4 chiếc xe gắn máy, 8 ngày, và hành trình 1.500 km

04/09/2019

Mùa hè đến là khoảng thời gian tuyệt vời để bắt đầu những hành trình, những chuyến đi dài. Chúng tôi đã đi ngang dọc khắp đất nước mình, từ những ngọn đèo hùng vĩ nhất của Tây Bắc, tới bốn cực - một đỉnh huyền thoại của dân xê dịch. Nhưng để nói về cung đường đẹp nhất nước Việt mình, có lẽ tôi vẫn sẽ gọi tên Quốc lộ 1A - con đường chạy dọc theo bờ biển. Và một lần nữa, tôi muốn thực hiện lại hành trình này.

Chuyến đi kéo dài trong vỏn vẹn 8 ngày. Đồng hành với tôi là 5 người bạn có cùng đam mê và 4 chiếc Vespa. Tạm gọi là đi “xuyên Việt” cho gãy gọn, chứ chính xác thì đây chỉ là một hành trình chạy dọc lãnh thổ hình chữ S, kéo dài từ Huế vào tới TP.HCM. Mục đích của hành trình lần này là đi thong thả để ngắm cảnh, để trải nghiệm trọn vẹn thiên nhiên, con người và văn hóa địa phương, để chụp những bức hình thật phong cách. Thế là vào một ngày hè oi ả, từ Hà Nội, chúng tôi ra bến tàu, gửi xe vào Huế rồi lên xe khách tiến về miền Trung thân yêu...

Chuyến xe khách đêm hơi khó chịu khi chiếc xe giường nằm liên tục bắt khách dọc đường, nhồi nhét những vị “thượng đế” kém may mắn vào khoảng trống giữa mấy hàng giường. Họ ngồi, họ nằm, họ tựa đầu lên những khung kim loại, cố gắng tìm một tư thế nghỉ ngơi thoải mái nhất cho hành trình dài hàng vài trăm cây số. Nhìn họ, tôi ái ngại, nhưng biết làm sao...

9h sáng nhà xe thả chúng tôi ở ven thành phố, vì xe không được chạy vào nội đô. Vậy là phải tiếp tục bắt taxi tới Ga Huế. Sau một đêm dài thao thức, ai nấy đều có vẻ mệt mỏi. Chúng tôi nhanh chóng sắp xếp lại đồ đạc, tư trang, tranh thủ thời gian ít ỏi rửa mặt mũi cho tỉnh táo rồi vào kho để lấy xe. Hành trang của cả đoàn được tính toán và xếp đặt gọn gàng trên 4 chiếc xe, đủ cả ba lô lớn, túi nhỏ, áo mưa, túi cứu thương… Thêm chiếc balo máy ảnh trên vai, chúng tôi bắt đầu hành trình trên những chiếc xe hai bánh.

Empty
Empty

Đi ngang mùa hoa giấy Đà Nẵng

Ít ai để ý rằng, ngoài Sơn Trà, Cù Lao Chàm và những khu vui chơi hay resort, Đà Nẵng còn có một thứ đặc sản nữa, đó là mùa hoa giấy. Hoa giấy được trồng rất nhiều ở Đà Nẵng, từ trong quy hoạch của đô thị tới từng mái nhà, từng hàng rào của người dân. Nắng gió miền Trung giúp cây và hoa sinh trưởng rất tốt tươi, bụi nào bụi đấy đều um tùm sum suê, đặc biệt vào mùa hè thì sắc hoa lại càng rực rỡ hơn.

Empty

Dọc vỉa hè đường Bạch Đằng, trên mỗi trạm dừng xe buýt đều là những bụi hoa giấy khổng lồ, trắng hồng đan xen. Chúng tôi dừng xe, ngồi bên chiếc ghế đá, dưới vòm lá xanh, nhìn ra dòng sông Hàn êm đềm, lặng lẽ thả trôi cùng nhịp sống sôi động của thành phố.

Đoạn ngã tư giao nhau giữa đường Nguyễn Tất Thành và Ông Ích Khiêm lại có giàn hoa giấy được thành phố “quy hoạch” gọn gàng trên những chiếc khung cố định, đặt cao và tỏa rộng ra tứ hướng như bao tán cây mát lành phủ xanh đô thị. Ở đây, hoa giấy màu vàng. Dù không còn lạ gì với muôn sắc của loài hoa này, nhưng khi thấy từng chùm hoa vàng rung rinh trong nắng gió oi ả miền duyên hải, tôi cũng không khỏi bị ấn tượng và say mê vẻ đẹp vừa tự nhiên, vừa được bàn tay con người săn sóc mà nên này.

Bình yên một sớm Hội An

Hai lần trước tôi tới phố Hội đều là khi chiều tối. Phố đông nghịt người và người, chen chúc, ngột ngạt. Thế nên tôi hơi có chút… định kiến về địa danh du lịch nổi tiếng này. Nhưng lần này thì khác, rất khác.

Trang thông tin du lịch và phong cách sống Travellive+
Trang thông tin du lịch và phong cách sống Travellive+
Empty
Empty

Sớm tinh mơ, bước ra cửa hostel tôi đã cảm nhận ngay được cái sự bình yên mơ màng, thứ mà tôi vẫn hay mường tượng về Hội An mỗi khi thấy cái tên này qua sách báo. Phố vắng, vắng cả người và khách du lịch, cả tàu xe. Nắng lên dịu nhẹ, tôi cầm máy thong thả đi hết khu phố này tới góc đường khác. Cảm nhận ngày mới của người dân phố Hội bên dưới mỗi mái ngói nâu đỏ, phía sau mỗi bức tường vàng bắt đầu thật chầm chậm, thật êm ả. Mộc mạc như từng gánh hàng rong bán quà sáng, từ tốn như chú đạp xích lô chuẩn bị cho cuốc xe đầu tiên. Trong con ngõ nhỏ, có chị gái đang bày từng món đồ lưu niệm xinh xắn lên quầy chờ mở hàng, có lũ chó con còn ngáo ngơ chưa kịp tỉnh ngủ đã bị bà chủ lấy chổi hất hất cho mấy cái lên người, “xê ra cho bà còn quét sân”... Đúng rồi, đây hẳn mới là Hội An chứ, là điều tôi mong chờ nhất khi đặt chân tới mảnh đất cổ kính này!

Empty
Empty

Bảy rưỡi sáng, nắng sớm dần chuyển oi ả cũng là lúc cái bụng của người lữ khách thúc giục chủ nhân đi tìm phong vị Hội An. Quả thực, về phố Hội mà bỏ qua bánh mì Phượng, không thưởng thức cơm gà bà Buội, hay lỡ mất món mỳ Quảng, món cao lầu thì thực sự tiếc nuối. Thế nên, nếu có thời gian, hay rảo bước thật nhanh qua từng hàng quán ven đường, ngồi vào ghế nhỏ bên chiếc bàn đơn sơ và trải nghiệm những món đặc sản chỉ Hội An mới có và chỉ ăn ở Hội An mới ngon nhất. Và nếu bạn có cảm thấy khát nước giữa phố cổ thì hãy tới đường Trần Phú, xếp hàng và thưởng thức ly nước mót mát lạnh và thanh trong.

Empty

Phú Yên - xứ sở “hoa vàng cỏ xanh”

Từ Hội An, chúng tôi tiếp tục hành trình đi qua Quy Nhơn rồi tới Phú Yên. Dọc đường thiên lý, chúng tôi tình cờ đi ngang qua cầu Ông Cọp - một địa danh cực kỳ đặc biệt của đất Phú Yên. Ít ai biết rằng, cầu Ông Cọp chính là cây cầu gỗ dài nhất Việt Nam với chiều dài khoảng 400 m. Cầu bắc qua sông Phú Ngân, là con đường giao thông quan trọng, nối liền những xóm nhỏ ven biển với quốc lộ 1A. Cây cầu cũ đã bị phá hủy bởi thiên tai bão gió, nhưng nay người dân và chính quyền lại cùng nhau xây dựng nên cây cầu mới với cấu trúc vững chãi hơn để đảm bảo cuộc sống sinh hoạt và phát triển kinh tế, văn hóa, xã hội.

Empty

Nhìn từ trên cao, cầu Ông Cọp như một sợi chỉ nhỏ bắc ngang qua con sông Phú Ngân, trên mặt cầu loáng thoáng vài bóng xe, vài người dân đi bộ với những gánh hàng. Di chuyển trên cầu không hề đơn giản, đặc biệt là với chị em phụ nữ. Mặt cầu được tạo thành từ những ván gỗ, tấm gồ lên, tấm thấp xuống, tấm nghiêng sang phải, tấm lại lệch về trái rất khó chịu nên khi điều khiển xe máy qua cầu, chúng tôi phải thật cẩn thận và từ tốn. Ngoài ra, cây cầu còn dẫn lối ra những đoạn đường tắt để tới những địa danh nổi tiếng như Gành Đá Đĩa, đầm Ô Loan...

Empty
Empty

Điểm dừng chân tiếp theo ở Phú Yên là Bãi Xép, phim trường của bộ phim “Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh” nổi tiếng. So với vài năm trước, nơi đây đã mất đi phần nào sự hoang sơ vốn có, những rặng xương rồng vẫn còn đó nhưng bãi cỏ xanh rì giờ biến đi đâu, chỉ còn trơ đất vàng sỏi đá…

Empty
Empty

Đứng trên lưng chừng vách đá Gành Xép, phóng tầm mắt tới tận chân trời, tôi chỉ thấy một màu xanh trong, đại dương và bầu trời như hòa làm một. Biển Việt Nam thật đẹp, có lẽ khó từ ngữ nào diễn tả được cảm xúc của tôi lúc đó. Trải qua hành trình dài như vậy, những khoảnh khắc như thế này tôi sẽ không bao giờ quên.

Lặn biển ở Nha Trang

Bình minh ở Nha Trang hôm đó không đẹp, mưa nhẹ khiến trời bớt xanh, và biển cũng bớt trong hơn. Nhưng điều này không thể ngăn cản chúng tôi thực hiện trải nghiệm thú vị nhất hành trình - đi lặn biển (scuba diving).

Empty
Empty

Chiếc thuyền gỗ đưa chúng tôi từ cảng ra đảo Hòn Mun. Tại đây, chúng tôi tham gia một khóa lặn biển, được hướng dẫn và thực hành một cách rất bài bản và chuyên nghiệp, với mục đích cuối cùng là giúp mỗi người có thể tự khám phá tối đa vẻ đẹp của đại dương một cách trọn vẹn và an toàn nhất.

Empty
Empty
Empty

Một khi bạn đã làm quen với kỹ thuật, có thể làm chủ bản thân thì đó là lúc bạn cảm nhận được điều thú vị nhất của lặn biển. Đó chính là cảm giác tự do, chinh phục lòng biển bao la, rộng lớn. Là cảm giác cực kỳ phấn khích khi được vẫy vùng giữa biển cả, được chiêm ngưỡng thật gần vẻ đẹp của những chú cá, những rạn san hô đầy màu sắc hay bất kỳ sinh vật biển nào. Thực sự là một trải nghiệm nhớ đời!

Empty

Những cung đèo miền duyên hải

Nếu Tây Bắc có “Tứ đại đỉnh đèo” lừng danh, thì những con đèo chạy dọc miền Trung cũng mang vẻ đẹp không hề thua kém. Con đèo đầu tiên chúng tôi vượt qua trong hành trình này là Hải Vân - con đèo hùng vĩ nhất miền Duyên Hải. "Thiên Hạ Đệ Nhất Hùng Quan" một chiều bình yên lạ lùng. Nắng hạ vẫn ngọt nhưng mây lại tràn xuống từ đỉnh đèo như con thác nước, khi dữ dội, khi phà phà trắng muốt tinh khôi.

Empty

Mỗi lần vặn ga, tôi thấy quanh mình là từng làn gió mặn mòi của biển cả miền Trung. Mỗi lần vặn ga, tôi tăng tốc trên những con dốc chơi vơi, bánh xe bon bon nghiêng nghiêng qua từng khúc cua tay áo hiểm trở chốn “hùng quan”. Mỗi lần vặn ga, tôi thấy mình lao đi nhanh như một mũi tên trên con đường một bên là núi đá chênh vênh, một bên là vực biển xanh thẳm. Tôi không chắc điều gì đã mê hoặc sự liều lĩnh của mình hơn, cảnh quan hùng vĩ nguyên sơ của Tổ quốc hay chính những cảm xúc tự do tột cùng này.

Empty

Vào những ngày tiếp theo, chờ đón chúng tôi là Đèo Cả, rồi đến đường đèo của vịnh Vân Phong, vịnh Phan Rang,... Ở mỗi nơi này, chúng tôi đều dừng nơi đỉnh đèo, hướng tầm mắt ra xa nhất có thể, nhìn lại những con đường mây gió ngoằn ngoèo hiểm trở mà mình đã vượt qua, xa xa còn có bờ biển Việt Nam sóng vỗ rì rào ngày đêm. Bên là núi, bên là biển, vẻ đẹp của những ngọn đèo miền duyên hải cứ thế khắc sâu vào lòng những người lữ khách, thì thầm nhắn nhủ chúng tôi một ngày quay trở lại.

Empty
Empty

Một số lưu ý khi đi xuyên Việt bằng xe máy

- Hãy lên kế hoạch di chuyển, địa điểm ăn - ngủ - nghỉ một cách chi tiết nhất có thể. Những tình huống khó xử phát sinh trên cung đường dài rất có thể xảy ra, nhưng việc lên lịch trình cẩn thận sẽ giúp bạn kiểm soát được thời gian và quãng đường tốt hơn, đảm bảo chất lượng của chuyến đi.

- Tìm hiểu thêm về văn hóa địa phương, con người, tập quán... trước khi tới bất kỳ địa phương nào

- Hãy chuẩn bị thật kỹ lưỡng cho chiếc xe. Bảo dưỡng, thay dầu xe, kiểm tra các bộ phận như phanh, lốp, xích,... cho chiếc xe trước khi lên đường là điều tối quan trọng. Phải đảm bảo chiếc xe xuất phát trong trạng thái vận hành hoàn hảo nhất.

Empty

- Trang bị cho bản thân những kiến thức xã hội cơ bản, những kỹ năng xử lý tình huống dọc đường, kỹ năng sơ cứu khi gặp tai nạn v.v. là đặc biệt cần thiết

- Những thiết bị an toàn cần có là đồ bảo hộ và mũ bảo hiểm khi điều khiển xe máy, bộ dụng cụ sửa xe, túi sơ cứu, áo mưa bộ và ủng đi mưa...

Hải Anh
RELATED ARTICLES