Nơi cho bạn cơ hội được là chính mình
Kể cả chưa từng tới Bangkok, bạn cũng có thể đọc ở đâu đó nói về cộng đồng LGBT đông đảo ở Bangkok. Sẽ rất dễ để bạn hình dung về Bangkok với những người chuyển giới ăn mặc màu mè, biểu diễn trong các sex show nhan nhản ở phố người lớn, những người đồng tính nam trang điểm đậm ẻo lả khoác tay một bạn nữ nam tính với bộ ngực phẳng lì. Đó là những điều rất bề nổi về cộng đồng LGBT ở đây, thậm chí nhiều người có thể nghĩ đó là tệ nạn. Nhưng phải sống ở Bangkok một thời gian, bạn mới thấy rằng sự thoải mái, tự do của cộng đồng này chính là tiêu biểu cho sự đa dạng của Bangkok, thành phố cho bạn cơ hội được là chính mình.
Ở một góc nhìn đời thường hơn, bạn đừng giật mình nếu cô gái thu ngân ở 7-eleven đeo thẻ tên với hình chụp là một người đàn ông hay người sếp nữ duyên dáng trong công việc là một người chuyển giới. Tôi đã từng rất bất ngờ trong buổi liên hoan cuối năm của công ty tôi, trước sự chứng kiến của rất nhiều lãnh đạo cấp cao, màn biểu diễn mở màn là một bài nhảy của một nhóm các nhân viên đủ tuổi tác, đủ quốc tịch, đủ cấp bậc. Họ dõng dạc giới thiệu về mình ở cuối màn biểu diễn: “Tôi làm ở bộ phận SCM và là một người chuyển giới”, hay “tôi đến từ bộ phận quản lí điện năng” cùng điệu bộ điệu đà rất đỗi đời thường của anh này… Thái Lan nói chung và đặc biệt Bangkok, giữa nhịp sống màu mè và xem chừng điên rồ của nó, là sự đa dạng và sự văn minh nơi một người có thể là chính mình mà chẳng ảnh hưởng gì tới việc họ muốn trở thành ai.
Tình yêu động vật
Đi bộ ở Bangkok sẽ dễ bắt gặp cảnh chó mèo ngủ hoặc chơi lăn lê trên vỉa hè. Đó có thể là những chó mèo hoang hoặc cũng có thể là chó mèo đeo vòng cổ. Chúng thường được người qua đường vuốt ve, cho ăn hoặc thậm chí là nằm ngủ luôn trên lòng một người lạ. Trước đây sáng sáng, tôi thường đi bộ tới chỗ làm và ngang qua một trạm xe buýt. Những người chờ xe buýt ở đó không bao giờ được ngồi vì mấy chiếc ghế của họ đã bị mấy chú mèo tới sớm ngủ lăn lóc hết cả nên họ đứng hoặc khẽ khàng ghé mông ngồi nép vào góc sợ làm chúng tỉnh giấc. Trước cửa tòa nhà công ty, cứ đến giờ tan tầm là có con mèo nâu nằm ngủ, chính giữa ngay lối đi lại chứ nhất định không chịu nằm chỗ khác và mọi người cũng vòng cửa khác đi hoặc né con mèo ra chứ không dẹp con mèo qua một chỗ gọn hơn.
Tôi không nhớ 5 tháng ở Bangkok tôi đã nô đùa với bao nhiêu con chó, ôm vào lòng biết bao nhiêu con mèo mà tôi gặp trên đường đi. Với tôi, dấu hiệu của một xã hội nhân văn và giàu tình thương chính là sự thân thiện, gần gũi của động vật với con người xung quanh chúng. Chỉ khi người ta coi bản thân bình đẳng và trân trọng những giống loài khác mình thì mới có thể thương yêu và vị tha với đồng loại của mình. Bangkok là thành phố hiếm hoi cho tôi thấy niềm tin của tôi là chính xác
Bangkok chào mừng bạn!
Tôi từng đến Bangkok khi còn là sinh viên với ví tiền không thể lép hơn và cũng từng sống ở Bangkok trong một căn hộ cao cấp. Tôi nhận ra rằng dù tôi nghèo hay giàu, bình dân hay sang trọng thì Bangkok vẫn luôn có thể hào phóng mà mời tôi một quãng thời gian vui vẻ.
Trừ một số nơi nhất định, đa phần các địa điểm không đòi hỏi bạn phải có bao nhiêu tiền để bước vào. Bạn có thể có rất nhiều tiền để mua đồ hiệu mà vẫn bị những món đồ rẻ tiền ở những khu chợ trời rộng mênh mông mê hoặc. Bạn cũng có thể chẳng có một cái ví dày mà vẫn được các khu thương mại sang trọng như Siam, Central World… chào đón. Bangkok sẽ chẳng bao giờ làm bạn ngại ngùng trước sự phồn hoa hay ngán ngẩm bởi sự bình dân của nó. Hai thái cực này hài hòa đến độ bạn chẳng kịp nhận ra từ khu chợ Pratunam bình dân sau khoảng chục bước chân đã chuyển sang Central World đẳng cấp từ bao giờ. Một người ở Bangkok lâu có thể hay lái ô tô mắc tiền nhưng lúc tắc đường chắc cũng sẽ chẳng lạ gì phương tiện công cộng vài chục baht đi cả thành phố như BTS, MRT, bus, thậm chí là… xe ôm hay thuyền máy. Bởi vậy tôi vẫn hay nói đùa, Bangkok là cho tất cả!
Một xã hội được ảnh hưởng bởi tôn giáo một cách văn minh
Thái Lan được biết đến là đất nước chùa vàng hẳn nhiên không phải chỉ vì... có nhiều chùa. Với hơn 95% dân số theo đạo Phật, Phật giáo trở thành quốc giáo của Thái Lan và có tầm ảnh hưởng sâu rộng đến văn hóa và đặc trưng con người của đất nước này. Thấm nhuần sâu sắc tinh thần nhân văn, nhân ái của đạo Phật, Thái Lan trở thành một xã hội dịu dàng, tràn đầy sự vị tha và rộng lượng. Suốt 5 tháng làm việc tại Bangkok, tôi chưa thấy bất kì một đồng nghiệp, một khách hàng nào thể hiện thái độ tiêu cực với nhau. Kể cả trong tình huống xấu nhất, khi con bé nóng tính là tôi muốn rồ lên thì những người đồng nghiệp vẫn chỉ cười và nói: “Ở đây chúng tôi theo đạo Phật, khách hàng cũng thế. Nên chẳng ai tức giận hay hung dữ với nhau bao giờ”.
5 tháng ở Bangkok không dài nhưng thực sự tôi được thức tỉnh rất nhiều về lòng vị tha và rộng lượng. Khi không ai cáu giận với bạn, bạn cũng sẽ chẳng thể dữ dội với ai. Tất cả những vấn đề trong cuộc sống hàng ngày đều sẽ được xí xóa bằng một nụ cười bởi Phật giáo khuyến khích lòng bao dung. 5% dân số còn lại dù theo tôn giáo khác vẫn được cư xử bình đẳng và được trân trọng không chút kì thị. Thời gian ở Bangkok là lần đầu tiên tôi, một kẻ theo chủ nghĩa vô thần và luôn tự hào vì điều đó, nhận ra rằng khi một xã hội được điều chỉnh bằng tôn giáo một cách văn minh và công bằng thì sẽ tuyệt vời đến nhường nào.
“Đẹp kiểu Thái”
Nói về phẫu thuật thẩm mĩ và sự cuồng làm đẹp, Thái Lan chắc chỉ thua Hàn Quốc. Nhan nhản xung quanh Bangkok là những trung tâm phẫu thuật, cũng đủ kiểu mắt mũi cằm, trên dưới trái phải. Người Bangkok cũng thích trang điểm và họ trang điểm rất đậm. Ở những nơi công cộng hay nơi làm việc, thật khó để tìm được một cô gái không trang điểm. Nhưng không như các quốc gia châu Á khác luôn lấy Nhật, Hàn hoặc phương Tây làm chuẩn cho cái đẹp, sự làm đẹp ở Bangkok vẫn xoay quanh một chuẩn mực đậm phong cách Thái Lan. Mặc kệ trang điểm trong veo kiểu Hàn hay đánh khối kiểu Tây, phần lớn phụ nữ ở Bangkok vẫn chuộng đánh phấn dày, cặp má hồng hây hây nổi bật và đôi mắt cũng được kẻ vẽ sắc nét. Nếu để ý đến làm đẹp hoặc biết quan sát một chút, bạn sẽ thấy trang điểm kiểu Thái không thể lẫn vào đâu. Cách ăn mặc cũng vậy. Giữa thời đại mà phong cách Hàn Quốc trở thành một làn sóng lan tỏa khắp châu Á, Bangkok vẫn giữ được tinh thần riêng của nó thông qua những bộ đồ, những món trang sức rất Thái. Không biết có chút ảnh hưởng nào của Phật giáo hay không mà phần lớn những họa tiết đều cầu kì và sặc sỡ; các tông màu chủ đạo cũng là nâu, vàng, trắng… khiến tôi không thể không liên tưởng đến những ngôi chùa ở Bangkok.
Tất nhiên, không thể nói Bangkok nằm hoàn toàn ngoài sự ảnh hưởng của Hàn Quốc hay phương Tây. Nhưng nhìn chung, tinh thần “đẹp kiểu Thái” vẫn rất nổi bật. Đó là một dấu hiệu rất rõ ràng của một đất nước có ý thức giữ gìn bản sắc và nhận dạng dân tộc. Đẹp kiểu Thái khiến Bangkok trở nên không nhẫm lẫn vào đâu được trong mắt một người nước ngoài như tôi.
Cho đến bây giờ, khi đã về nước được nửa năm và ngồi gõ những dòng này, lòng tôi vẫn mang một nỗi niềm nhung nhớ và một tình cảm đặc biệt dành cho Bangkok. Bangkok vẫn hiện hữu trên người tôi qua chiếc vòng tay 70 baht tôi đeo bên phải, hay chiếc áo nâu cam rộng thùng thình kiểu Thái, chiếc quần màu mè vẫn hay mặc đi tập yoga, qua cả giọng tiếng Anh của tôi không biết từ lúc nào bị biến đổi. Và như tôi luôn nói, bạn không thể nhớ một nơi mà không có sự hiện hữu của con người gắn bó với bạn ở nơi đó.