Theo một số tài liệu lịch sử, saffron được đưa đến Ý lần đầu tiên bởi một tu sĩ dòng Dominican trong thời kỳ các tòa án dị giáo ở Tây Ban Nha (khoảng thế kỷ 13). Nơi trồng saffron nhiều nhất ở Ý là San Gavino Monreale, Sardinia với diện tích trồng khoảng 40 ha, chiếm đến 60% sản lượng saffron ở Ý và sản phẩm cũng có hàm lượng crocin (màu sắc), picrocrocin (vị) và safranal (hương thơm) khá cao. Nhưng saffron được trồng ở ở thung lũng Navelli, gần tỉnh L'Aquila, vùng Abruzzo mới là loại được đánh giá cao nhất về chất lượng ở Ý. Saffron "Aquilla" hay là zafferano dell'Aquila có hình dạng sợi đặc biệt, mùi thơm và hăng, với màu sắc rực rỡ, chỉ được trồng với diện tích trên 8 ha.
Ở vùng Abruzzo của Ý, nghề trồng và thu hoạch loại gia vị đắt đỏ này đã có truyền thống hàng thế kỷ, không chỉ là một kế sinh nhai mà còn là đam mê sâu sắc của người địa phương. Susan Wright, một nhiếp ảnh gia người Úc, đã tới vùng đất xa xôi này của nước Ý, tận phía đông dãy núi Apennine, để chụp ảnh thu hoạch nghệ tây mùa thu hàng năm cũng như có cơ hội tìm hiểu thêm về nghề truyền thống này.
Đó là chuyến phiêu lưu đầu tiên của Susan Wright trên vùng núi với địa hình gồ ghề của nước Ý - một nơi hoang dã, cách xa các điểm du lịch nổi tiếng, còn bảo tồn khá nguyên vẹn vẻ đẹp hoang sơ và những ngôi làng thời Trung Cổ lặng lẽ nằm rải rác trên các chân đồi xinh đẹp.
Lớn lên trong một khung cảnh nông thôn ở Úc, Susan Wright bị mê hoặc bởi các cộng đồng nông nghiệp Ý: sự gắn bó sâu sắc của họ với những truyền thống kéo dài hàng thế kỷ được truyền vào đất đai và văn hóa của họ bằng một tình yêu và sự đam mê có tính lây lan mạnh mẽ. Thật tuyệt vời khi được chứng kiến những cộng đồng nông thôn trên khắp nước Ý cùng nhau tham gia các lễ hội hàng năm của họ, được gọi là sagre, thường được dành riêng cho một loại thực phẩm địa phương cụ thể.
Giovannina Sarra (thường được gọi là Nữ hoàng Saffron) và nhiều thế hệ của gia đình cô ấy đã sinh sống ở Abruzzo. Họ đã giúp Susan Wright hiểu thế nào là cuộc sống của những người trồng saffron thực thụ. Vào sáng sớm, ở cao nguyên Navelli, họ bắt đầu công việc của ngày hôm đó ở giữa những cánh đồng mờ sương, nhuốm màu tím tuyệt đẹp mà bạn chỉ có thể bắt gặp khi vào vụ thu hoạch saffron.
Saffron là nhụy hoa nghệ tây, là một loại cây trồng mang lại nguồn lợi béo bở, còn được gọi là oro rosso, hay vàng đỏ. Được coi là một loại gia vị/thuốc với nhiều công dụng kỳ diệu, nó được bán ở các khu vực và thành phố giàu có của Milan và Venice, và ở nước ngoài ở Pháp, Đức và Áo. Không chỉ được nhắc tới trong các truyền thuyết của Hy Lạp cổ đại, trong lịch sử, từ thời La Mã, saffron đã được yêu thích trên toàn thế giới và nữ hoàng Cleopatra là một tín đồ cuồng nhiệt của nhụy hoa nghệ tây.
Saffron phải được thu hoạch trong vài giờ trước khi mặt trời mọc, khi những cánh hoa nghệ tây vẫn chưa nở bung; điều này làm cho những bông hoa dễ hái hơn và giúp bảo vệ những nhụy đỏ quý giá của chúng. Những nụ tinh tế được lựa chọn cẩn thận và đặt vào giỏ.
Sau đó, trong cùng ngày, những nhụy hoa - ba sợi nhỏ trên mỗi bông hoa - được tách ra khỏi những cánh hoa còn tươi và ẩm ướt. Đó là một quá trình tinh tế phải mất hàng giờ với một bàn tay lành nghề và sự kiên nhẫn không bờ bến.
Vào buổi tối, những nhụy hoa giống như sợi chỉ sáng màu sẽ được sấy khô trên một ngọn lửa được đốt từ củi gỗ. Đây là một quá trình làm tăng thêm sự phong phú của cả màu sắc và hương vị cho saffron.
Phải mất khoảng 4.000 bông hoa để tạo ra một ounce bột nghệ tây - có nghĩa là phải mất một lượng sức lao động đáng kinh ngạc để sản xuất được lượng gia vị đó.
Vùng Abruzzo của Ý, mặc dù ở xa, nhưng cũng không tránh khỏi sự tàn phá của đại dịch corona virus. Khu vực này đã ghi nhận hàng ngàn trường hợp mắc bệnh và hàng trăm người chết. Thị trường đóng cửa khiến cuộc sống của những người vùng này cũng gặp khó khăn. Nhưng không còn nghi ngờ gì nữa, những gia đình như Sarras - với những truyền thống đã tồn tại qua nhiều thế hệ trên các cánh đồng của cao nguyên Navelli và hơn thế nữa - một ngày nào đó sẽ phục hồi sức mạnh, phục hồi nghề truyền thống của họ.