trên đầu, hay tiếng bom đạn dội xuống làm rung chuyển cả hệ thống địa đạo chằng chịt đều khiến người xem không khỏi rùng mình, cảm nhận được sự khắc nghiệt tột cùng của hoàn cảnh.

"Tụi bây không cách chi thắng được"
Sức lay động của bộ phim không chỉ đến từ nội dung lịch sử đầy xúc động mà còn được nhân lên bởi sự hy sinh hết mình vì nghệ thuật của dàn diễn viên tài năng. Quang Tuấn, người đảm nhận vai diễn Tư Đạp - một hình tượng được lấy cảm hứng từ nhân vật có thật ngoài đời, Anh hùng lực lượng vũ trang nhân dân Tô Văn Đực, đã có một sự hóa thân đáng kinh ngạc. Anh đã không ngần ngại giảm tới 14kg để phù hợp với vóc dáng tiều tụy, gầy gò của người lính trong thời chiến khốc liệt. Hơn thế nữa, Quang Tuấn còn trực tiếp tìm gặp gỡ những nhân chứng lịch sử, những người đã từng sống và chiến đấu trong địa đạo, để có thể hiểu sâu sắc hơn về những kiến thức quân sự, về tinh thần chiến đấu bất khuất và ý chí kiên cường của thế hệ cha ông.

"Có thể đánh thắng một quân đội, nhưng không thể tiêu diệt được một dân tộc" - doanh nhân Hoàng Nam Tiến đúc rút từ phim Địa đạo
Bằng bút pháp tài tình và đầy nhân văn, đạo diễn Bùi Thạc Chuyên đã khắc họa nhân vật Bảy Theo không né tránh những nét tính cách đời thường, thậm chí có phần "xù xì": anh hay văng tục, dễ nổi nóng, vụng về trong việc sửa chữa súng hỏng, mang trên mình nhiều tì vết. Thế nhưng, đan xen giữa những khuyết điểm ấy là những khoảnh khắc hài hước, dí dỏm, tạo nên một con người gần gũi, chân thật.
Cách xây dựng nhân vật Bảy Theo này cũng tương đồng với cách anh tô điểm cho tính cách của Tư Đạp (Quang Tuấn) với sự gan dạ ẩn sau vẻ ngoài có phần thư sinh, Ba Hương (Hồ Thu Anh) mạnh mẽ nhưng vẫn mang trong mình những trăn trở riêng, hay Út Khờ (Hằng Lamoon) ngây thơ nhưng kiên cường.
Tất cả những cá tính đa dạng ấy cùng nhau gửi gắm một thông điệp sâu sắc: họ là những người dân Việt Nam bình thường, vô cùng bình thường, những con người vốn dĩ quen với ruộng đồng, với cuộc sống giản dị. Nhưng khi tiếng gọi thiêng liêng của Tổ quốc vang lên, họ đã không ngần ngại gác lại mọi lo toan cá nhân, cầm chắc cây súng trên tay. Rời bỏ những mái nhà đơn sơ che mưa nắng, họ sẵn sàng dấn thân vào lòng đất sâu, chấp nhận cuộc sống hàng năm trời trong địa đạo Củ Chi ngột ngạt, nơi bóng tối và hiểm nguy luôn rình rập, để góp sức mình vào sự nghiệp cách mạng, hướng tới ngày hòa bình độc lập cho dân tộc.

Bộ phim không chỉ tái hiện một phần lịch sử đau thương nhưng hào hùng của dân tộc, mà còn truyền tải những thông điệp mạnh mẽ về lòng yêu nước, sự hy sinh, khát vọng hòa bình và vẻ đẹp nhân văn của con người Việt Nam
Một yếu tố không thể không nhắc đến trong "Địa đạo: Mặt trời trong bóng tối" chính là màu phim tuyệt đẹp, dù phần lớn các cảnh quay được thực hiện dưới ánh sáng hạn chế của đèn pin, đèn dầu và ánh sáng tự nhiên le lói. Bối cảnh địa đạo được tái hiện một cách chân thực đến nghẹt thở, đúng như bản chất khắc nghiệt của nó, nơi mà nguy hiểm luôn tiềm ẩn và có thể ập đến bất cứ lúc nào, đe dọa sự sống của những người du kích kiên cường.

Những con người bình dị lại trở nên phi thường

Phần nhạc nền và âm thanh của bộ phim cũng được đầu tư một cách kỹ lưỡng, tạo nên một không gian căng thẳng, kịch tính, nhưng vẫn giữ được sự tinh tế, không cố tình điều khiển cảm xúc của khán giả một cách lộ liễu. Và vượt lên trên tất cả, có lẽ chính là thiết kế bối cảnh địa đạo Củ Chi: vừa hùng vĩ, vừa chân thật đến từng chi tiết, mang đến cho người xem một hình dung sống động về hệ thống địa đạo kỳ vĩ, không chỉ là một công trình quân sự mà còn là một không gian sống, một biểu tượng của ý chí và sức mạnh con người Việt Nam.
Lời thoại đanh thép "Tụi bây không cách chi thắng được" vang lên trong phim, như một lời khẳng định về sức mạnh của ý chí và lòng quyết tâm. Và thông điệp sâu sắc hơn cả mà đạo diễn Bùi Thạc Chuyên muốn truyền tải chính là "Địa đạo là chiến tranh nhân dân", được thể hiện một cách đầy kiêu hãnh và xúc động thông qua sự ra đi của một nhân vật quan trọng trong mạch truyện. Sự hy sinh ấy không chỉ là mất mát cá nhân mà còn là minh chứng cho sức mạnh to lớn của toàn dân, của một cuộc chiến tranh chính nghĩa dựa trên nền tảng sức mạnh của nhân dân.