Một trong những giảng viên của tôi thời Đại học ở Pháp chia sẻ rằng thầy luôn chờ tới mùa Đông để được ngủ Đông! Đó là khi thầy chủ động ngắt toàn bộ kết nối và chui vào một góc nào đó rồi thoải mái ngủ mà không sợ bị ai quấy rầy. “Ngủ cho thỏa thuê, ngủ cho bõ mấy trăm buổi sáng phải đặt lí trí lên trên thèm muốn ngủ nướng của bản thân!”.
Charlotte bạn tôi cũng nhắc đến mùa Đông với tất cả sự yêu mến, dẫu thói quen ưa thích của bà vào mùa lạnh nhất trong năm khiến cho một kẻ xuất xứ từ miền nhiệt đới như tôi có chút rùng mình. Charlotte mê cảm giác đọc sách trên những khối núi phủ băng thuộc dãy Alps hùng vĩ của nước Pháp vào buổi sáng. Còn gì bằng khung cảnh những tia nắng sớm rọi xuống xung quanh bốn bề trắng xóa, trên tay ta là một quyển sách hay và biết rằng chắc phải quá trưa, những khách du lịch trễ nải kia mới leo lên được tới chỗ mình. Từ Alsace xa xôi, năm nào Charlotte cũng lái xe gần 5 tiếng đồng hồ để đến nhà nghỉ của gia đình nơi làng Combloux. Bà thân thuộc với nơi này đến nỗi đã nằm lòng tất cả những ngả đường lân cận, gắn bó với từng nhà hàng đặc sản trong vùng. Và hễ xe chở tới đâu cũng có một câu chuyện nhớ ra để kể.
Nếu Charlotte phải đi xa để được hưởng thụ mùa Đông theo cách của riêng mình, một người bạn khác của tôi lại thích được ở lại trong ngôi nhà quen thuộc, tít sâu trong một ngôi làng thưa người ở gần dãy Jura, sát biên giới Thụy Sĩ. Cathy chọn sống tại một nơi hẻo lánh để những thành viên trong gia đình ít có cớ ra ngoài những ngày giá lạnh, một cách để nhân rộng khoảng thời gian được ở cạnh nhau trước khi các con rồi sẽ đi xa khỏi mái nhà xưa. Suy nghĩ này đến từ Cathy thực sự là điều không hề gây bất ngờ, bởi cô là một trong những phụ nữ Pháp nữ tính nhất, vì gia đình nhất mà tôi từng gặp.
Sau này, cứ mỗi lần biết tôi sắp về nước, người mẹ nha sĩ này thường gửi thật nhiều những món quà nhỏ cho các bé mồ côi nơi làng trẻ mà tôi hay lui tới. Có khi là một vali những bàn chải và kem đánh răng mà cô đặt thêm ngoài nhu cầu của phòng nha, khi lại là bút màu và cả những chiếc ví tự mình cắt may, thêu tặng. Ngay lần đầu tiên gặp nhau, chính Cathy đã dạy tôi làm những chiếc macaron lần đầu tiên trong đời với lời nhắn: “Một người phụ nữ có bận rộn đến đâu cũng nên dành thời gian làm bánh cho chồng và những đứa con của mình vào dịp cuối tuần”.
Càng sống xa mùa Đông châu Âu, càng cảm nhận được cái may mắn khi được gặp gỡ những con người tuyệt vời, lại gần và cùng họ trải qua những khoảnh khắc trọn vẹn của mùa. Suy cho cùng, cuộc đời có thể lấy đi những người ta thương yêu hay đẩy ta ra khỏi vùng trời quen thuộc nhưng chắc chắn không thể xóa nhòa những kí ức vui vẻ mà ta đã cùng nhau tạo dựng.
Tôi vẫn nhớ cây thông Noel đầu tiên trong đời mình tự tay trang hoàng là một cây thông nhựa với chiều cao chỉ khoảng 50 centimet. Chúng tôi, ba cô gái chia chung căn hộ, đã cùng nhau dành tiền để mua nó từ siêu thị giá rẻ Kruidvat. Thời sinh viên nghèo, chỉ cần được cùng nhau xem truyền hình với một cốc sôcôla nóng phủ kẹo xốp dẻo marshmallow là đã rất sang rồi, huống gì sở hữu hẳn một cây thông Noel nơi góc nhà.
Một năm sau, tôi quyết định không tiêu tốn 20 Euro cho cây thông nhựa mà tự mình lắp đặt một cây thông bằng sách. Quyển “Oprah: A biography” của Kitty Kelley dày 608 trang dĩ nhiên là một trong những cuốn được dùng làm chân đế. Còn những cuốn mỏng manh và dễ đọc hơn sẽ được đặt để ngay gần chóp, như một lời mời gọi mỗi lần ta lướt ngang qua: “Hãy đọc em, em mỏng thôi”.
Và nếu bạn cũng như tôi, cảm thấy mình đọc chưa đủ và cần thiết một động lực nho nhỏ để có thể đọc hết những đầu sách đã mua, tại sao không thử lắp một cây thông bằng sách của riêng mình? Rồi đặt ra thời hạn một năm để từ từ “tháo gỡ” từng cuốn một, trước khi “xây mới” một cây thông khác vào dịp Lễ giáng sinh sang năm? Tôi thích ví von những quyển sách kia như những món quà lấp ló gọi mời trên những cây thông Noel. Chúng vừa khiến ta muốn bóc sạch những lớp giấy gói, vừa dặn lòng đón đợi thêm một chút nữa, một chút nữa thôi, sắp đến đêm 24 rồi.
Sự thú vị của mùa Đông có lẽ chính vì nó mang đến cho mỗi người một điều gì đó để mong đợi. Đợi dõi theo những điệu nhảy của ánh sáng khi bước đi dưới những con đường trang hoàng lộng lẫy. Đợi nghe khu trung tâm thương mại Galeries Lafayette kể những câu chuyện thần tiên sau ô kính thời trang. Đợi gặp lại cái mùi thơm phức nấp sau những xe hạt dẻ nướng nơi quảng trường thành phố. Đợi được cười phá lên cùng những câu chuyện gẫu của ông bạn hóm hỉnh, bên nồi Fondue Comtoise (lẩu phó mát vùng Franche-Comté). Đợi nhâm nhi một cốc rượu táo nhà làm của ông chủ hàng vui tính có lẽ chẳng nhớ nổi mình đâu - giữa trăm ngàn những lượt khách tề tựu về khu chợ Giáng sinh - để cũng như ta vậy, họ thực hiện cuộc hò hẹn của năm với mùa Đông.
Thông tin thêm:
+ Trải nghiệm: Một trong những trải nghiệm yêu thích của du khách và người dân Paris đó là ghé thăm những trung tâm thương mại nổi tiếng để nhìn ngắm những ô kính mùa lễ hội. Bạn nên ghé Printemps Haussmann, Galeries Lafayette, BHV, le Bon Marché… Không gian trưng bày dành cho các bộ sưu tập mới này là ô kính lộng lẫy với thật nhiều nhân vật hóa trang thú vị.
+ Những món đậm chất Âu nên thử vào dịp Đông:
-Gan ngỗng vỗ béo (foie gras) là một trong những món ăn thường có mặt trên bàn ăn của các gia đình Pháp vào những dịp lễ. Món ăn này béo nhưng không ngán, đặc biệt thơm ngon và thường được ăn kèm với bánh mỳ hoặc chế biến thành món áp chảo rưới sốt hoa quả, táo xanh đút lò...
-Rượu nóng (mulled wine) là thức uống yêu thích của người dân các nước châu Âu, mà phổ biến nhất là ở Đức. Bạn có thể nhâm nhi một cốc vang đỏ nồng nàn vị cay, thoang thoảng hương thơm của cam, quế, hồi và nụ đinh hương ở các khu chợ Noel.
Bài: Trang Ami. Ảnh: Nhiều tác giả