Thảo nguyên hoang sơ chiếm trọn tình cảm của khán giả
“Altay của tôi” là tác phẩm chuyển thể từ tập san cùng tên của nhà văn Lý Quyên đến từ Tân Cương (Trung Quốc). Sau buổi trình chiếu tại Cannes, bộ phim đã nhận được nhiều lời khen ngợi từ khán giả quốc tế nhờ cảnh quan thiên nhiên hùng vĩ tuyệt đẹp của vùng Altay, cùng với nét đặc sắc của phong tục Tân Cương. Không thể không nói, từng khung hình như có phép màu chữa lành cho những bộn bề trong cuộc sống vội vã.
Chỉ với 8 tập phim, "A Lạp Thái Của Tôi" đã đưa khán giả vào một hành trình đầy cảm xúc ở Tây Bắc xa xôi của Trung Quốc, khám phá cuộc sống bình dị của nhân vật chính. Phim lấy bối cảnh vùng thảo nguyên hoang dã, nơi bất ngờ đón chào một cô bé thành thị Li Wenxiu buộc phải về quê sau khi không thể thực hiện giấc mơ trở thành một nhà văn chuyên nghiệp ở Urumqi, thủ phủ của Khu tự trị Duy Ngô Nhĩ Tân Cương.
Altay không chỉ là một thị trấn nhỏ mà còn là nơi Li khám phá ra những khía cạnh mới của bản thân và tìm thấy niềm vui trong những điều giản dị. Ban đầu cảm thấy lạc lõng, nhưng nhờ sự ấm áp của những người dân Altay, Li đã dần hòa nhập và cảm nhận được tình yêu thương của cộng đồng.
Trong một thời đại mà các video ngắn, sôi động và đầy hiệu ứng đặc biệt đang thống trị màn ảnh, "A Lạp Thái Của Tôi" như một làn gió mát lành, đưa khán giả trở về với những thước phim chậm rãi, bình dị và đầy cảm xúc. Cư dân mạng đã ví việc xem bộ phim như "hít một ngụm không khí trong lành" giữa cuộc sống xô bồ.
"A Lạp Thái Của Tôi" không chỉ chinh phục khán giả mà còn góp phần thúc đẩy du lịch Altay. Theo thống kê của nền tảng cho thuê chỗ ở Tujia, số lượt tìm kiếm nhà nghỉ tại Altay đã tăng đột biến lên gấp ba lần chỉ trong một tuần, cho thấy sức hút mãnh liệt của bộ phim đối với khán giả.
Nếu nói Tân Cương là nơi gần nhất với thiên đường, thì Altay chính là trung tâm của thiên đường. Ở đó, dãy núi tuyết và thảo nguyên liền kề, hồ nước và rừng rậm song hành, du khách có thể chiêm ngưỡng hầu như tất cả vẻ đẹp diệu kỳ và lãng mạn của thế giới này.
Qua ống kính của đạo diễn, Altay hiện lên như một bức tranh tuyệt đẹp, thay đổi theo từng mùa. Cảnh sắc hữu tình nơi đây khiến người xem không khỏi thốt lên: “Nếu chưa một lần đặt chân đến Altay, bạn đã bỏ lỡ một nửa vẻ đẹp của Tân Cương!”. Bất kể xuân hạ thu đông, vẻ đẹp của Altay luôn khiến người ta kinh ngạc.
Những thước phim về Altay đã đánh thức mọi giác quan của người xem. Mỗi khoảnh khắc giống như bước vào một giấc mơ huy hoàng, không nỡ tỉnh lại. Mỗi buổi bình minh, hồ nước lại bao phủ bởi làn sương mù ảo diệu, khói sương tỏa ra khắp mặt hồ, qua kẽ cây, giữa lưng chừng núi, làm mờ đi ranh giới giữa thế gian và thiên đàng.
"Altay" theo tiếng Mông Cổ có nghĩa là "vàng". Nếu ai đã từng đặt chân đến Altay thì sẽ đều đồng ý rằng đây là một vùng đất huyền thoại, nơi mà truyền thuyết được hóa thân thành hiện thực. Đó là một trong những góc hiếm trên Trái Đất, nơi mà thiên nhiên khoác trên mình những tấm áo tinh khôi nhất. Thảo nguyên bao la, những bụi taiga um tùm, nét duyên dáng khiêm tốn của sa mạc, vẻ lộng lẫy của những đỉnh tuyết…
Trên mạng xã hội, người xem đã say sưa chiêm ngưỡng phong cảnh tuyệt đẹp của Altay và cho rằng đây là điểm đến "chữa lành" mới dành cho những người đang mệt mỏi với áp lực của học hành hay công việc. Hashtags liên quan đến bộ phim đã nhận được hơn 500 triệu lượt xem trên nền tảng Weibo.
Thuận theo tự nhiên, dũng cảm đương đầu; hãy yêu, hãy sống và chấp nhận sự tổn thương
Nhân vật chính của bộ phim khi trở về Altay, đã dần từ bỏ cuộc sống thành thị ồn ào để hòa mình vào nhịp sống chậm rãi, bình dị nơi đây. Cô học cách trân trọng những điều đơn giản và tìm thấy niềm vui trong việc làm vườn, nấu ăn và giao tiếp với thiên nhiên.
Câu chuyện không chỉ là những con chữ được nhà văn Lý Quyên viết trên tản văn như làn gió mát, đưa ta lạc vào một thế giới bình yên, nơi thời gian trôi chậm và tâm hồn được thư thái. Mà nó hoà cùng hình ảnh tuyết trắng xóa, đồng cỏ xanh mướt, cùng những con người giản dị trên màn ảnh đã chạm đến trái tim những người xem phim.
Những thước phim con người chăn thả vật nuôi, tụ tập vui đùa, thời gian lững thững trôi giữa khoảng trời và đất, thơ ca. Cuộc sống ở phương xa đập vào tầm mắt, một khung cảnh bình yên khiến con người cảm thấy nên sống chậm lại, trân trọng từng phút giây để thanh thản, rời xa những áp lực xô bồ.
Sau khi tỏ tình thành công, nhân vật Ba Thái không giấu được niềm vui trên gương mặt, bèn lén hôn lên má Li. Cảnh quay tiếp theo, cô gái nhảy múa tung tăng trên thảo nguyên bao la. Hoa vàng rải đầy trên cỏ xanh, dáng vẻ thanh xuân xinh đẹp biết bao tình cảm trong sáng của cả hai ngập đầy màn ảnh nhỏ, người xem chẳng biết mình rơi lệ tự lúc nào.
Trong buổi liên hoan ở quán ven đường, nhà văn Lưu hỏi Li rằng, cuộc sống ở đồng cỏ ngày hè thế nào. Li sững người một thoáng, khẽ cười bình thản đáp “là yêu, là sống, là chấp nhận tổn thương".
"Là yêu, là sống, là chấp nhận tổn thương" - câu nói ngắn gọn, súc tích ấy như một bản giao hưởng của những cung bậc cảm xúc. Yêu thương không chỉ là tình cảm đôi lứa, mà còn là sự trân trọng cuộc sống, là lòng bao dung với những điều không hoàn hảo. Sống là một cuộc phiêu lưu trên biển lớn, có lúc sóng yên biển lặng, có lúc sóng gió nổi lên. Khi dám vượt qua những rào cản xã hội, chính bản thân đang tự mình vẽ nên một bức tranh cuộc sống độc đáo.