Kelvin Long và Nguyễn Phong bắt đầu hành trình khi men theo con đường mòn nhỏ ở chân đèo Hải Vân Bắc một ngày giữa tháng 10 ngập nắng của dải đất miền Trung. Nếu như đơn giản là hết đường mòn, xe không đi được tiếp và quay về thì câu chuyện đã không có gì để kể. Điều may mắn là với chút tò mò, ưa thích khám phá, dắt túi thêm vài thiết bị công nghệ định vị, họ đều tâm niệm: “Tuổi trẻ mà, sao lại không bước tiếp?!”.
Cứ đi rồi sẽ tới, cứ bước rồi sẽ đến, và họ đã thấy được cung đường sắt qua đèo Hải Vân, chặng đường sắt khó khăn nhất, nhưng cũng đẹp nhất trên tuyến đường sắt Bắc-Nam.
“Đi men theo tuyến đường sắt là gặp suối, rồi có nhà ga cũ…” - lời người kiểm lâm già đã động viên tinh thần cho họ bước tiếp. Quả thực, Kelvin Long, Nguyễn Phong đã quá ngỡ ngàng, choáng ngợp, sững sờ để rồi vỡ òa khi được tận mắt chứng kiến những cảnh đẹp nơi đây.
Đó là ga Bãi Kả, nhỏ bé, xuống cấp nằm nép bên góc rừng, nay chỉ được dùng làm điểm tạm trú của các công nhân đường sắt trên hành trình bảo dưỡng dọc tuyến Bắc Nam.
Đấy là những cây cầu với lối kiến trúc độc đáo, có tên “Vọng thuyền” như cách gọi của người địa phương, hay “Cửa gió” theo cách gọi của người làm trong ngành đường sắt.
Đấy là hình ảnh rất gần và rất thật, từng đoàn tàu Thống Nhất lần lượt băng đèo Hải Vân.
Và đó là thiên nhiên Việt Nam, với núi cao vực sâu, rừng cây bạt ngàn một màu xanh bát ngát, bầu trời bao la, biển cả rộng lớn, và có thấp thoáng xa xa đâu đó phía dưới chân đèo là vịnh biển ăn sâu vào vách núi tạo thành những vòng cánh cung khổng lồ với dải cát vàng lung linh trong nắng…
Mời độc giả hãy chiêm ngưỡng và cảm nhận sự hùng vĩ, bao la của thiên nhiên Việt Nam qua những bức hình của nhóm nhiếp ảnh gia trẻ này.