Giữa tháng Sáu, khi trời Âu vừa đủ nắng để rạng rỡ, vừa đủ dịu để không thiêu đốt, Trịnh Nam Thái và Phạm Bích Ngọc đặt chân đến Cộng hòa Albania - một mảnh đất còn xa lạ với phần lớn bản đồ du lịch châu Âu đại trà.


Khung cảnh Berat - Thành phố ngàn cửa sổ ở miền Nam nước Cộng hoà Albania
Xứ sở nguyên sơ - miền Nam Cộng hoà Albania
Đặt chân đến đất nước xa xôi phía Nam Âu này, Thái và Ngọc nhận ra vùng đất này vẫn giữ cho mình một vẻ nguyên sơ đáng kinh ngạc. Ngay cả những địa điểm nổi tiếng cũng không có quá đông du khách. Albania hiện ra hoang sơ, mộc mạc, “giống như chúng ta ở Hà Nội mà về một vùng nông thôn ở Điện Biên vậy”, anh cảm nhận.

Chị Phạm Bích Ngọc - vợ anh Thái dạo chơi tại thành phố Berat
Con đường ngoằn ngoèo, xa xôi dẫn vợ chồng Thái và Ngọc đến với miền Nam Albania. Nằm gần thị trấn Permet, trong khu vực Benje nổi tiếng với suối nước nóng, hẻm núi Langarica là một thắng cảnh thiên nhiên nổi bật của xứ sở này. Đây là một hẻm núi sâu và hẹp, dài khoảng 4-5 m, được hình thành từ con sông Langarica chảy qua các lớp đá vôi. Cảnh quan ngoạn mục với vách đá dựng đứng, thác nước, hang động và các đoạn suối trong xanh uốn lượn giữa rừng núi hoang sơ khiến nơi đây được ví như “Grand Canyon” thu nhỏ của Albania.

Hẻm núi Langarica - một trong những hẻm núi kỳ vĩ nhất của Cộng hòa Albania
Là một trong những hẻm núi hùng vĩ và đẹp nhất ở quốc gia này, đường đến Langarica cũng là con đường mang đến những điều kì diệu của tạo hoá.
Khoá huấn luyện lái xe “bò” vào hẻm núi Langarica
Thái và Ngọc quyết định “không theo lối mòn”, cả nghĩa đen lẫn bóng. “Chúng tôi lái xe men theo một vết nứt gãy lớn của địa chất kéo dài hàng trăm km với điểm bắt đầu (có lẽ) từ Osumi Canyon viewing point”, Thái hồi tưởng lại.

Những dãy núi trùng điệp gối lên nhau tại hẻm núi Langarica
Rẽ khỏi con đường trải nhựa bằng phẳng, hai người bám theo lối mòn nằm ven con sông Langarica. Tiếng lốp xe va vào đá sỏi vang lên rào rào, mở đầu cho một hành trình off-road ngoằn ngoèo kéo dài hơn 17 km với tốc độ trung bình chỉ khoảng 10-15 km/h. “Thoạt đầu đường vẫn bằng phẳng cho đến khi yên bình vượt qua khoảng 1,5 km đường đất, xe bắt đầu leo dốc”, Thái nhớ lại.
Chiếc xe gầm thấp bò qua từng ổ gà, ổ voi, trèo lên những con dốc gắt, băng qua vài ngọn đồi với xung quanh là núi non trùng điệp. Khung cảnh bên đường dần trở nên hoang vắng, hoàn toàn không còn âm thanh của các phương tiện hay bóng người. Họ dừng xe lại ngắm nhìn, cảm thán trước thiên nhiên hùng vĩ nhưng tâm trí thoáng mơ hồ tự hỏi: liệu có chắc đây là đường đến Langarica Canyon?

Thiên nhiên hoang sơ, hùng vĩ dần hiện ra trên con đường gập ghềnh, sỏi đá
Hai vợ chồng mất hơn ba tiếng để vượt qua quãng đường 17km. Trung bình, xe chỉ di chuyển được khoảng 10km mỗi giờ. Chiếc xe gầm thấp vốn không phù hợp với địa hình nhiều ổ gà, ổ voi, nhưng nhờ đó kỹ năng lái xe địa hình của Thái cũng được cải thiện đáng kể - một khóa huấn luyện lái xe địa hình miễn phí nhưng căng thẳng trên cung đường núi thực thụ.
Thoát khỏi thung lũng, đến với thị trấn Permet
Sự hoài nghi tạm được xoa dịu khi bắt gặp một ngôi nhà nhỏ - homestay duy nhất trong khu vực và vài ánh mắt ngạc nhiên lẫn tò mò của người dân. Họ gọi nhau ra xem như thể lâu rồi mới thấy có người “chui” ra từ con đường nhỏ xíu chỉ vừa khít một chiếc ô tô con.
Đi tiếp khoảng 900 m, con đường dẫn họ đến một ngôi làng nhỏ với vài căn lều, mái nhà thô sơ, nơi người dân sống bằng nghề chăn thả dê, cừu và bò. Ánh chiều nhạt dần sau hai vách núi dựng đứng khiến ngôi làng như rút vào bóng hoàng hôn sớm. Mặc dù bất đồng ngôn ngữ nên câu chuyện kết thúc nhanh gọn, nhưng nụ cười và cái vẫy tay thân thiện đã giúp Thái và Ngọc giảm bớt lo lắng sau nhiều giờ đồng hồ lầm lũi trong thung lũng không có sóng điện thoại.

Cảnh sinh hoạt của người dân tại một ngôi làng nhỏ trên đường đến thị trấn Permet
Cuối cùng, khi bánh xe lăn ra khỏi hẻm núi vào lúc trời đã tối mịt, âm thanh đầu tiên của xe cộ ở phía xa vang lên khiến hai vợ chồng thở phào một hơi nhẹ nhõm. Họ đến được Permet, thị trấn nhỏ chỉ cách Langarica khoảng 20 phút lái xe.
Hẻm núi Langarica - vẻ đẹp nguyên sơ của một vùng đất
Langarica Canyon hiện ra vào sáng hôm sau như phần thưởng xứng đáng cho những ai không ngại thử thách. Hẻm núi sâu hun hút với hai bờ vách đá dựng đứng, uốn lượn theo dòng suối khoáng nóng trong vắt. Ngay bên cạnh là cầu Kadiut, cây cầu đá mang phong cách Ottoman cổ kính như một nét chấm phá lịch sử giữa thiên nhiên hoang sơ.


Suối khoáng nóng và cầu Kadiut tại hẻm núi Langarica
Du khách đến đây có thể thư giãn trong làn nước ấm, tản bộ giữa núi non hùng vĩ, hoặc chỉ đơn giản là ngồi bên cầu, hít thở mùi đá ẩm và cảm nhận dòng chảy lặng lẽ len qua từng kẽ đá.
Có thể Langarica không lung linh như những thiên đường du lịch quen tên, nhưng chính vì thế, nó giữ cho mình một nét chân thật, nguyên bản và đầy thơ mộng. Với Thái và Ngọc, đây không chỉ là một điểm đến mà là bản đồ ký ức sống động của tuổi trẻ: những lần "bò" xe qua đường núi, những khúc cua đầy bụi đỏ, những ánh mắt xa lạ và cả sự im lặng đáng giá trong lòng núi đá. Suy cho cùng, những điều thú vị là cả một hành trình và điểm đến là một phần thưởng, cũng là cái kết mở ra một hành trình mới.

Langarica giữ cho mình một nét chân thật, nguyên bản và đầy thơ mộng
Sau khi đặt chân đến Langarica, bản đồ thế giới trong tâm trí họ lại thêm một dấu chấm nhỏ rất xa, tại một đất nước, một hẻm núi, nơi có lẽ ít người Việt Nam sẽ tìm đến. “Với tinh thần ham chơi, đến bất cứ đâu cũng phải đi cho biết, để sau này về già, không còn gì phải hối tiếc về tuổi trẻ của mình” - Trịnh Nam Thái & Phạm Bích Ngọc.