72 giờ lạc lối trên Bạch Mộc Lương Tử

28/09/2019

Bạch Mộc Lương Tử hay còn gọi là Ky Quan San chỉ là đỉnh núi cao thứ 4 của Việt Nam, nhưng đường chinh phục đỉnh núi này cực kỳ gian khổ. Sau 72h nỗ lực, tôi cũng đã chạm đôi tay mình vào được chóp đỉnh. Cảm xúc vỡ òa, lòng người thanh thản...

Người dẫn cung có tâm nhất hệ mặt trời

Trong chuyến hành trình xuyên Việt một năm của mình, tôi đã có thời gian ở lại Y Tý, Bát Xát, Lào Cai khá lâu. Bởi biết nơi này khá gần với đỉnh Bạch Mộc Lương Tử cao 3.046 m nên tôi cũng nhập theo đoàn để chinh phục cho bằng được đỉnh núi này. Đoàn leo núi của chúng tôi gồm có 8 người, kẻ ở Nam, người ở Bắc.

Người dẫn cung của tôi là A Trừ - một người Mông quê ở Sàng Ma Sáo, Bát Xát, Lào Cai. Anh đã có hơn 7 năm kinh nghiệm dẫn nhiều cung đường leo núi ở phía bắc như Bạch Mộc Lương Tử, Nhìu Cồ San, Cú Nhù San, đường đá cổ Pa Vi, Lảo Thẩn, Tả Liên Sơn, Putaleng, Ngũ Chỉ Sơn. Vì vậy mà những con đường trên cung Bạch Mộc Lương Tử, anh am tường như lòng bàn tay.

Trước hành trình, A Trừ chia đầy đủ đồ dùng leo núi cần thiết cho chúng tôi. Anh kể rõ trước những đoạn nhọc nhằn nhất trên cung đường, những đoạn dễ lạc cho chúng tôi hiểu kỹ để tránh. Anh cũng khuyên chúng tôi không nên đi một mình trong lần đầu tiên trekking.

Empty

Hành trình cùng A Trừ còn là hành trình tràn ngập thú vị bởi rất nhiều câu chuyện có thật mà anh đã gặp trên những cung đường khác trong nhiều năm làm người dẫn đường. Cuốn hút chúng tôi nhất có lẽ là câu chuyện trong một buổi tối, khi đã đi được ½ cung đường, A Trừ ngồi bên bếp lửa hồng, kể cho chúng tôi về lần anh từng gặp… ma trên cung đường này. Bởi vậy, dù chúng tôi gọi đùa hành trình này là lạc lối trên Bạch Mộc Lương Tử nhưng đó kỳ thực đó là sự lạc lối trong hạnh phúc, vui vẻ.

Empty

Chinh phục những cánh rừng hùng vĩ

Để leo Bạch Mộc Lương Tử có hai con đường. Con đường đầu tiên xuất phát từ thôn Ky Quan San, xã Sàng Ma Sáo. Con đường này đến điểm ăn đầu tiên trong cung sẽ có hai lựa chọn cho người trekking: đường bên phải dễ đi và ít dốc, còn đường bên trái khó khăn hơn vì có nhiều dốc và rừng. Hai nhánh đường này sẽ giao nhau tại lán nghỉ ở độ cao 2.100 m. Con đường thứ hai dẫn đến đỉnh Bạch Mộc Lương Tử là đi theo hướng từ tỉnh Lai Châu. Tuy nhiên, hướng này phải xin phép của biên phòng ở khu vực, thủ tục khá phức tạp, vì vậy mà chúng tôi lựa chọn xuất phát từ thôn Ky Quan San.

Empty

10 giờ sáng, hành trình chính thức bắt đầu. Những bước đi đầu tiên không hề dễ dàng khi con dốc từ thôn Ky Quan San lên núi quá cao. Càng lên cao, nhìn xuống càng thấy cảnh đẹp. Những thửa ruộng bậc thang của người Mông bắt đầu xuất hiện trước mắt tôi, xinh đẹp như những bức tranh. Tựa bên những quả núi cao ngất ngưởng lại là những ngôi nhà bằng đất sét của người Mông. Hai thứ đó cứ quyện chặt vào nhau, biến nơi này thành một thôn làng bình yên mà đẹp đến bất tận.

Empty

Càng lên núi cao, những thửa ruộng bậc thang càng khuất khỏi tầm mắt. Tôi di chuyển qua những vườn thảo quả xanh mơn mởn. Trời nắng oi bức, càng tiến về phía trước, tôi càng nhìn thấy rõ những cánh rừng nguyên sinh hùng vĩ. Những tầng núi cao hơn dần che khuất những tầng núi thấp hơn. Rừng già rậm rạp. Giữa lưng chừng núi, tiếng gió rì rào phát ra từ lớp lớp rừng sâu, ma mị đến sợ hãi. Phía trước là một con suối, nước mát lạnh. Đoàn chúng tôi dừng lại ăn trưa.

Trang thông tin du lịch và phong cách sống Travellive+
Trang thông tin du lịch và phong cách sống Travellive+
Empty

Đoạn đường bắt đầu khó khăn hơn khi chúng tôi phải vượt qua rất nhiều cánh rừng hùng vĩ, những thân gỗ già nua gánh trên mình chằng chịt dây leo, chốc chốc lại nhìn thấy những loài hoa dại ven đường. Đoạn đường có nhiều dốc đá cheo leo, tôi phải dùng tay để bám vào đá thì mới xuống được. Có những đoạn có vài ba ngã rẽ, nếu đi một mình thật sự sẽ rất dễ bị lạc vì không biết chọn hướng nào để đi tiếp.

Empty
Empty
Empty

Lên tới độ cao 2.100 m, chúng tôi bắt gặp ba chiếc lán của những người Mông. Tôi nhớ lúc đó là đúng 17 giờ. Đêm xuống, chúng tôi ngồi quây quần bên bếp lửa hồng. Bởi chúng tôi muốn trải nghiệm cuộc sống nơi rừng hoang nên A Trừ để cho chúng tôi ăn luôn bên bếp lửa. Thịt lợn, thịt gà vừa nướng xong đặt ngay xuống lá chuối để ăn liền.

Empty

Chúng tôi mời nhau những chén rượu gạo, giữa rừng núi hoang vu, nghe thấy tiếng gió thổi vù vù bên tai. Tôi thấy lòng mình bình yên quá đỗi. Đêm đó, sau màn trình diễn guitar đậm chất nghệ sỹ của một người anh đến từ Sài Gòn, chúng tôi đã chìm vào giấc ngủ từ lúc nào không hay.

Những đoạn dốc gắt gỏng nhất cung

Đúng 5 giờ sáng, chúng tôi thức dậy ở lán, bắt đầu ngày mới bằng việc đi bộ 5 phút để đón bình minh ở núi Muối. Những áng mây cứ trôi bồng bềnh bên dưới thung lũng, mặt trời bắt đầu tỏa ra những tia nắng đầu tiên. Những tia nắng đầu ngày rọi sắc cam vào màu trắng của những tầng mây, rồi bất giác chuyển sang màu hồng phấn đẹp đến ngây dại. Tất cả đều lặng thinh dưới cái vẻ đẹp lộng lẫy mà tự nhiên ban tặng. Mùi cà phê thơm thoang thoảng đâu đây đánh thức trái tim của những kẻ đang mơ mộng. Chúng tôi quay về lán, ăn sáng và tiếp tục hành trình.

Empty

Đường leo núi ngày thứ hai xuất hiện rất nhiều đóa hoa màu vàng, màu đỏ, màu cam. Đỗ quyên là loài hoa duy nhất mà tôi biết tên trong hành trình này. Tuy nhiên, để đi qua được những vườn hoa đẹp như vườn địa đàng, tôi nhớ tôi đã thở hổn hển, mồ hôi nhễ nhại vì dốc quá cao và đường xuống dốc thì quá gắt.

Empty
Empty

Nỗi ám ảnh nhất trong hành trình cũng đã dần lộ rõ mồn một. Ở đoạn dốc cao 2.600-2.800 m, tôi đã phải bỏ chiếc gậy leo núi cho A Dè (người dẫn cung cùng A Trừ) cầm hộ, rồi cố dùng tay của mình bám chặt lấy đá, leo lên từng bậc đá cheo leo, cao ngút trời. Có những đoạn tôi quá mệt, chỉ có thể bò lên dốc. Càng lên cao, gió càng mạnh. Tôi có cảm giác, nếu như hôm ấy tôi không đem theo nhiều đồ đạc trong chiếc ba lô của mình thì có lẽ tôi cũng bị gió cuốn bay xuống vực luôn rồi. Ở đoạn này, nếu không tập trung, người leo núi rất dễ bị trượt chân và rớt xuống những tầng đá cao. Nhưng vượt qua dốc này, bước theo sống lưng núi, hai bên tôi là vực, cảnh đẹp ngây ngất.

Empty

Gần đến đỉnh núi, tôi lại cảm thấy khó thở và bắt đầu kiệt sức. Con đường chinh phục Bạch Mộc Lương Tử đã lấy đi hết sức mạnh mà tôi vốn có bấy lâu. Hết đoạn dốc gắt gỏng, lại phải leo lên những bậc thang. Hết bậc thang, lại là những đoạn đường đá trắng trơn trượt. Trước kia đoạn này chưa có bậc thang, người trekking vẫn phải tự bám vào đá để bò lên. Ngày nay, một số người muốn thử sức cũng bò theo đường mòn. Tuy nhiên, vì tôi quá mệt nên ngồi bệt xuống ở trên đường, không muốn bò thêm một bước nào nữa. Sau đó, tôi leo lên theo lối bậc thang để tránh đường đá trắng. Phía trước là những rừng tre xuất hiện, không khí bắt đầu lạnh dần, sương mù bu bám quanh tôi.

Empty

Tôi nhớ rất rõ, hai bàn chân của mình lúc đó thực sự không còn bước thêm được một bước nào nữa. Tôi quá đuối sức và muốn từ bỏ. Chợt đâu, chóp đỉnh xuất hiện.

Là chóp đỉnh thật rồi! Đúng là nó. Đỉnh Ky Quan San cao 3.046 m rõ mồn một trước mắt tôi. Cảm giác nao nao khó diễn tả, tôi gần như sắp khóc vì hạnh phúc. Bởi vì tôi đã phải cố gắng rất nhiều, đấu tranh tư tưởng rất nhiều mới nhìn thấy chóp đỉnh. Tôi trấn an tinh thần, nghỉ một hồi lâu rồi mới bắt đầu quan sát.

Từ trên đỉnh Ky Quan San, tôi nhìn qua bên kia thấy núi đồi của Trung Quốc và của Việt Nam mình. Bên những áng mây bồng bềnh phiêu lãng, mọi sự mệt mỏi của tôi đã tan biến, bù lại là cảm giác ngây ngất mãn nguyện tột độ.

Empty
Empty
Empty

Những người bạn leo cùng với tôi cũng vui mừng khôn xiết. Họ mở chiếc loa to với những bài hát của chàng ca sĩ Đen Vâu mà tôi vốn mến mộ, bỗng tôi nghe thấy tiếng lòng mình thổn thức, thanh thản. Tôi đã thực sự vượt qua chính mình, và chiến thắng cái sự yếu đuối trong tôi bấy lâu nay. Tôi hạnh phúc quá đỗi!

Empty
Empty
Empty

Vào buổi tối, chúng tôi ngủ tại lán thêm một đêm nữa trước khi xuống núi. Ngày thứ ba, chúng tôi đi bộ từ trên núi ngược xuống đường cũ. 12 giờ trưa, tôi hoàn thành cung đường trekking Bạch Mộc Lương Tử. Một hành trình dài với rất nhiều cảm xúc!

THÔNG TIN THÊM

Thời điểm: Từ tháng 8 năm này đến tháng 5 của năm sau là khoảng thời gian đẹp nhất để leo Bạch Mộc Lương Tử. Khoảng thời gian từ đầu tháng 6 đến cuối tháng 7 ở đây thường có mưa, đường đá trơn trượt, khó đi vô cùng. Tháng 7 còn có gió cực mạnh, có thể gây ảnh hưởng đến tính mạng. Thời điểm tôi đi leo cung này là vào đầu tháng 3, trời đẹp, có nhiều mây trên đỉnh núi Muối.

Empty

Người dẫn cung: Cung trekking Bạch Mộc Lương Tử (Ky Quan San) hiện nay có rất nhiều người dẫn cung. Đoàn chúng tôi chọn A Trừ bởi vì anh có 7 năm kinh nghiệm dẫn cung này. A Trừ rất nhiệt tình, là người dẫn đoàn có tâm nhất mà tôi từng biết. Bạn có thể lưu số điện thoại của A Trừ nếu muốn đi cung này - 0914. 402.295.

Lưu trú: Tại độ cao 2.100 m, có nhiều lán để ngủ. Các lán có đầy đủ chăn màn ấm cho người leo núi. Muốn tắm rửa, thêm phí 50.000 đồng, nếu muốn rửa chân bằng nước thuốc thêm phí 20.000 đồng.

Ẩm thực: Thức ăn do người dẫn đường chuẩn bị, bao gồm nhiều món: thịt lợn, thịt gà nguyên con, rau rừng, canh cải, rượu ngô và rượu gạo cho các bữa chính. Bữa ăn sáng có cháo, cơm rang, cơm nắm chấm muối vừng.

Thời gian cần thiết: Nên leo cung đường này vào ban ngày. Khoảng thời gian tốt nhất để thực hiện hành trình là 3 ngày 2 đêm dành cho người vừa sức. Nếu sức khỏe tốt, tự tin, bạn cũng có thể thực hiện hành trình với thời gian 2 ngày 1 đêm. Tuy nhiên, với lượng thời gian ngắn ngày, thật sự rất “đuối” cho người trekking.

Dụng cụ cần có: Gậy leo núi, giày leo núi có độ bám cao, găng tay hạt nhựa, mũ tai bèo chống nắng, nước, các loại thuốc đi đường như thuốc đau bụng, thuốc đau đầu, thuốc chống muỗi, quần áo ấm.

Lưu ý:

- Trên đường đi, đừng uống quá nhiều nước một lúc, chỉ nên uống từng ngụm nhỏ để giữ sức leo.

- Khi leo núi, không nên nghỉ quá nhiều, hãy cố gắng leo thật nhiều rồi mới nghỉ 1 lần, tập trung nhịp thở để đảm bảo độ bền cho cung.

- Không nên mang quá nhiều đồ ăn khi leo núi, vì nó sẽ làm bạn di chuyển chậm hơn đồng đội. Nếu là lần đầu tiên, nên đi theo người dẫn đường vì dễ bị lạc.

Empty

Chi phí dự kiến: Nếu đón khách ở Sa Pa, chi phí cho cả hành trình là 1.400.000 đồng. Nếu đón khách ở Mường Hum, chi phí là 900.000 đồng. Chi phí này bao gồm các bữa ăn, nước, găng tay, áo mưa, bánh Oreo, chỗ nghỉ ngơi.

Huỳnh Kiên - Nguồn: Ảnh: Bùi Hoàn Mỹ, Huỳnh Kiên
RELATED ARTICLES