Trong triển lãm mang chủ đề “Chơi Vơi”, họa sỹ trẻ Trương Thế Linh sẽ trưng bày các bức tranh đương đại mang tính biểu trưng. Tranh của anh có lẽ tập trung phần lớn vào chất liệu sơn là phương tiện truyền đạt, và cách thức sơn thể hiện trên bề mặt, cũng như các bức tranh đặt trọng tâm vào chủ đề của tranh. Trong bộ sưu tập mới của mình, Linh tiếp tục khám phá khía cạnh ảnh hưởng đến giác quan của sơn, làn da và hình tượng. Phong cách của anh hiển nhiên gây ấn tượng sâu sắc và độc đáo, và bằng phương pháp của mình, anh tạo ra những hình ảnh mang tính ẩn dụ.
Một yếu tố quan trọng trong các bức tranh của Linh là ánh sáng và bóng tối, chúng gợi ra nét tương phản rõ rệt. Thể loại tranh đơn sắc, hầu hết trên nền đen làm nổi bật hình dáng tiền cảnh trong chùm ánh sáng chói lòa. Kết cấu hình ảnh gây ấn tượng phơi bày các nhân vật chính bất lực trước cái nhìn của người xem. Những nhân vật chính này là những thanh niên có hình dáng dường như nổi lên từ hậu cảnh mà không cần đến bất kỳ đường nét nào. Linh vận dụng hiệu ứng làm mờ; hiệu ứng này làm bối rối, gây bực tức, gây lo lắng và đưa người xem đối diện với các vấn đề thực tế được cảm nhận.
Những bức tranh thay đổi giữa chủ nghĩa hiện thực của một bức ảnh và cách dùng màu sắc trong tranh trừu tượng. Sắc đỏ hoặc cam bố trí các điểm nhấn màu sắc trong bóng tối cũng như các nét vẽ và kết cấu được làm nổi bật làm xáo trộn những cảm xúc. Con người trở thành những đám mây chuyển động hòa quyện với nhau, chơi vơi tự do về những cảm nghĩ của mình. Sự mờ ảo của tranh diễn tả sức chịu đựng trong nỗi sợ hãi nhìn thấy được trước mọi sự việc đã quá rõ ràng, sự nhập nhằng của tranh cho phép người xem tranh được tự do giải thích.
Các nhân vật của Linh trở thành chính anh trong quá trình vẽ tranh. Những nhân vật này thể hiện những gì Linh cảm nhận. Đó có thể là nỗi cô đơn, sự lúng túng và mọi trạng thái nội tâm chỉ được đưa ra ánh sáng trong những khoảnh khắc riêng tư. Trong đó anh vẽ những thanh niên, họ trở thành Doppelgänger (Bóng ma) của anh. Các nhân vật của anh dường như vô vọng, bị mắc kẹt trong đêm tối. Nhưng đặc biệt khi sử dụng màu đen, người họa sỹ cũng diễn đạt ánh sáng. Đặc biệt là khi thiếu vắng ánh sáng, sự việc vẫn rõ ràng. Người họa sỹ tìm kiếm ánh sáng hấp thụ qua màu đen, trong khi màu trắng chỉ phản ánh chính nó.
Với triển lãm cá nhân đầu tiên của mình tại Craig Thomas Gallery, Linh phản ánh cuộc sống tâm linh cũng như mỹ thuật sâu sắc, chạm đến được tình trạng sống còn về cuộc sống chúng ta. Tranh Linh dẫn chúng ta đến nơi mà chúng ta không mong muốn; Các bức tranh nêu dự báo về tình trạng bấp bênh của chính chúng ta và, như thường xảy ra, đó là cái nhìn từ lằn ranh làm bộc lộ con người của chúng ta.