Vào tận Cuối Ngõ để “thưởng” nhạc Trịnh

14/09/2022

Thực tế mà nói, Hà Nội có nhiều vô kể các quán cà phê với đa dạng phong cách. Nhưng cho đến tận bây giờ, mỗi lần nhắc đến cà phê Cuối Ngõ, kí ức những ngày đầu tôi tìm đường vào quán vẫn còn y chang. Trong một không gian ngân nga bởi tiếng hát của nhạc Trịnh và sự ấm cúng tạo cảm giác cho tôi ngỡ như “thân quen lắm” mặc dù đó là lần đầu tôi đến đây.

Hà Nội bắt đầu bước sang Thu. Nói một cách dễ hiểu như người dân Hà Thành thường truyền tai nhau thì đây là mùa đẹp nhất năm bởi thời tiết dễ chịu, cảnh sắc nên thơ. Tôi lựa một hôm đẹp trời để tới Cuối Ngõ sau gần một năm có lẻ không đặt chân đến.

Len lỏi trong ngõ nhỏ 68 Cầu Giấy, Cuối Ngõ không ít lần tạo cho những vị khách lần đầu tới quán lạc đường. Sẽ không có gì là lạ nếu ai đến đây lần đầu đều bất ngờ bởi không gian nho nhỏ nhưng tạo sự gần gũi, bình yên. Gác lại những xô bồ tấp nập của phố thị, cà phê Cuối Ngõ như đưa ta trở về nhịp sống tua chậm. Đến đây, bạn sẽ được hòa vào mảng màu thời gian vừa thân thuộc vừa xa lạ của những ngày xưa cũ.

Cổng cao chừng hai mét như một phiên bản thu nhỏ của cổng làng ngày xưa

Cổng cao chừng hai mét như một phiên bản thu nhỏ của cổng làng ngày xưa

“Mưa vẫn mưa bay trên tầng tháp cổ

Dài tay em mấy thuở mắt xanh xao

Nghe lá thu mưa reo mòn gót nhỏ

Đường dài hun hút cho mắt thêm sâu…”

Bước chân vào quán, nhạc Trịnh cứ thế mà cất lên bao trọn cả căn phòng nhỏ. Tôi gọi cho mình thức uống quen thuộc mà trước đây vẫn thường gọi. Và sau đó là cuộc trò chuyện diễn ra giữa tôi và chủ quán - anh Nguyễn Đăng Khải.

Empty
Căn nhà tạo đúng cái cảm giác “một cõi đi về” cho rất nhiều thế hệ con người có mặt ở Hà Nội

Căn nhà tạo đúng cái cảm giác “một cõi đi về” cho rất nhiều thế hệ con người có mặt ở Hà Nội

Cuối Ngõ ra đời đã gần 20 năm. Không gian quán được bao phủ bởi ánh sáng vàng cùng với ngôi nhà cấp 4 mái thấp, bộ bàn ghế gỗ nâu đen phong cách xưa tạo nên không gian vừa ấm áp vừa bình yên. Gần 20 năm trôi qua, Cuối Ngõ đón tiếp bao nhiêu vị khách với bấy nhiêu câu chuyện, đã nhiều lần đổi thay nhưng ánh sáng vàng mờ quen thuộc ấy thì vẫn còn vẹn nguyên như thưở ban đầu.

Empty
Empty

Khi được tôi hỏi ý tưởng hình thành nên Cuối Ngõ và câu chuyện sau đó ra sao thì anh Khải phá lên cười.

Trang thông tin du lịch và phong cách sống Travellive+
Trang thông tin du lịch và phong cách sống Travellive+

Anh kể: “Cuối Ngõ đối với mình là công việc, cuộc sống. Nói đến điều này có đôi người sẽ hụt hẫng và thấy không hợp lí trong không gian thế này nhưng bản chất của thực sự là vậy. Tất nhiên, dù là công việc nhưng tại sao lựa chọn nơi này để mở quán lại là một chuyện khác. Bản thân mình thích yên tĩnh. 20 năm trước thì khác chứ không như bây giờ. 20 năm trước không có mạng xã hội hay smartphone, mọi người vẫn chỉ liên lạc với nhau bằng điện thoại ‘cục gạch’, để mà đưa ra quyết định mở quán cũng là một điều khá khó khăn lúc bấy giờ, dần dà sau này có sự ảnh hưởng bởi truyền thông nên cũng thuận lợi hơn nhiều. Khi mới mở chủ yếu là dân nghệ thuật đến và phần lớn là bạn của mình, những người thích ‘xó xỉnh’. Và những vị khách lui tới thường là người thích sự yên tĩnh”.

Empty
Vài bức tranh đã cũ và có tuổi đời khá cao

Vài bức tranh đã cũ và có tuổi đời khá cao

Mỗi tối thứ 6, Cuối Ngõ sẽ dành không gian cho những bản nhạc Trịnh đi cùng năm tháng được thể hiện qua tiếng đàn guitar, violine trầm ấm, hay những ca khúc về Hà Nội xưa mang lại không khí, cốt cách thanh thoát đến lạ.

Một đêm biểu diễn nhạc Trịnh vào tối thứ Sáu tại cà phê Cuối Ngõ

Một đêm biểu diễn nhạc Trịnh vào tối thứ Sáu tại cà phê Cuối Ngõ

Anh Khải cho rằng, những nhạc công biểu diễn là những người biết thưởng nhạc Trịnh thực thụ. Còn nếu họ không thích nhạc Trịnh mà vẫn biểu diễn thì không khác gì “công nhân đánh đàn”.

Lựa chọn nhạc Trịnh là điểm nhấn cho Cuối Ngõ có lẽ đến với anh như một sự ngẫu nhiên và cảm tính.

Cuối Ngõ từ những ngày đầu đến hiện tại có một thói quen vẫn được giữ nguyên đó là thay đổi hoa rất thường xuyên. Ngày qua ngày, mỗi lần đến đây điều hiện ra đầu tiên trong đầu tôi là: hoa hôm nay sẽ là hoa gì nhỉ? Rõ ràng đến quán cà phê để tán gẫu, nghe nhạc là chuyện thường tình. Nhưng đến Cuối Ngõ ngắm hoa cũng được coi là thú vui tao nhã.

Empty
Empty
Hoa cắm ở Cuối Ngõ thường theo

Hoa cắm ở Cuối Ngõ thường theo "mùa nào thức nấy"

Thực khách vẫn thường nghĩ, những lọ hoa được cắm và “trưng” trên bàn chắc phải do bàn tay của một cô gái nào đó. Nhưng ít ai biết rằng, anh Khải là người tỉ mẩn đi chọn từng bông hoa sao cho cắm phù hợp với từng chiếc lọ. Mỗi loài hoa thường gắn theo “mùa nào thức nấy”. Nào là hoa sen, hoa bằng lăng, lúc thì hoa hồng, hoa cúc họa mi...

Tôi hỏi anh Khải rằng, xã hội ngày càng hiện đại, người trẻ thường “chuộng” những quán cà phê phong cách như Cuối Ngõ hẳn là không nhiều. Anh chẳng ngần ngại mà chia sẻ rằng: “Khách hàng thời nào cũng có. Cuối Ngõ ra đời không phải là trào lưu hay theo trend. Nó ra đời từ khi còn ‘khởi thủy’. Để mà nói về Cuối Ngõ thì chủ yếu là hai từ: yên tĩnh và gần gũi. Dù cho mới đến một lần nhưng vẫn có sự ‘kết nối vô hình’ giữa người với người”.

Đến Cuối Ngõ không chỉ để thưởng thức không gian cổ điển mà còn để lắng nghe những câu chuyện, những giai điệu nhạc êm ái, lắng đọng của một thời xưa cũ. Một vài người cho rằng, trong một không gian thế này mà đi với người yêu hay tri kỉ thì mới ngắm nghía được tường tận hết vẻ đẹp của Cuối Ngõ.

Những đồ vật trang trí “tự nhiên như hơi thở”vậy

Những đồ vật trang trí “tự nhiên như hơi thở”vậy

Quả thực mà nói, tôi không phải là người hiểu rõ mọi câu từ về nhạc Trịnh. Nhưng mỗi khi giai điệu cất vang lên ở Cuối Ngõ như có một sức hút đến kì lạ. Không dễ dàng gì mà người ta giữ lại được một Hà Nội bình dân, mộc mạc như vậy giữa lòng phố. Cuối Ngõ tạo một cảm giác xưa cũ một cách tự nhiên nhất, không phải phô trương mà chỉ là một quán nhỏ đặc biệt dành cho những vị khách lui tới.

Đâu đó tôi từng nghe được rằng, Cuối Ngõ dành cho những ai yêu nhạc Trịnh, cho những người thầm lặng đứng bên đời ngắm kiếp nhân sinh biến chuyển, cho những người đang yêu thương cuộc đời bằng nỗi lòng của tên tuyệt vọng… Có những người sẽ tìm được cảm giác du lòng ở đây, nhưng cũng có những người vì những giai điệu nơi đây cộng hưởng tâm hồn mà rơi lệ.

Vài món đồ uống như sinh tố, cà phê, trà, rượu và đồ nhâm nhi như lạc rang, hướng dương... là những thức uống chính tại Cuối Ngõ, đơn giản như chính cái tên của nó vậy.

Thực khách lui tới Cuối Ngõ bởi yêu thích sự thân quen, gần gũi nơi đây

Thực khách lui tới Cuối Ngõ bởi yêu thích sự thân quen, gần gũi nơi đây

Nếu bạn đang băn khoăn để tìm cho mình một quán cà phê cổ điển, yên tĩnh cho cuối tuần thảnh thơi và thưởng thức đôi bài nhạc Trịnh thì Cuối Ngõ chắc chắn là không gian “đáng” để thử.

“Bao nhiêu năm rồi còn mãi ra đi

Đi đâu loanh quanh cho đời mỏi mệt

Rọi suốt trăm năm một cõi đi về…”

Phương Thảo
RELATED ARTICLES