Bài: Hiếu Minh. Hình ảnh: Barry J Atkinson - ASTW
“Vì cuộc đời là những chuyến đi…”
Đặng Hiếu Minh – Trưởng đoàn Mekong Rally 2014
Câu chuyện về Mekong Rally 2014 mới chỉ bắt đầu từ cuối năm 2013 khi ông Đặng Bảo Hiếu – Tổng giám đốc của Công ty Focus Investment Group và là người sáng lập Công ty Mekong Expeditions cùng các đồng nghiệp có ý định tổ chức một chuyến đi bằng xe hơi qua 3 nước Đông Dương để kỷ niệm 60 năm chiến thắng Điện Biên Phủ. Mặc dù có kinh nghiệm rất nhiều năm hoạt động trong lĩnh vực du lịch lữ hành nhưng những khái niệm về rally với chúng tôi thực sự còn quá mới mẻ và mọi thứ đều rất mơ hồ. Ông Hiếu nói với chúng tôi: “Cứ làm đi! Khó đấy nhưng dễ thì ai chẳng làm được”. Lời động viên đó cùng với sự quyết tâm, nhiệt huyết và sở thích khám phá ưa mạo hiểm, chúng tôi bắt tay vào cuộc.
Chỉ với vỏn vẹn 4 tháng chuẩn bị, chúng tôi đã hoàn thành lượng công việc khổng lồ: từ việc khảo sát tuyến đường, thiết kế các ấn phẩm quảng cáo, kêu gọi tài trợ, xin giấy phép của tổng cục Du lịch, tổ chức họp báo và còn rất nhiều những công việc không tên khác. Với triết lý phát triển du lịch bền vững và muốn chuyến đi mang một ý nghĩa và tầm vóc to lớn hơn, ông Đặng Bảo Hiếu đã chỉ đạo chúng tôi nên tổ chức các hoạt động từ thiện tại các nơi đoàn đi qua. Trong quá trình tìm hiểu và khảo sát, 3 cái tên đã được chọn ra: “Quỹ hành động vì loài cá heo nước ngọt” – Irrawaddy Dolphins (Campuchia), “Tổ chức bảo tồn loài gấu” - Free The Bears (Lào), và “Cơm có Thịt” – Quỹ ủng hộ vì trẻ em vùng cao (Việt Nam).
Để về đến đích tại Điện Biên Phủ trước lễ kỷ niệm 60 năm 1 ngày (6/5), ban tổ chức quyết định chọn ngày 27/4 làm ngày khởi hành và Dinh Độc Lập là nơi xuất phát. 10 xe và 32 người tham gia đến từ Việt Nam, Nga, Anh và Úc, mỗi người trong chúng tôi đều mong muốn chinh phục được thử thách. Nhưng vượt qua quãng đường dài hơn 2400 km trong 12 ngày là một chướng ngại vật không hề dễ dàng. Chúng tôi lên đường với những cảm xúc và suy nghĩ khác nhau, không hề quan tâm đến những gì đang chờ đợi phía trước, nhưng tất cả đều có chung một mục đích…
Điều quan trọng nhất trong những chuyến đi như thế này là phải duy trì được tính kỷ luật cao, bởi một phút mất tập trung sẽ để lại những hậu quả đáng tiếc. Một ngày của đoàn bắt đầu từ lúc 6h sáng và kết thúc lúc 10h tối, lái xe trung bình 8-9 tiếng một ngày đòi hỏi thể lực, sức bền bỉ và sự tập trung cao độ. Điều kiện đường xá những ngày đầu tiên khá dễ dàng nhưng càng về cuối càng xấu đi khi chúng tôi đi qua những nơi vùng sâu vùng xa hẻo lánh của đất nước Lào. Có những nơi đường rất xấu, chỉ đi được 10km/h trong suốt quãng đường dài gần 100 km, cộng thêm thời tiết ngày càng oi bức và nắng nóng khiến cho mọi người trong đoàn đều xuống sức rất nhanh.
Điểm dừng chân đầu tiên của chúng tôi là Kratie, một tỉnh nhỏ ở Campuchia nơi con sông Mekong hùng vĩ chảy qua. Đây là một trong những nơi ít ỏi trên thế giới có loài cá heo nước ngọt sinh sống. Theo thông tin chúng tôi nhận được từ Quỹ Quốc tế Bảo vệ Thiên nhiên WWF, chỉ có khoảng 95 cá thể của loài này còn đang sinh sống tại đây. Sự suy giảm chất lượng môi trường sống, việc sử dụng lưới quét đánh bắt cá và các thuyền đánh bắt cá không sử dụng lồng chân vịt là nguyên nhân hàng đầu khiến số lượng cá heo nước ngọt giảm mạnh. Chúng tôi đã có cuộc gặp với đại diện của WWF tại Campuchia để tìm cách cải thiện tình trạng trên và sẽ có những hành động cụ thể để bảo vệ loài cá heo này. (Chi tiết tại www.wwf.org).
Những ngày tiếp theo của hành trình đều diễn ra khá suôn sẻ, những cơn mưa bất chợt đánh dấu một mùa mới sắp đến cũng làm giảm đi phần nào cái oi bức, khiến mọi người đỡ mệt mỏi. Đây cũng là lúc thử thách lớn nhất xuất hiện: quãng đường từ Vang Vieng đến Luang Prabang dài 230 km; cung đường nguy hiểm với địa hình đèo dốc, đồi núi: một bên là vách núi dựng đứng, một bên là vực sâu; cộng thêm những khúc cua gấp, uốn lượn và nhiều góc khuất tầm quan sát nhưng đồng thời cũng là cung đường đẹp nhất!
Buổi sáng trước khi lên đường, chúng tôi kiểm tra thật kỹ nhiên liệu, máy móc, lốp xe, hệ thống đèn tín hiệu, còi, phanh và bộ đàm để đảm bảo an toàn cho chặng đường phía trước. Có thể nói cung đường này không dành cho những “tay mơ”. Các tài xế không phải ai cũng là người có kinh nghiệm lái xe đường dài và đèo núi nên chúng tôi phải giữ đầu óc tỉnh táo và tập trung hơn bao giờ hết. Trời mưa nặng hạt dần cùng với những chiếc xe tải, xe điên lao ầm ĩ khiến cho đường đi càng trở nên nguy hiểm. Xe dẫn đầu phải liên tục thông báo tình trạng đường xá cũng như chướng ngại qua bộ đàm cho các xe phía sau. Những khúc cua gấp đòi hỏi lái xe phải xử lý tốt, ôm cua chuẩn.
Đường đi khó khăn là vậy, nhưng khung cảnh thiên nhiên cũng thật hùng vĩ và tráng lệ. Có những lúc, chúng tôi cảm thấy đang đi qua những khu rừng nguyên sinh với những cây xanh to khổng lồ. Điểm cao nhất mà chúng tôi đo được là gần 1500m so với mực nước biển, nhiệt độ chỉ còn khoảng 16 độ, mây bay là là mặt đường. Sau gần 8 tiếng lái xe, chúng tôi đến Luang Prabang – cố đô của Lào được công nhận là di sản văn hóa thế giới với những nét đẹp riêng và cổ kính.
Tại đây chúng tôi đã dành 1 ngày để đi thăm “Tổ chức bảo tồn loài gấu” và gặp ông Mike Brocklehurst – giám đốc dự án tại Lào. Mike và các cộng sự đã và đang có những nỗ lực không mệt mỏi chăm sóc và giải cứu những chú gấu bị săn bắt lấy mật. Công ty Mekong Expeditions đã quyết định sẽ tài trợ cho một trong những chú gấu đang sinh sống tại đây và đây sẽ là một trong những hoạt động chính của công ty trong những chuyến đi tương tự sắp tới (Chi tiết tại www.freethebears.org.au).
Rời Luang Prabang, chúng tôi lại tiếp tục lên đường với đích đến Điện Biên Phủ đang chờ đợi trước mắt. Và sau 12 ngày 11 đêm, vượt qua quãng đường 2400 km, chúng tôi đã quay trở về Việt Nam, kịp để tham dự lễ kỷ niệm 60 năm chiến thắng Điện Biên Phủ lịch sử.
Ấn tượng sâu sắc nhất về chuyến đi trong tôi có lẽ là được hòa mình vào dòng người ấy, được là một phần nhỏ bé của cuộc diễu hành, ngắm nhìn những gương mặt rạng rỡ và đầy tự hào, cùng hát vang “Việt Nam – Hồ Chí Minh”. Và tôi chắc chắn một điều rằng không khó khăn gì có thể khuất phục được dân tộc hào hùng này.