Leanne Best, diễn viên
Colorado, Mỹ
Tôi lựa chọn đến Colorado nơi tôi có thể thăm thú những thị trấn xinh đẹp như Lyon, Loveland, Boulder và những nơi nhỏ xinh như các trang trại gia đình dọc đường đi. Đối với một cô gái đến từ Walton Vale, Liverpool, những cái tên như Eagle Rock và Crested Butte với đồi núi xanh mướt trải dài lập tức gợi lên những đam mê thời thơ ấu về văn hóa, lịch sử của miền Tây và thôi thúc tôi lên đường.
Phong cảnh ở đây đẹp đến nghẹt thở. Tôi đã cưỡi ngựa đi hết nơi này đến nơi khác, kể cả những đường mòn dọc chân đồi Rockies. Tôi đi bộ ở chân đồi, tham quan suối nước nóng, cắm trại và đi dạo...
Phần lớn thời gian tôi dành để đọc sách trong các tiệm cà phê (những tiệm ở Boulder's Pearl đúng là thiên đường). Tôi tìm thấy chiếc mũ trong mơ của mình ở trạm xăng trên đường 36. Tôi đắm chìm trong tình yêu pha lê của mình ở những cửa hàng trang sức và đá quý bên đường - ở đây có rất nhiều cửa hàng trang sức được chế tác từ nghệ nhân bản địa.
Mặc dù không đi quá nhiều, tôi vẫn lang thang đủ xa để có những khoảnh khắc đẹp đẽ mà tôi sẽ nhớ mãi. Đây chắc chắn là nơi tôi luôn mong được quay trở lại, một mảnh bầu trời nhỏ của riêng tôi.
Simon Reeve, tác giả và người dẫn chương trình truyền hình
Copenhagen, Đan Mạch
Hồi 20 tuổi, tôi đã có một chuyến đi nghỉ mát cùng bạn bè. Chúng tôi ngỡ rằng mình sẽ đến một nơi nào đó thật "nóng", thế nhưng một đứa nào đó trong nhóm đã đặt chuyến bay cho chúng tôi đến Copenhagen. Khi đến nơi, thời tiết cực kì lạnh, trong khi cả bốn đứa chỉ có quần đùi, dép xỏ ngón, và chẳng ai có sách hướng dẫn du lịch.
Đều là những thanh niên trẻ ít kinh nghiệm về cuộc sống và du lịch, điều duy nhất chúng tôi có thể làm trong hoàn cảnh đó là đi nhậu nhẹt. Quán bar mà chúng tôi đã vào, Woodstock, được trang trí giống như trong bộ phim Star Wars khiến tôi cảm thấy như mình đang ở một vùng thuộc địa nằm ngoài thế giới này, một nơi ngập tràn sự hỗn loạn và tự do yêu đương.
Bạn tôi quyết định gọi cho bạn gái cũ đang làm việc cho dự án về cầu Oresund và xây dựng đường hầm nối liền Đan Mạch với Thụy Điển. Cô ấy đưa chúng tôi xuống đường hầm đang xây dựng. Trong cơn say, chúng tôi liên tục vấp ngã và rút cục cũng đụng độ bảo vệ. Họ đã phải cho dừng thi công nhưng may thay, họ quyết định không "phạt" chúng tôi. Tôi chợt nghĩ, đây mới đúng là một kỳ nghỉ - với những trải nghiệm dù không lộng lẫy nhưng chắc chắn khó quên, pha trộn giữa sự điên rồ và mạo hiểm.
Đương nhiên chúng ta đều nên có những trải nghiệm du lịch sâu sắc và mở mang tầm mắt, nhưng có một trải nghiệm điên rồ - và hỏng bét - với lũ bạn của mình cũng chẳng tệ.
Ruby Wax, diễn viên hài và nhà văn
Trancoso, Brazil
Sau khi ngắm những bức hình về Trancoso - một nơi nằm gần Porto Seguro, bang Bahia, Brazil, tôi đã bị hấp dẫn suốt hơn một thập kỉ. Cuối cùng tôi đã có dịp đến đó vào hai năm trước.
Đến Quadrado, bạn sẽ bị choáng ngợp bởi một tinh thần cộng đồng thực sự, nơi có quảng trường chính và nhà thờ ở khắp nơi. Có cả những trận bóng, đám cưới, đám tang, nghi lễ,… và cả những chú ngựa đi lang thang ra vào những quán bar. Tất cả những gì bạn cần làm là ngồi ở một quán cafe ngắm nhìn xung quanh, và bạn sẽ nhìn thấy tất cả cuộc sống.
Vào buổi tối, tất cả cây cối sẽ được thắp sáng bởi những bóng đèn nhỏ và mọi người sẽ mở cửa nhà mình như thể là quán bar, rồi họ ngồi đó cùng thưởng thức món gà ngon lành. Khi bạn đi ngang qua, sẽ có một người giữ bạn lại và rủ bạn cùng nhảy vài điệu samba. Đi tiếp đến một số "quán bar" khác sẽ có capoeira (một loại hình nghệ thuật cổ truyền của người Brazil gốc Phi, giống như ballet). Ở nơi này, người dân không hề "bị" bao bọc bởi truyền thống - mà họ chơi đùa và tận hưởng truyền thống.
Tôi đã đi du lịch rất nhiều, nhưng Trancoso vẫn khiến tôi nhớ rõ nhất vì nó đẹp như một bức tranh của danh họa Dali. Mỗi căn nhà ở Quadrado được thiết kế khác nhau với những màu sắc rực rỡ: màu ngọc lam (turquoise), màu hồng tím (fuchsia), màu xanh (lime). Bên trong có những mặt nạ bản địa được chạm khắc với lông vũ và những biểu tượng tôn giáo được thắp sáng với ánh sáng thần tiên. Tất cả đều được hòa quyện với những yếu tố hiện đại.
Ở Quadrado còn có những bãi biển được bao quanh bởi những khu rừng hùng vĩ đầy những loài chim kì lạ. Mọi người sống trong rừng và có những bộ lạc sẵn sàng mời bạn tham quan làng của họ. Tôi đã làm quen với một nghệ sĩ tầm 20 tuổi. Mặc dù không nói cùng ngôn ngữ nhưng chúng tôi đã nhảy cùng nhau suốt đêm, và cả hai đã sụt sùi rất nhiều khi phải nói lời tạm biệt.
Kim-Joy, thợ làm bánh
Iceland
Iceland là một trong những địa điểm ưa thích của tôi bởi vì nó hoàn toàn khác với những nơi khác. Nó cho tôi cảm giác như mình đang ở trên một hành tinh khác, nơi có núi lửa, những bãi biển đầy cát đen và mạch nước phun. Văn hóa và ẩm thực ở đây cũng hoàn toàn khác biệt.
Bất chấp thời tiết lạnh giá, mọi người ở đây vẫn thích ăn kem. Tôi thậm chí còn tìm ra một cửa hàng bán kem ở Akureyri mở cửa đến nửa đêm. Mọi người cũng thích bơi ở những bãi biển lạnh buốt. Tôi đã thử bơi ở Silfra - với nhiệt độ nước là 2 độ C! Những khung cảnh tuyệt diệu đã nhanh chóng làm tôi quên đi cái giá lạnh. Nước trong suốt như pha lê nên tôi có thể nhìn thấy mọi thứ - cả hai mặt của những mảng kiến tạo, những khối đá tuyệt đẹp và hệ thực vật. Tôi chưa bao giờ nghĩ việc bơi trong làn nước lạnh giá sẽ mang lại cảm giác bình yên, nhưng nó đã thật sự làm tôi thấy thanh thản.
Nhiều nhà ở Iceland có những bồn nước nóng ngoài trời. Điều nay cũng giúp Iceland tạo nên loại bánh mì rất đặc biệt là hverabrauð (bánh mì núi lửa). Loại bánh này không lên men, bột mì được bỏ trong nồi kim loại đậy kín, chôn sâu dưới đất và nướng trong suốt 24 giờ nhờ vào nhiệt độ trong lòng đất.
Tôi đã tham quan một tiệm bánh dưới lòng đất ở khu hồ Myvatn. Là một người làm bánh, tôi coi trải nghiệm này là một trong những điều đặc sắc nhất của chuyến đi. Mùi vị của bánh rất tuyệt vời với lúa mạch đen, bột mịn và si rô vàng. Tôi đã thử vài chiếc bánh với bơ và súp, và nó thực sự rất ngon miệng.
Jack Monroe, nhà phê bình ẩm thực và hoạt động xã hội
Plymouth, Anh
Khi còn nhỏ, tôi thường đến thăm nhà dì Helen ở Plymoth mỗi mùa hè. Dì có một khu vườn bí mật đầy ắp cây ăn quả, một cái giếng và hai con ngỗng, Charlie và Geraldine, luôn cố đuổi theo tôi vòng quanh vườn. Tôi không chắc mình hay những con ngỗng làm ồn hơn, nhưng dì luôn xuất hiện ở cửa sau, vẫy chúng tôi bằng một chiếc khăn để nhắc rằng chúng tôi đang phá hỏng sự yên bình của dì.
Bữa tối ở nhà dì luôn có rất nhiều anh chị em họ hàng quây quần bên một chiếc bàn cùng thưởng thức koupepia (lá nho nhồi), gà nướng, khoai tây trộn muối và tiêu, marrow nấu với cà chua và dầu ô liu cùng những trái mận mọng nước hái trong vườn.
Khi tôi lớn lên, tôi muốn gia đình mình cũng có những kí ức về lòng hiếu khách, những bữa tối bất tận và những cánh cửa không ngừng mở dù chúng tôi có xa cách đến mấy. Nếu như tôi có một kì nghỉ đến cuối đời, đó sẽ là một mùa hè không lo âu như khi tôi còn bé, cùng sandwich khoai tây nướng với súp avgolemono nóng hổi và một tách trà được đưa đến tận giường bởi một "nữ thần Hy Lạp", người có trái tim sâu thẳm và đẹp tựa như vùng biển Địa Trung Hải.