Những cung đường rực đỏ giữa biển rừng
Không thiếu nơi có hoa phượng, nhưng phượng ở Vũng Tàu - vùng đất ven biển giờ đây đã thành một phần của TP.HCM lại mang một vẻ rất riêng. Sắc đỏ ấy bung nở không chỉ bên đường phố mà còn lẫn trong rừng cây, bên sườn núi, giữa không gian xanh thẳm của biển và trời.


Sắc đỏ của hoa phượng trên niền xanh của núi và biển ở phường Vũng Tàu
Những ngày này, con đường lên ngọn hải đăng Vũng Tàu trên núi Nhỏ trở thành nơi lý tưởng để ngắm hoa. Ở khúc cua cách chân hải đăng khoảng 500 m, một cây phượng lớn vươn tán xòe rộng, hoa nở dày, rực rỡ như một bó đuốc mùa hè. Đây là điểm dừng chân yêu thích của nhiều người, trong đó có Nguyễn Trần Hiếu - người vẫn nhớ chính xác từng đoạn đường đã đi qua từ thuở bé.




Cây hoa phượng nở rộ ở khúc cua cách chân ngọn hải đăng 500 m
Càng lên cao, cảnh sắc càng thêm cuốn hút. Sát chân ngọn hải đăng là một hàng khoảng 20-30 cây phượng vĩ đang độ nở rộ. Sắc đỏ lấn át cả những mảng xanh, hòa cùng màu trời và biển tạo nên một bức tranh mùa hè rực rỡ. Dọc theo lối đi, vài quán nước nhỏ được dựng lên dưới bóng cây. Du khách ghé lại uống ly nước mát, ngắm hoa và tận hưởng làn gió biển lùa qua từng kẽ lá.
Đôi khi trên đường đi, những chú khỉ núi bất ngờ nhảy nhót qua lại. Theo Hiếu, chúng khá hiền lành, nhưng tốt nhất là nên giữ khoảng cách. “Tôi từng dừng xe chỉ để nhìn chúng đu qua cành, dưới tán phượng đang nở. Tự nhiên thấy mình như được kéo vào một cảnh phim mùa hè rất sống động”, anh nói.



Hàng cây phượng vĩ sát chân ngọn hải đăng đang nở rộ
Phượng ở Vũng Tàu bắt đầu nở từ đầu tháng 5, rực rỡ nhất trong tháng 6 khi cây rụng gần hết lá, để lại những chùm hoa đỏ bừng cả vòm trời. Sang tháng 7, khi lá non lên xanh trở lại, sắc hoa vẫn nồng nàn, thậm chí càng nổi bật hơn giữa màu xanh của cây rừng.


Sắc đỏ của hoa phượng trên nền xanh của cây lá càng thêm nổi bật
Ký ức ùa về dưới tán phượng vĩ
Nguyễn Trần Hiếu sinh ra, lớn lên ở TP.HCM, nhưng anh có cả một vùng ký ức gắn với Vũng Tàu, nơi mỗi mùa hè lại trở thành điểm hẹn của hai mẹ con. Khi ấy, từ bến Bạch Đằng, hai mẹ con lên tàu cánh ngầm (loại tàu nay đã dừng hoạt động) hướng thẳng về biển.
“Tôi nhớ rõ cảm giác ngồi trên tàu, ngắm mặt nước loang nắng, gió thổi lồng lộng qua khung cửa. Mỗi lần như vậy là bắt đầu một mùa hè thực sự”, Hiếu kể.


Khung cảnh Vũng Tàu và hoa phượng nhìn từ núi Nhỏ
Khi còn nhỏ, Vũng Tàu với Hiếu không chỉ có biển. Đó là những vòng xe đạp chầm chậm trên đường Trần Phú, Thùy Vân, là buổi trưa trèo lên núi Nhỏ, ngẩng đầu nhìn tượng Chúa Kito Vua dang tay dưới nắng, phía dưới là những tán phượng đỏ rực một góc trời. Thành phố biển khi ấy hiền lành, dễ mến và rất rộng mở với trẻ con.
Với Hiếu, mùa phượng không chỉ là hình ảnh chia tay tuổi học trò, mà còn là mùa của niềm vui, của sự háo hức, của cảm giác được cùng mẹ bước ra khỏi nhịp sống thường ngày. Đó là những buổi sáng tắm biển, chiều rong chơi đạp xe, ăn ghẹ, bún riêu tại những gánh hàng rong trên bãi biển, tối nằm nghe tiếng sóng vỗ qua ô cửa khách sạn. Tất cả gói gọn trong vài tuần nghỉ hè, nhưng đủ để khắc sâu suốt mấy chục năm.

Tượng Chúa Kito Vua dang tay giữa những tán phượng nở rộ
Vũng Tàu giờ đã khác nhiều, không còn tàu cánh ngầm, xe đạp hai yên, chỉ toàn xe hơi, xe du lịch. Mẹ thì đã lớn tuổi, còn Hiếu thì bận rộn với công việc. Cái cảm giác rạo rực trước mỗi kỳ nghỉ hè không còn nữa. Nhưng chỉ cần thấy hoa phượng nở là tự nhiên ký ức của lại ùa về.
“Bây giờ tôi vẫn quay lại Vũng Tàu mỗi khi có thể, dù nơi đây đã trở thành một phường của TP.HCM. Mọi thứ đã khác xưa, nhưng tôi vẫn tìm thấy đâu đó những mảng ký ức cũ - một chỗ ngồi quen dưới cây phượng năm nào, một khúc cua vẫn đỏ hoa như thuở nhỏ”, Hiếu nói.


Những con đường vẫn đỏ rực hoa phượng như trong ký ức của 20 năm trước
Những năm gần đây, mẹ anh Hiếu, cô Lan Hương vẫn thi thoảng quay lại Vũng Tàu một năm khoảng một đến hai lần, tuy nhiên anh ít khi có dịp đi cùng. Hiếu vẫn tìm cơ hội một ngày nào đó, vào đúng mùa phượng nở, có thể cùng mẹ trở về chốn quen thuộc trong ký ức, trở về những ngày hè rong chơi.
Mỗi mùa hè trôi qua, có thể thêm vài thay đổi về địa giới, thêm vài công trình mới hay con đường mở rộng. Nhưng có những điều vẫn còn nguyên như sắc hoa phượng vẫn đỏ rực trên núi Nhỏ, những buổi chiều biển lộng gió, và một người con đứng lặng dưới tán cây xưa, để nhớ lại ngày mẹ dắt đi chơi.


Hoa phượng Vũng Tàu như chiếc chìa khoá mở ra cánh cửa thời gian trở về quá khứ
Với Hiếu, phượng Vũng Tàu không chỉ là một mùa hoa, mà là cánh cửa đưa anh trở về thời thơ ấu, nơi tuổi nhỏ sống dậy trong từng cơn gió biển, từng cánh hoa đỏ rơi xuống vai.