Hành trình vĩ đại nhất

16/02/2024

Giống như bao kẻ du hành khác, tôi thường lưu giữ và nhớ về những năm tháng kỷ niệm tuổi trẻ của mình qua ký ức về mỗi chuyến đi.

Chuyến xuất ngoại đầu tiên của tôi tới đất nước Cambodia là món quà mẹ tôi tặng nhân dịp tôi tốt nghiệp đại học. Còn vào năm tôi 25 tuổi, chuyến đi 40 ngày dọc ngang châu Âu luôn là kỷ niệm đẹp nhất về công việc đầu tiên tôi làm trong đời.

Những ngày rong ruổi trên đất nước Myanmar lại gắn liền với ký ức khi tôi chia tay mối tình sâu đậm nhất thời tuổi trẻ. Nụ cười nồng hậu và lòng tốt của người dân Myanmar thực sự đã làm vơi đi nỗi buồn của tôi trong những ngày tháng đó. Còn hành trình tới Pakistan cách đây hơn 6 năm lại giúp tôi tìm được duyên phận của đời mình. Và cứ như thế, các chuyến đi trong những năm tháng tuổi trẻ không chỉ giúp tôi khám phá thế giới mà còn đánh dấu cả sự trưởng thành trên hành trình sống của chính mình.

Mùa Xuân ở Hunza, Pakistan

Mùa Xuân ở Hunza, Pakistan

Nhưng tới một ngày, giữa những cơn khủng hoảng tuổi trung niên (mid-life crisis), tôi chợt nhận ra các chuyến đi hướng về thế giới bên ngoài không còn mang lại niềm vui cho tôi nữa. Từ trong sâu thẳm tâm hồn, tôi biết mình cần tìm kiếm những trải nghiệm mới và bắt đầu một hành trình sâu sắc, trọn vẹn hơn. Mối duyên của tôi với thiền bắt đầu từ lúc đó.

Những ngày đầu tiên làm quen với thiền thật không dễ dàng đối với một người hay suy nghĩ và lo lắng quá mức như tôi. Để thực hành thư giãn tâm trí, người hướng dẫn thiền đưa ra bài tập cho tôi: “Hãy tưởng tượng một không gian lý tưởng của bạn như bãi biển hay cao nguyên xinh đẹp trong lành. Hãy đưa tâm trí đến đó để thư giãn, tận hưởng cảnh đẹp, thời tiết mát mẻ, tiếng suối reo, chim hót, sóng biển rì rào, ung dung ngắm ánh mặt trời, hoa cỏ… nơi bạn được thư giãn hoàn toàn và nạp năng lượng cho tâm trí”. Tôi thầm nghĩ bài tập này quá dễ, những nơi thế này tôi đi du lịch rất nhiều nên có thể tưởng tượng ra được ngay. Nhưng tới khi thực hành, tôi mới phát hiện ra việc này không hề dễ chút nào.

Trang thông tin du lịch và phong cách sống Travellive+
Trang thông tin du lịch và phong cách sống Travellive+
Sắc xuân ở Pakistan

Sắc xuân ở Pakistan

Empty
Người bản địa Hunza

Người bản địa Hunza

Khi tôi đưa tâm trí tới hòn đảo đẹp nhất đã từng đi du lịch thì các ký ức về chuyến đi đó đột ngột trỗi dậy. Tôi chợt nhớ ra rằng, trong các chuyến đi biển, tôi luôn bận rộn với các hoạt động thể chất như bơi, lặn, nhảy sóng, đi tàu khám phá đảo, không hề có giây phút nào bình yên thư giãn tâm trí hoàn toàn. Một lần nữa, tôi cố gắng ổn định tâm trí để thiền định nhưng bất lực vì đầu óc đang mê mải say sưa với các hoạt động thể chất.

Tôi bèn rời xa khung cảnh biển đảo và đưa tâm trí về vùng núi cao Hunza (Pakistan) với hi vọng tìm chút bình yên để thực hành bài thiền. Đây là nơi xem như quê hương thứ hai của tôi, một thung lũng yên bình với phong cảnh núi non hùng vỹ nên thơ. Nhưng khó khăn thay, khi về tới Hunza thì tâm trí tôi đột ngột lao đi như tên bắn trên cung đường cao tốc Karakoram, chạy từ Karimabad tới làng Ghulkin rồi đi lên tới tận biên giới. Tôi thực sự căng thẳng vì phải chạy đuổi theo tâm trí của mình. Tôi chợt nhận ra rằng mỗi khi về Hunza, tôi thường làm việc căng thẳng tất bật, di chuyển khắp nơi lo cho các đoàn du khách của công ty tôi. Vì vậy, ký ức của tôi ở Hunza cũng không hề có chút bình yên thư giãn nào.

Cô dâu trong đám cưới ở Hunza, Pakistan

Cô dâu trong đám cưới ở Hunza, Pakistan

Khi nghe các khó khăn của tôi, người hướng dẫn thiền hỏi: “Vậy nơi thư giãn nhất trong đời bạn là ở đâu?”. Tôi chợt bừng tỉnh. Hóa ra, góc nhỏ bình yên thư giãn nhất của tôi chính là căn phòng khách nhỏ xíu trong căn hộ ở Sài Gòn. Nơi có khu vườn nhỏ xanh mát ở ban công mà tôi chăm sóc hàng ngày. Nơi có chiếc sofa ấm cúng tôi có thể nằm thoải mái, lắng nghe những âm thanh mơ hồ vọng lại từ phố phường. Nơi có những cuốn sách vừa có thể giúp tôi khám phá góc sâu nhất của tâm hồn mình, vừa có thể đưa tôi đi du hành rất xa, vượt qua cả những giới hạn vật lý về không gian và thời gian.

Hóa ra, sau khi đi dọc ngang khắp các châu lục, chúng ta mới nhận ra căn phòng nhỏ của mình chính là nơi xinh đẹp, bình yên nhất trên thế giới. Đại dương sâu thẳm nhất, bầu trời cao xanh lồng lộng nhất cũng nằm ngay trong tâm trí của chính mỗi người.

Empty
Empty
Giống như bao kẻ du hành khác, tôi thường lưu giữ và nhớ về những năm tháng kỷ niệm tuổi trẻ của mình qua ký ức về mỗi chuyến đi

Giống như bao kẻ du hành khác, tôi thường lưu giữ và nhớ về những năm tháng kỷ niệm tuổi trẻ của mình qua ký ức về mỗi chuyến đi

Khi còn trẻ, tôi thường mơ ước thực hiện những chuyến đi tới vùng đất đẹp như trên phim ảnh. Nhưng giờ tôi đã hiểu chuyến hành trình đẹp và vĩ đại nhất của đời người, là hành trình du hành khám phá nội tâm của chính mình. Khi còn trẻ, tôi đã từng mong rằng những vùng đất xinh đẹp sẽ giúp tôi thoát khỏi những lo lắng áp lực của cuộc sống hàng ngày. Thế nhưng, sự thật là dù có đi xa tới đâu thì chúng ta vẫn không thể chạy trốn khỏi thực tại cuộc sống của chính mình. Chỉ khi chúng ta hiểu và làm hòa được với thế giới nội tâm của mình, chỉ khi chúng ta sống trọn vẹn trong mọi khoảnh khắc của hiện tại, chúng ta mới có thể tận hưởng được sâu sắc vẻ đẹp của thế giới bên ngoài.

Bài và ảnh: Tạ Liên
RELATED ARTICLES