Miền Mơ trên một căn gác mái
Sau nhiều năm tham quan các triển lãm nghệ thuật trong và ngoài nước, Graya Tiêu - đồng sáng lập Êmm Soulful Art luôn ấp ủ mong muốn tạo ra một không gian nơi giấc mơ có hình thù rõ ràng, được mang ra ngoài, hiện thực hoá dù chỉ là trong tranh vẽ. “Tôi mong mọi người khi đến đây có thể cảm thấy sự tự do trong tâm hồn, cũng như sự tự do trong không gian đầy mộng tưởng này. Bất kể là ai, mỗi người đều có những giấc mơ và Miền Mơ hy vọng sẽ là nơi bắt đầu cho hành trình đi đến miền mơ riêng của mỗi người”, chị chia sẻ.


Ý niệm ấy dần trở nên rõ nét hơn khi Graya Tiêu có duyên gặp gỡ Tuân Phạm và Thư Lê. Dù phong cách thể hiện không giống nhau, các tác phẩm của cả ba đều chia sẻ bảng màu tươi sáng và nguồn năng lượng tích cực. Từ mong muốn đặt ba thế giới ấy trong cùng một không gian, Graya Tiêu bắt đầu hình dung về Miền Mơ như một nơi chốn chung - một căn gác mái ngập ánh sáng và sắc màu. Ở đó, nghệ thuật không còn mang dáng dấp của một “thánh đường” xa cách, mà trở thành một căn phòng an toàn, nơi bất kỳ ai cũng có thể bước vào.
Căn phòng của những giấc mơ
Thay vì được tổ chức trong một phòng trưng bày tiêu chuẩn, hơn 40 tác phẩm của Graya Tiêu, Tuân Phạm và Thư Lê thực sự được đặt trên gác mái của một căn nhà cổ giữa lòng Sài Gòn. Từ khung cửa sổ kính, người xem có thể nhìn ra những mái nhà cũ, tán cây xanh, công viên phía xa và lắng nghe tiếng xe cộ tất bật vọng lên từ mặt đường. Không gian ấy tạo nên sự giao thoa nhẹ nhàng giữa mơ và thực, giữa nhịp sống hối hả của thành phố và nhịp thở chậm rãi của nội tâm con người.
Không gian Miền Mơ được sắp đặt với những mảng màu hologram và ánh sáng mờ ảo
Căn gác mái được bài trí không quá cầu kỳ nhưng chỉnh chu với tường trắng xen kẽ những tấm lụa nhiều màu và cửa sổ kính tràn ngập ánh sáng tự nhiên cùng những mảng màu hologram phản chiếu nhẹ nhàng. Chính sự tiết chế trong cách sắp đặt ấy khiến Miền Mơ trở thành một không gian dễ tiếp cận. Ở đó, người xem không cần kiến thức hàn lâm về hội họa, cũng không cần những chìa khóa giải mã phức tạp, mà chỉ cần mang theo cảm xúc của chính mình để bước vào và cảm nhận.

Trong không gian nhỏ của căn gác mái, mỗi tác phẩm như có sức sống riêng, được nuôi dưỡng bởi giấc mơ của người nghệ sĩ
Miền mơ của sự tĩnh lặng và khoảng trống cần được lấp đầy
Trong Miền Mơ của Tuân Phạm, người xem bắt gặp sự tĩnh lặng như một nhịp thở sâu. Làm việc trái ngành, đối diện với những con số căng thẳng suốt hơn 9 tiếng mỗi ngày, Tuân tìm đến hội họa như một cách “ngắt kết nối” với màn hình máy tính và áp lực tính toán. Với anh, vẽ là một trạng thái vừa mơ mộng vừa tự do - nơi thời gian chậm lại và cảm xúc được lắng nghe.
Các tác phẩm của Tuân Phạm thường xuất hiện một “lỗ hổng” ở phía bên phải - vị trí trái tim khi nhìn từ hình ảnh phản chiếu của chính mình. Đó là khoảng trống nội tâm mà anh luôn ý thức được, và hội họa chính là cách anh tìm kiếm sự đủ đầy. Việc vẽ trở thành một chiếc công tắc, không chỉ cho riêng anh mà cho cả người xem, giúp tạm rời khỏi áp lực thực tại để tìm lại sự cân bằng.
Tác phẩm Quá khứ - Hiện tại - Tương Lai
Tuân sử dụng chất liệu màu nước với phong cách tĩnh lặng, thường vẽ theo tranh bộ để diễn tả hành trình lấp đầy trái tim. Bộ ba Quá khứ - Hiện tại - Tương lai lấy cảm hứng từ Phật giáo, với họa tiết vân mây và hoa sen, kể câu chuyện của một bông hoa: từ chưa nở, đến hé nở và mong ước được nở rộ, tỏa hương trong tương lai.
Ở bộ đôi Porcelain - Sự chấp nhận, anh dùng hoa cúc, hoa đào cùng bảng màu gốm sứ đặc trưng - xanh dương, trắng, ánh kim vàng để nói về sự mong manh và dễ vỡ. Cuộc đời luôn đầy lựa chọn: có những lựa chọn khiến ta tan vỡ, và cũng có những lựa chọn dẫn đến sự rực rỡ. Đôi khi, có rất nhiều lựa chọn nhưng trái tim vẫn trống rỗng; và đôi khi, chỉ một lựa chọn duy nhất, nhưng nếu đó là điều ta thật sự mong muốn, trái tim sẽ được lấp đầy.
Porcelain - Sự chấp nhận


Những tác phẩm khác như Scent of Spring, My Vine, To sleep under the Wild lilies hay The Screen tiếp tục mở rộng miền mơ ấy, nơi con người đối diện với sự trống rỗng của thế giới hiện đại và khao khát được nuôi dưỡng từ bên trong.
To sleep under the Wild lilies
The Screen
Miền mơ của tự do, ký ức và những chuyến phiêu lưu
Miền Mơ của Graya Tiêu mở ra bằng những con đường nắng, bầu trời rộng, ngọn núi xanh và những vùng đất không tên. Chị không vẽ phong cảnh theo lối tả thực mà ghi lại những cảm xúc đọng lại trong ký ức, từ những chuyến đi có thật cho đến những nơi chốn chỉ tồn tại trong tâm tưởng nhưng mang sức mạnh xoa dịu con người.
Đó có thể là khoảnh khắc cuối cùng của chuyến đi Nhật Bản, khung cảnh xuất hiện trong đầu chị trước khi bước lên máy bay và khép lại một năm gap year. Đó cũng có thể là chuyến du lịch Hàn Quốc phủ đầy tuyết trắng, nơi cái lạnh của cảnh vật đối lập với sự ấm áp nội tâm khi có người bạn đồng hành. Hay là buổi hoàng hôn nơi mép biển - bên rìa của thế giới, khi bóng tối phủ lên núi, đá và cây cỏ, mặt biển dần sẫm đen còn bầu trời thì vần vũ sắc màu vàng, cam, hồng, tím trong khoảnh khắc rực rỡ nhất dưới ánh chiều nhập nhoạng.


Trong số những tác phẩm của Graya Tiêu, bức tranh về ngôi nhà trên mây mang tên Heaven Pink Haus là một trong những “miền mơ” dễ tạo sự đồng cảm nhất. Đó là giấc mơ từ thuở nhỏ, bắt đầu bằng câu hỏi ngây thơ: liệu con người có thể đi lại và xây dựng nơi trú ẩn trên mây được không. Giấc mơ ấy được hiện thực hóa trên mặt tranh bằng một ngôi nhà màu hồng, có sân thượng đón nắng, tán cây xanh che mát phía trên và những khóm hoa nở rộ dọc hai bên, như một nơi chốn dịu dàng để giấc mơ được ở lại.
Heaven Pink Haus
Trong Dream Land, Graya Tiêu hình dung về “vùng đất của những giấc mơ” bằng hình ảnh một hòn đảo xa xôi giữa đại dương rộng lớn, tách biệt khỏi đất liền và những tạp âm của đời sống thường nhật. Hòn đảo được bao bọc bởi một đám mây khổng lồ, phía trên là những dải sắc màu trải dài trên bầu trời, mỗi dải tượng trưng cho một giấc mơ. Những dải sáng ấy chồng chéo, đan xen, phản chiếu xuống mặt biển thành những mảng màu loang loáng, rồi hắt lên tầng mây trắng, để lại những vệt sáng như dấu tích của những giấc mơ còn lơ lửng.
Dream Land - vùng đất của những giấc mơ trong tưởng tượng của Graya Tiêu
Miền mơ ngây thơ qua đôi mắt của người làm mẹ
Miền Mơ của Thư Lê mang sắc thái khác: lặng lẽ, dịu dàng và thắp sáng những mảng tối bằng ánh sáng nhỏ bé. Chị vẽ trong những khoảng nghỉ ngắn ngủi khi chăm con - khi con một tháng, ba tháng, rồi một năm tuổi. Mỗi nét vẽ là cách để giữ lại chính mình, người phụ nữ mơ mộng trước khi trở thành mẹ, đồng thời ghi lại niềm vui bình thản của việc ôm con vào lòng.
Bé Mai - tác phẩm của hoạ sĩ Thư Lê
Căn phòng của bé Mai trong không gian Miền Mơ
Là tác giả cuốn sách minh họa Sài Gòn Của Em từng đạt Giải Sách Quốc Gia hạng B, Thư Lê mang đến Miền Mơ hình ảnh bé Mai - cô bé với đôi mắt to, hàng mi dài, gương mặt tròn trĩnh và ánh nhìn trong veo. Bé Mai xuất hiện trong những khoảnh khắc đời thường: ngủ cùng mèo, tập bơi, ngồi ăn, vui đùa giữa đàn vịt trắng.
Thông qua màu sắc và hình ảnh, Thư Lê gửi gắm lời mời người xem nhìn cuộc đời bằng “đôi mắt trẻ thơ” - cái nhìn bao dung, nhẹ nhõm và trong trẻo mà người lớn thường vô tình đánh rơi trên hành trình trưởng thành.


Miền Mơ - The Dreamscape of Soul không tìm cách định nghĩa giấc mơ là gì. Triển lãm chỉ mở ra một không gian để mỗi người tự tìm thấy câu trả lời của riêng mình. Diễn ra từ ngày 20 đến 25/12/2025 tại Unihub Gallery số 130 Nguyễn Thị Minh Khai, phường Xuân Hoà, TP.HCM, Miền Mơ không chỉ trưng bày tác phẩm mà còn cho phép người xem mang về những phiên bản in nghệ thuật, bưu thiếp hay sticker như một cách giữ lại mảnh mơ cho riêng mình.

VI
EN































