Vắt nửa mình sang thu

23/10/2012

Bất chợt sau cơn mưa ồn ã cuống cuồng cuối chiều, vệt nắng hửng vội vàng tươi tắn trên những con phố và cơn gió vô tình đuổi bắt đám lá phượng vàng mảnh mai. Bất chợt, mùa sang. Bất chợt, thu về!

Có đám mây mùa hạ
Vắt nửa mình sang thu

Bài và ảnh: Lam Linh

Tháng 7, những cơn mưa cuối chiều cứ vội đến rồi vội đi ngay. Không giống như những cơn mưa giông của mùa hạ, những trận bão với gió và mưa quật đám cây cối nghiêng ngả, bầu trời cứ sũng nước, sầm sì nơi cuối chân trời. Mưa thối đất thối trời. Mưa làm muốt những hàng cây trơ trụi khẳng khiu vì cái nắng hè oi ả. Ngoài chợ, đã thấy vắng bóng những trái sấu xanh tự lúc nào. Các bà các chị đã gửi chút quà của mùa hè Hà Nội vào miền Nam xa xôi từ những ngày đầu hè. Trên những cánh đồng xanh mát, những hạt lúa đã ngậm đòng, hương lúa đã thơm ngát trên mọi ngả đường. Những hạt cốm xanh thơm trong chiếc lá sen, vắt mảnh một gốc rạ óng ả. Gánh quà quê sớm có mặt trong mỗi con ngõ, trên đôi vai tần tảo gánh gồng của các chị hàng chợ sớm khuya.

Trang thông tin du lịch và phong cách sống Travellive+
Trang thông tin du lịch và phong cách sống Travellive+

Chiều nay, các bà các mẹ trở về nhà sớm hơn thường lệ. Tháng 7, những ngày ông Ngâu bà Ngâu gặp được nhau, nước mắt cứ mừng mừng tủi tủi, nước mưa cũng theo thế mà tầm tã đêm ngày. Tháng Ngâu, không có việc gì lớn làm trong cái tháng mưa gió sụt sùi này. Mọi việc, để chờ qua tháng mưa tháng gió mới tiến hành. Mưa cứ trút đêm ngày. Thành phố ngập trong những cơn mưa không ngừng. Rằm tháng 7, mâm cúng ngoài sân đã sắp xếp đâu vào đấy. Mẹ thắp nén nhang, lầm rầm khấn vái cho ngày Vu Lan - ngày xá tội vong nhân, tha thứ tội lỗi để những linh hồn dưới cõi âm được siêu thoát về nơi cực lạc. Rằm tháng 7 cũng là ngày dành cho mẹ. Người Việt có một "quy ước": Nếu ai đó còn mẹ sẽ được cài một bông hoa màu hồng lên áo. Ai đã mất mẹ thì cài hoa trắng. Người cài hoa trắng sẽ thấy như một sự nhắc nhở, sẻ chia, không bao giờ quên ơn cha mẹ. Người được hoa hồng sẽ sung sướng vì biết rằng mình còn có mẹ. Ngày lễ Vu Lan bởi thế không chỉ có ý nghĩa là ngày cúng lễ tưởng nhớ ông bà tổ tiên, cúng cho các vong hồn cô quạnh mà sâu xa hơn, nó nhắc nhở người ta biết trân trọng những gì mình đang có: cha mẹ, gia đình, người thân.

Tan những cơn mưa tháng 7, bầu trời trong trẻo đến lạ thường. Một màu xanh bất tận trải dài trên nền trời, cứ như thể có đứa trẻ nào vô tình thích tô màu tranh, làm một vệt màu từ đầu này sang đến tận đầu kia của bầu trời. Trời lại xanh, nắng lại vàng như mật trên các con phố. Mùa sấu đi qua, mùa hoa sữa âm thầm ghé qua. Bất chợt một buổi tối đi bên anh trên con phố quen, hương hoa sữa dìu dịu đầu phố nhẹ nhàng đáp xuống đôi vai gầy. Se sẽ rung mình vì lạnh. Đêm tĩnh. Nghe rõ tiếng gió và tiếng sương đêm len lén lướt qua phố. Sương đã xuống, con đường lúc mờ lúc tỏ dưới ánh sáng vàng vọt của ngọn đèn khuya. Hương hoa sữa, hương ngọc lan, hương dạ hương làm đêm đặc quánh, sâu thẳm, hun hút. Tưởng như vạn vật đều quánh đặc trong sương đêm. Ánh đèn le lói hắt qua cánh cửa sổ khép hờ. Đôi chim sâu rung rúc đôi cánh, gục đầu vào nhau mà ngủ. Đôi cánh nhỏ ẩm sương đêm. Tiếng nhạc dập dìu, tình tứ. Một bản nhạc trữ tình, sâu lắng. Hà Nội của những ngày mới hiện đại dường dừng lại nơi cánh cửa sổ bên ngoài. Một chiếc lá vàng thảng thốt lìa cành, rơi “tõm” trong không gian tĩnh mịch.

Thời tiết đã lạnh vào mỗi buổi sớm và khi đêm về. Ngày thu lao xao nắng, đêm thu lao xao gió. Nắng khẽ khàng hơn. Lặng nghe trong gió, có thấy tiếng rao xao động cuối con đường? Có thấy tiếng gió đùa đám lá vàng chạy trên phố, tiếng nắng rổn rang rạo rực. Hàng bưởi đung đưa những trái chín, hương ổi thơm trong gió và trái thị đã có mặt trong phiên chợ chiều nay. Nhanh lắm, những chiếc bánh nướng bánh dẻo đã bắt đầu bày bán trong những chiếc tủ kính lấp lánh. Phố hàng Mã lại ngập tràn màu sắc của đèn ông sao, đèn Táo quân, của mũ miện công chúa, mặt nạ, trống cơm. Lũ trẻ lại tíu tít nắm tay nhau rước đèn trông trăng. Mâm cỗ lại chất đầy ổi, hồng, na, bưởi. Đàn lợn bánh nướng nằm lim dim mắt trong chiếc rọ xinh xinh. Chú chó bưởi vẫy vẫy đôi tai hồng. Trung thu đầu tiên của bé, tùng tùng rinh rinh! Rinh rinh tùng tùng!

Thu đến nhanh rồi đi nhanh. Có khi chưa kịp biết thu sang, mùa đông đã sầm sập sau lưng. Thu khiến kẻ si tình lãng đãng. Khiến kẻ khô khan cũng cảm thấy mình “tình” hơn. Nắng cứ hanh hao! Gió cứ xôn xao! Hoa cúc vàng rung rinh trong nắng thu, sau lưng xe người kẻ chợ.  Hàng cơm nguội đã chuyển sắc. Hồ Tây mênh mang trong màn sương đêm kì ảo. Đám hoa sen kiêu ngạo của mùa hè giờ giấu mình rũ cánh. Đấy là thu đã sang, đấy là mùa đã tới. Xuân, Hạ, Thu, Đông bốn mùa luân chuyển. Thu mang theo vẻ đẹp rực rỡ, mang theo cả nét buồn man mác. Kẻ đa tình chiều nay ngồi nán lại bên khung cửa sổ mùa thu, nghe tiếng nắng nhảy nhót trên song sắt, nghe tiếng gió vồn vã rối bời mái tóc, nghe giọt cafe chậm rãi thả hồn nơi đáy cốc, ánh mắt đong đầy những nhớ thương. Tình lắm! Lãng mạn, da diết lắm!

Rồi... đêm sẽ sâu hơn, thu sẽ thu hơn, sương xuống và gió thêm chút giá. Thèm được xỏ tay vào túi ai để lang thang trong gió khuya, hít hà hương hoa sữa nồng nàn, cho bờ vai nặng tựa những mái đầu yêu thương.

Rồi mùa sẽ sang!

Nguồn Tạp chí Travellive

RELATED ARTICLES