Chè vốn là món ăn vặt quen thuộc, phổ biến ở Việt Nam. Nếu như chè miền Bắc nổi tiếng bởi sự đơn giản nhưng vô cùng tinh tế với các món như: Chè con ong, chè cốm, chè sen, chè trôi nước… Miền Trung lại hấp dẫn thực khách với các món chè Huế mang phong cách cung đình như: Chè long nhãn hạt sen, chè đậu ngự, chè lục tàu xá… Còn miền Nam lại nổi tiếng với những món chè như: Chè chuối bột báng, chè khoai mì, chè bà ba, chè thập cẩm…Tùy theo văn hóa vùng miền, hay địa phương và công thức của người bán mà chè sẽ có hương vị riêng biệt.
Với tôi chè là thức quà vặt gắn với kỷ niệm tuổi thơ mỗi lần háo hức chờ mẹ đi chợ về để được thưởng thức hương vị ngọt ngào, mát lạnh. Tôi cũng nhớ về thời học sinh, những lần lê la quán xá cùng bạn bè, vừa thưởng thức chè vừa chia sẻ chuyện học hành. Sau này đến khi đi làm, chè là đồ ngọt mà tôi thèm mỗi khi cần giải tỏa áp lực công việc.
Cũng vì thế, tôi thường dành thời gian để tìm những quán chè ngon. Và rồi tôi tìm đến xe “chè Dương Quá” nằm trên đường Nguyễn Văn Thủ thuộc quận 1, TP.HCM. Ông Võ Văn Thể (76 tuổi, quận 1) đặt tên cho xe chè là “Dương Quá” bởi ông giống như nhân vật Dương Quá trong bộ phim "Thần điêu đại hiệp" của Trung Quốc khi chỉ có một tay. Ông Thể bán chè từ những năm 1969. Tính đến nay hàng chè của ông đã có tuổi đời gần 60 năm.
Ghé hàng chè “Dương Quá” trong một buổi trưa oi bức khi quán vừa mới mở, tôi nhanh chóng gọi cho mình một ly chè thập cẩm. Ông Thể đang tất bật sắp xếp chuẩn bị đá lạnh, trong khi đó bà Nữ (54 tuổi), cháu dâu của ông Thể, nhanh tay làm chè, cà phê cho khách mang đi.
Chè ở đây không rực rỡ sắc màu như những quán mà tôi từng ăn nhưng hương vị lại thơm ngon bất ngờ. Phần đậu mềm được ninh kỹ, phần củ năng cơm dừa ngọt, mát. Chè có vị ngọt vừa, vô cùng bắt miệng. Tại đây, có nhiều loại chè khác nhau như: Thập cẩm củ năng cơm dừa, sương sa sương sáo, củ năng bột lọc đậu xanh, củ năng đậu đỏ cơm dừa, phục linh sáo, và các loại sữa chua, cà phê… với giá dao động từ từ 15.000 - 20.000 đồng.
Không chỉ mê hương vị giản dị nhưng lại vô cùng thơm ngon, tôi còn cảm phục trước tinh thần lạc quan của ông chủ quán. Ông nở nụ cười hồn hậu kể rằng, lúc mới mất một cánh tay ông cũng khủng hoảng, suy sụp tinh thần nhưng dần dần ông cố gắng vượt qua và bắt đầu cuộc sống mới. Trong mười năm trở lại đây chị gái ông bị bệnh nên ông và cháu dâu là bà Nữ (54 tuổi) tiếp quản hàng chè. Ông vẫn chạy xe đạp đi ship hàng cho khách nếu ở các địa điểm gần, còn ở xa thì sẽ nhắn khách đặt xe.
Trong một buổi trưa oi bức, cái nóng bao phủ khắp không gian, ông Thể gỡ phông bạt để che chắn cho hàng chè của mình. Tôi không chỉ được thưởng thức một món chè ngon mà còn học ở ông chủ quán tinh thần lạc quan không gục ngã trước khó khăn.
Bà Nữ, cháu dâu của ông chia sẻ: “Trước kia mẹ chồng tôi và ông bán. Nhưng 10 năm trở lại đây bà bệnh, ông cũng lớn tuổi rồi, không có vợ con, ông sống cùng mẹ chồng và vợ chồng tôi. Ở nhà thì buồn nên ông ra bán cùng tôi". Theo bà Nữ khi làm chè cần phải để ý đến từng công đoạn. Bởi vì chỉ cần một công đoạn sai thôi thì hương vị khác đi rất nhiều. Hàng ngày 8 giờ tối bà về đến nhà. Ở nhà chồng bà đã phụ chuẩn bị các loại nguyên liệu và ngâm đậu trước. Bà vừa dùng bữa tối vừa canh chừng nồi đậu, tất bật chuẩn bị các loại nguyên liệu đến 1 giờ sáng bà mới đi nghỉ.
Đến 8 giờ sáng bà làm củ năng, cơm dừa để kịp dọn hàng, mở bán vào vào khoảng 11 giờ trưa. Bà kể trước dịch mỗi ngày ông, bà bán được khoảng 300 ly. Sau dịch, mỗi ngày ông, bà bán được khoảng 100 - 150. Tùy theo lượng khách và tình hình thời tiết nếu ngày nào mưa gió thì ông, bà chỉ bán được khoảng 50 - 60 ly.
Anh Quang là khách quen của hàng chè Dương Quá đã 4 năm. Anh chia sẻ: “Mình làm ở bệnh viện gần đây. Mình thường ghé quán mua chè vào những hôm nào nóng và cảm thấy mệt mỏi. Trước kia mình ăn chè thập cẩm nhưng giờ đổi qua phục linh sương sáo. Hương vị chè thập cẩm ở đây bùi, béo, thơm, phần nước cốt dừa thì loãng và thơm hơn những quán mà mình từng ăn.”
Hàng chè Dương Quá được mở bán từ khoảng 11 giờ trưa đến 18 giờ tối. Món chè của ông không chỉ gợi hương vị tuổi thơ, là thức quà cho những ngày mệt mỏi cần chút ngọt ngào mà còn truyền cho tôi động lực và tinh thần lạc quan.