Đến châu Âu, trượt tuyết mùa Đông

23/12/2013

Hãy cùng khuấy động vẻ tĩnh lặng của một phần châu Âu băng giá bằng những hoạt động thể thao sức mạnh, trong đó được ưa chuộng nhất là môn trượt tuyết.

Bài và ảnh: Minh Trang 

Từ Hà Lan, hai vợ chồng tôi đang háo hức chờ ngày nghỉ phép lên đường đi Áo trượt tuyết. Nước Áo ngỡ xa xôi nhưng chỉ hơn 10 giờ lái xe là chúng tôi đã được mặc sức chiêm ngưỡng những dãy núi chạy dài phủ tuyết trắng xóa trên đỉnh và những rừng thông xanh mướt còn đọng những bọt tuyết như bọt xà phòng. Đường đi không còn thẳng tăm tắp như ở vùng đất thấp Hà Lan nữa, mà ngoằn nghoèo, uốn lượn như nhảy múa cùng thiên nhiên.

Nơi chúng tôi đến là một ngôi làng của miền bắc nước Áo, cách biên giới phía nam của Đức chừng hai giờ lái xe. Đó là Altaussee, nằm ngay chân núi Loser, nơi chúng tôi sẽ trải nghiệm những môn thể thao trên tuyết. Chúng tôi chọn nơi đây vì nó nhỏ, ấm cúng và là nơi ít du khách nước ngoài, điều kiện lý tưởng để chúng tôi trải nghiệm môn thể thao sức mạnh và khám phá văn hóa của người địa phương.

Học... chơi cũng lắm công phu

Tôi đến Áo lần này là lần thứ ba, đều là đi trượt tuyết. Lần đầu là hai năm trước, tôi chập chững những mét trượt đầu tiên bằng hai ngày rưỡi theo học với huấn luyện viên (HLV) người bản xứ. Buổi sáng của ngày học đầu tiên tôi điêu đứng với 2 tấm ván truợt dưới chân. Vốn dĩ tôi hay bị mất thăng bằng, giữ được thăng bằng để tập truợt càng khó khăn hơn. Bắt đầu bài học đầu tiên là học cách lắp ván trượt vào chân. Ông HLV người bản xứ không nói được tiếng Anh. Tiếng Đức thì tôi không biết nhưng nghe loáng thoáng nhiều từ giống tiếng Hà Lan nên tôi cũng bập bẹ hiểu được.

Nhóm học trượt tuyết của tôi gồm ba người Hà Lan là người trong gia đình chồng tôi cùng học, hai người Anh và duy chỉ tôi là người Việt. Đa số người Hà Lan ai cũng biết tiếng Đức và sõi tiếng Anh nên hai người bạn Anh cùng học được dịp nhờ cậy thông dịch mỗi khi HLV hứng chí giảng hơi nhiều.

Trang thông tin du lịch và phong cách sống Travellive+
Trang thông tin du lịch và phong cách sống Travellive+

Ngày đầu tiên chủ yếu chúng tôi tập thăng bằng và điều khiển ván trượt theo đúng kỹ thuật và an toàn ở bãi tập dành cho... thiếu nhi. Để lên được đỉnh dốc thiếu nhi này chúng tôi chỉ cần bám chặt vào một sợi dây và được kéo lên. Khi lên tới đầu dốc thì phải khéo léo và tự tin thả dây ra và trượt một ít tới điểm tập trung để lần lượt trượt xuống theo lệnh của HLV.

Ngày thứ hai khi tất cả đã tự tin bẻ lái và thắng, HLV dẫn chúng tôi đến bãi trượt cao hơn để có nhiều không gian tập luyện hơn. Để lên đỉnh dốc trượt này phải mua một thẻ từ để vào được cổng có thang máy kéo chúng tôi lên. Giá tiền cho thang máy lên bãi tập này là 25Euro một ngày. (Bạn cũng có thể trả tiền theo giờ nếu không muốn trượt lâu ở một chỗ.) Đó là những trục sắt một đầu gắn với sợi dây dài co giãn được nối sợi dây ròng rọc chạy liên tục, đầu kia có một miếng sắt dẹt tròn để bạn kẹp vào giữa hai chân để được kéo lên đỉnh dốc. Với loại thang máy này, chân bạn vẫn chạm đất và bạn trượt lên dốc nhờ sức kéo của thang máy.

Khi lên tới đỉnh dốc, bạn chỉ cần khéo léo và tự tin kéo cây sắt ra khỏi giữa hai chân và thả nó ra, trượt qua một bên để không làm phiền người phía sau. Ấy vậy mà tôi cũng té vài chục lần ngày đó vì mất thăng bằng. Có điều té trên tuyết rất êm nhưng nếu ván trượt bị bung ra khỏi giày thì cũng làm bạn chới với để mang nó lại.

Vừa lao tốc độ vừa thưởng ngoạn núi đồi

Ngày thứ ba cả nhóm vui mừng hò reo khi HLV nói nhóm chúng tôi học rất nhanh và tốt nên sẽ dẫn lên núi. Để lên được núi chúng tôi phải đi chair lift (thang máy dạng ghế ngồi). Giá tiền cho chair lift một ngày là 35Euro cho người lớn. Mất 15 phút thì chúng tôi lên được tới trạm dừng của chair lift này. Nơi đây được HLV hướng dẫn trượt về hướng đường trượt màu xanh. Đường trượt thực ra là con đường bình thường phủ đầy tuyết đã được ban quản lý khu trượt tuyết ủi phẳng lì dành riêng cho trượt tuyết, xe không được phép lưu thông nữa. Cái cảm giác khi trượt ra khỏi chair lift đến đỉnh dốc chuẩn bị trượt xuống thật khó tả khi mà bên phải bạn là vách núi trắng xoá, bên trái là sườn núi cũng trắng xoá; thấp thoáng qua rừng thông là những ngôi làng e ấp bên hồ nước rộng lớn đã đóng băng tự lúc nào.

Bạn muốn thử cấp độ nào: đường trượt màu xanh, đỏ hay đen?

Các khu trượt tuyết được chia ra nhiều đường trượt với mức độ khó khác nhau để đảm bảo độ an toàn cho người trượt. Có những khu trượt tuyết có đủ các đường trượt, có những khu chỉ có những đường trượt từ trung bình trở lên như khu trượt tuyết núi Loser nơi chúng tôi thường đến. Nơi tôi trượt ngoài khu dành cho thiếu nhi mà chúng tôi tập trượt ngày đầu tiên thì chỉ có đường trượt màu xanh, đỏ và đen. 

Màu xanh là đường trượt ít dốc nhất dành cho người mới trượt. Năm đầu tiên, tôi chỉ dám trượt đường xanh và rất thích đường trượt ven sườn núi vì vừa trượt vừa thảnh thơi ngắm cảnh núi đồi, làng mạc bên dưới. Đường đỏ khó hơn, đòi hỏi sự tự tin và kỹ thuật cao hơn để có thể giảm tốc độ khi cần thiết để không lao vun vút thẳng xuống dốc rất nguy hiểm.

Năm thứ hai trượt tuyết tôi bắt đầu với đường xanh, sang ngày thứ hai thử trượt đường đỏ và ngay lập tức bị chinh phục bởi sự thử thách của đường trượt này. Cái cảm giác khi đứng trên dốc nhìn xuống sườn núi gần như thẳng đứng lắm lần khiến tôi rùng mình nhụt chí, nhưng tự động viên mình là sẽ làm được. Nó như một cuộc đấu trí vượt lên chính mình. Người trượt rành đường này nhìn họ trượt thật thích. Họ như đứng một chỗ nghiêng mình bên này rồi bên kia, thật nhẹ nhàng trượt lướt trên tuyết theo gió xuống đồi. Còn tôi vừa trượt vừa run nên cứ chậm mà chắc trượt từ vách này sang vách kia từ từ xuống núi. Vậy mà xuống tới nơi có cảm giác như mình vừa chinh phục được cái gì đó, rất đáng tự hào.

Đường trượt màu đen thì khỏi nói chắc bạn cũng biết đó là đường trượt khó nhất rồi. Để lên được đường trượt này bạn phải ngồi thêm một lần chair lift lên đỉnh núi. Thời gian từ chân núi đến đỉnh núi bằng chair lift ở đây mất 30 phút. Với người trượt kinh nghiệm có lẽ chỉ mất khoảng 15 phút để họ trượt từ đỉnh xuống chân núi, với tôi thì thời gian đó gấp ba lần lên. Vì trên đỉnh núi xuống cũng có đường trượt đỏ và xanh nên chúng tôi không trượt thẳng xuống chân núi mà chỉ trượt xuống lưng chừng nơi có trạm chair lift rồi đi lên, trượt xuống vài lần mới trượt xuống núi để ăn trưa hay về luôn cho tiện. Tôi chưa dám trượt đường màu đen nhưng có lẽ lần tới tôi sẽ thử đường trượt này. An toàn là trên hết nên nếu bạn không cảm thấy tự tin thì không nên làm, vì môn thể thao này đòi hỏi sự tự tin đến cực độ. Có tự tin bạn sẽ làm được.

Thưởng ngoạn mùa Đông châu Âu

Kỳ nghỉ của chúng tôi là một tuần nhưng chúng tôi không trượt tuyết đủ một tuần. Chúng tôi thường trượt khoảng ba, bốn ngày liên tiếp hoặc cách nhau tuỳ vào thời tiết. Nếu biết thời tiết ngày đó tuyết rơi nhiều và không có nắng thì chúng tôi không đi trượt tuyết mà chạy xe đến một thành phố lân cận tham quan, ngắm cảnh, mua sắm và tận hưởng thời gian cả gia đình sum họp du lịch với nhau.

Chúng tôi cũng không ở khách sạn mà thuê nguyên một căn nhà để được tự do nấu nướng và sinh hoạt gia đình cũng thoải mái hơn. Loại hình nhà nghỉ gia đình này rất được ưa chuộng bên này khi bạn đi cùng gia đình. Nhất là gia đình đông người như gia đình chúng tôi, bảy thành viên cả thảy. Giá thuê nhà cũng thay đổi tuỳ theo thời điểm và địa điểm, dao động từ 1.000Euro một tuần, như nhà chúng tôi thuê ở một làng nhỏ, đến vài ngàn một tuần nếu nhà đó nằm ngay trong khu trượt tuyết. Có lẽ vì vậy mà môn thể thao trượt tuyết của kỳ nghỉ đông được xem là môn thể thao quý tộc vì giá cả đắt đỏ từ chỗ ở đến tiền đi chair lift. Tôi nghe nói có nhiều khu trượt tuyết chuyên dành cho sinh viên ở Pháp giá cả mềm hơn nhưng gia đình chuộng nơi yên tĩnh nên chúng tôi đã chọn nước Áo là điểm dừng chân.

Mùa đông lạnh buốt nhưng rất đẹp khi tuyết rơi. Có người gọi trượt tuyết là môn thể thao cảm giác mạnh. Có người gọi nó là môn thể thao quý tộc. Người lại nói trượt tuyết rất nguy hiểm. Tôi lại thấy trượt tuyết là môn thể thao cộng đồng, nó kết nối bạn bè, liên kết các thành viên gia đình. Có lẽ bởi trượt tuyết không chỉ là trượt thao thao trên ván trượt xuống núi mà là dịp cả một thời gian cả gia đình bên nhau, cùng chuẩn bị ăn sáng, du ngoạn và cùng nấu bữa tối hay quây quần trong một nhà hàng địa phương ấm cúng.

Thông tin thêm:

- Bạn không cần sắm giày trượt hay ván trượt cho mình vì bạn có thể thuê tại khu trượt với giá khoảng 12Euro một ngày.

- Khi đi trượt tuyết nên mang mũ bảo hiểm và kính mát. Mũ bảo hiểm dành cho trượt tuyết bạn có thể thuê, giá khoảng 4Euro một ngày.

- Giá tiền chair lift khác nhau tuỳ theo tổng thời gian bạn muốn sử dụng. Giá cho cả ngày là 35Euro.

- Giá tiền học trượt tuyết khác nhau nếu bạn học theo nhóm hay học riêng. Lần đó tôi phải trả 30Euro một giờ học. Bạn có thể ngưng học bất cứ lúc nào. Tiền này không bao gồm tiền chair lift.

- Altaussee, nơi trượt tuyết, là 1 làng nhỏ bên hồ cùng tên thuộc bang Styria, Áo, với dân số hơn 1.800 người. Làng này cũng là một trong những cái nôi của dân mỏ muối ở Áo. Du khách thập phương đến đây dù vào mùa đông hay mùa hè đều không thể bỏ qua những tour tham quan mỏ muối Salzwelten Altausee, một trong những mỏ muối lâu đời nhất của Áo.

Dù nhỏ nhưng trong làng có khoảng 23 nhà hàng và 2 trường dạy trượt tuyết. Mặc dù chỉ có 3 khách sạn nhưng đa số du khách đến đây vào mùa đông thường thuê nhà nghỉ mát của dân địa phương hoặc trong khu trượt tuyết.

Làng Altaussee nằm cách sân bay gần nhất ở thành phố Salzburg 92 km. Nếu ở trong làng, du khách có thể sử dụng xe buýt 955 đưa đón miễn phí đến khu trượt tuyết núi Loser chạy 3 chuyến 1 ngày (2 chuyến buổi sáng và 1 chuyến buổi chiều). Mặc dù người dân rất thân thiện nhưng ít người sử dụng tiếng Anh. Tiếng Đức có thể nói là ngôn ngữ duy nhất ở đây.

Làng Altausee là nơi yên bình, lý tưởng cho những buổi đi bộ thư giãn. Mùa đông lạnh giá hồ nước đóng băng thì lòng hồ là nơi thú vị để sải bước thảnh thơi mỗi sáng sớm trước khi lên đường trượt tuyết.

+ Địa chỉ bạn nên liên hệ để chuẩn bị thông tin cho chuyến trượt tuyết của mình:

Tourist Office Altaussee
Tel: 0043 - 3622 - 71643

Website: www.ausseerland.at

RELATED ARTICLES