Chuyện mùa đi ngang phố

19/03/2015

Tháng ba về, Hà Nội như khoác lên mình chiếc áo mới của cây lá. Vừa chạy xe ngang qua con đường này thấy hoa ban đang bung sắc tím kiêu kỳ giữa đỏng đảnh nắng mưa thì ngay sau đó, lại bắt gặp góc phố kia ngập lối đi đầy hoa sưa trắng. Và rồi chỉ sau một cái chớp mắt, hướng ánh nhìn ra góc hồ thân thuộc, thấy vàng rợp những nhánh lá lộc vừng, tưởng như mùa thu lại vừa ghé qua thành phố.

Text: Jully. Photo: Cao Anh Tuan

 

 

Dù đã quen với sự có mặt của hoa ban nhưng mỗi mùa hoa đến, người Hà Nội vẫn không khỏi ngỡ ngàng trước vẻ đẹp của nó. Dạo một vòng từ đường Bắc Sơn, rẽ qua Hồ Tây, ta dễ dàng bắt gặp một khoảng trời thơ mộng của sắc ban tím. Là loài hoa của núi rừng, giờ đây lại khoe sắc giữa đất trời Hà Nội, mỗi mùa, hoa ban vẫn e ấp kể câu chuyện tình Tây Bắc cho bất cứ ai trót say mê sắc hoa.

 

 

Trang thông tin du lịch và phong cách sống Travellive+
Trang thông tin du lịch và phong cách sống Travellive+

Tháng ba trở về với những tia nắng dịu dàng, sau khi cơn giông chuyển mùa vừa tới, đánh thức những bông hoa sưa còn say ngủ sau mùa đông dài. Những hàng cây sưa vẫn đứng lặng im nay bung nở từng chùm hoa trắng xóa, mỗi khi có cơn gió nhẹ thổi qua, những cánh hoa li ti lại thả mình trôi theo, rồi đậu lại trên vai áo lữ khách, trải lối đi một tấm thảm “bông tuyết” bồng bềnh. Để rồi lữ khách cứ ngẩn ngơ thương nhớ sắc trắng hoa sưa, lại đếm ngược từng ngày cho mùa sưa mau trở lại.

 

 

 

Ai đó đã nói rằng “Hà Nội có hơn một mùa thu”. Chắc chắn ai cũng biết về mùa thu êm đềm trong nắng rám trái bưởi mỗi tháng 8, tháng 10. Nhưng Hà Nội còn có một mùa thu nữa, mùa sấu trút lá đâm chồi, mùa lộc vừng thay áo mới – mùa thu tháng 3. Mới hôm nào xuống sân bay, bắt chuyến xe bus về khu phố cổ, thấy lộc vừng ven hồ vẫn còn xanh lá, ấy vậy mà chỉ sau vài ngày du hí Tây Bắc, Hạ Long… trở lại ven hồ, đã thấy cây khoác áo vàng.

 

 

 

Tấm áo ấy dường đẹp nhất khi nghe trong gió hơi se lạnh, sắc vàng như sưởi ấm trái tim lữ khách, cảm giác yên bình, tự do chỉ tìm thấy ở đây. Dừng chân ngồi bên ghế đá, một chiếc lá lộc vừng rớt nhẹ vào lòng như thì thầm Hà Nội sẽ luôn ở đó, chờ đợi và yêu thương…

 

RELATED ARTICLES