Don Khone những ngày ngưng kết nối

04/01/2016

Tưởng chỉ ở mãi bên Tây mới có kiểu du lịch này, nhưng không, ở Lào cũng có những nơi như vậy. Một trong số đó là Don Khone.

Tôi biết đến cụm từ "Du lịch ngưng kết nối" (*) khi theo học lớp Truyền thông du lịch được dẫn dắt bởi vị Giám đốc truyền thông Văn phòng quảng bá du lịch vùng Franche-Comté, Pháp. Với đặc điểm là vùng có mật độ cây xanh rậm rạp nhất nước Pháp, chẳng có gì ngạc nhiên khi nơi đây được xem là một trong những vùng khởi nguyên và lan tỏa xu hướng mới mẻ này.

 

 

Khi thế giới ảo tạm ngưng kết nối

Trong số những người quan tâm đến hình thức du lịch này, phổ biến nhất là các thương gia, rộng hơn là những người phải chịu nhiều áp lực trong công việc – những người lúc nào cũng kè kè bên mình những thiết bị công nghệ nối họ với trăm bề tất bật nơi công sở.

Khi đến nơi cần đến, bạn sẽ được giữ hộ hoặc chủ động tắt các thiết bị thu phát sóng Internet và sóng điện thoại để có thể tận hưởng được cảnh sắc thiên nhiên nơi đó. Lý tưởng nhất cho các tuyến du lịch kiểu này thường là trong rừng sâu, nơi mọi sinh hoạt được diễn ra trong ngôi nhà gỗ vắt vẻo trên cây.

 

 

Tưởng chỉ ở mãi bên Tây mới có kiểu du lịch này, nhưng không, ở Lào cũng có những nơi như vậy. Nổi nhất trong số đó có "Gibbon experience", một tour cho phép du khách nghỉ lại trong những ngôi nhà cây, nơi có góc nhìn toàn cảnh xuống rừng quốc gia Bokeo, cho phép bạn ngủ dậy trong tiếng vượn kêu và "bay" từ nhà này sang nhà khác bằng hệ thống dây đu (zipline) chẳng chịt. Đây cũng chính là món quà mà chúng tôi tặng cho cô bạn đồng nghiệp Servane trước khi cô về Pháp. Với một kẻ mê đắm với văn hóa bản địa và đã từng đặt chân đến cả những chốn thâm sâu bí hiểm nhất xứ Lào, "Gibbon experience" vẫn là trải nghiệm độc đáo nhất của Servane. Rừng quốc gia Bokeo là nơi cô được thỏa thích hiện thực hóa giấc mơ Tarzone tuổi nhỏ của mình.

Còn tôi, chưa đủ dũng khí để đối diện với thử thách zipline, tôi đã chọn Si Phan Don cho hành trình "ngưng kết nối" của mình.

 

 

 

Sống lười nơi vạn đảo

Si Phan Don có nghĩa là "4.000 đảo" mà trong đó nổi bật nhất là Don Det và Don Khone. Với hằng hà sa số các dịch vụ vẫy chào trên mạng internet, Don Det hứa hẹn sẽ là trạm dừng chân của những người thích thử thách trên hành trình dọc ngang Đông Nam Á. Để tránh họ, tôi và Julie chọn Don Khone, cũng là đảo cuối cùng ở phía nam đất Lào, giáp ranh biên giới Campuchia.

Trang thông tin du lịch và phong cách sống Travellive+
Trang thông tin du lịch và phong cách sống Travellive+

Sau bao nhiêu vùng đất tôi có dịp đặt chân qua trong một năm làm việc ở xứ triệu voi, đảo Don Khone là nơi mang đến cảm giác thân thuộc nhất của một xứ Lào đã từng gặp trong sách vở. Phong cảnh chân chất, người dân hiền hòa, và không gian thì tĩnh lặng tuyệt đối.

 

 

Sau bao nhiêu vùng đất tôi có dịp đặt chân qua trong một năm làm việc ở xứ triệu voi, đảo Don Khone là nơi mang đến cảm giác thân thuộc nhất của một xứ Lào đã từng gặp trong sách vở.

 

Trên các diễn đàn, khách du lịch bốn phương chỉ vẽ nhau một hoạt động hứa hẹn lí thú khi tới Don Khone, đó là "hoạt động không làm gì"! Những gì bạn nên làm ở đây đơn giản là thuê một chiếc xe đạp rồi cứ thế chầm chậm những vòng xe trên con đường rợp bóng dừa, giữa những hàng rào đậm màu râm bụt, ngã lưng trên võng đánh một giấc trưa hay say sưa cùng quyển tiểu thuyết đã bao năm dở dang vì đọc mãi chưa tới hồi kết thúc. Thế thôi. Và Julie bảo Don Khone khiến cô thấy nhớ Hội An thật nhiều.

Cũng những hàng dừa nghiêng nghiêng xõa bóng, con sông quanh co uốn lượn trước mỗi mái nhà tranh và tầm nhìn ngắt xanh một màu lúa, nhưng với tôi, có một cái khác rất lớn giữa hai chốn này. Trong khi Hội An có sự giao thoa giữa nhiều nền văn hóa, Don Khone lại giản dị, đơn sơ như chưa từng biết tới thế giới bên ngoài. Thật sự, nếu không có những đầu máy xe lửa, vài chái nhà kiểu đầu thế kỷ và cây cầu Pháp cũ nối liền Don Det và Don Khone, có lẽ chẳng ai tin rằng nơi đây cũng từng chịu đựng sự xáo trộn của những tháng ngày Đông Dương thuộc địa.

 

 

Đảo đẹp nhất vào những buổi hoàng hôn. Không chỉ riêng tôi mà dường như tất cả những trái tim ngoại quốc đều bị «đặc sản» ráng chiều làm cho mê đắm. Trong mùi thơm của ly cocktail pha rượu gạo (cocktail Lao Lao), ai nấy neo hồn mình nơi chiếc thuyền câu, hay xa hơn là phóng tầm mắt sang bên kia dòng Mekong, nơi những người phụ nữ bắt đầu thu dọn chăn chiếu phơi ngoài rào, lên đèn, khép lại một ngày nữa đi qua.

Người Lào đặc biệt dễ thương. Sách hướng dẫn nói rằng, nếu một ngày nào đó tình cờ lạc chân vào một chòi canh trên rẫy lạ, hãy cứ sẵn gạo, mắm muối, xoong nồi mà nấu nướng, đánh chén ngon lành. Thậm chí, bạn cũng có thể đào khoai, khai sắn mang về. Chỉ cần sau đó tìm cách báo lại với người canh rẫy, bạn sẽ khiến họ thấy vui mừng vì tự nhiên làm được một việc phúc đức.

 

 

Don Khone thơ mộng đến mức thực tế mà như mộng mị, và dẫu ban đầu có chủ ý "ngưng kết nối" hay không, thì khi đến đây, mọi âu lo của đời sống dường như chẳng còn đất diễn. Chỉ còn lại ta với những khoảnh khắc của sự nhàn nhã.

 

Nghe Buena Vista Social Club nơi tận cùng thế giới

Điều khiến tôi thích nhất ở Don Khone đó là bạn có vẻ như đang ở nơi tận cùng thế giới, nhưng thực tế lại khác hẳn. Chưa có không gian nào thích hợp hơn để nghe Buena Vista Social Club như ở đây. Cứ mỗi tối, tôi và Julie dù có dùng bữa ở đâu cũng lại kết thúc một ngày rong ruổi bằng ly cocktail ở nhà hàng Sala Phae. Ở đây có thứ âm nhạc hàng đêm nhảy múa.

Buena Vista Social Club không phải là một ban nhạc. Đó là tên một câu lạc bộ khiêu vũ và âm nhạc rất nổi vào những năm 40, ở giữa lòng thủ đô Havana, Cuba. Sau 50 năm ngủ quên, câu lạc bộ này chỉ được thức tỉnh bởi cuộc gặp gỡ tình cờ với một tay guitar nổi tiếng người Mỹ, Ry Cooder.

 

 

Vẻ đẹp của âm nhạc Buena Vista Social gây ấn tượng vì nó chân chất và có tính biểu tượng. Và Don Khone chạm được tâm hồn tôi là vì nó vẫn tĩnh lặng với vẻ đẹp thanh cảnh rất riêng. Đó là vùng đất đã đã ôm tôi vào lòng, cho tôi nhìn lại cả tuổi thơ xưa cũ, soi rõ tâm hồn ở thì hiện tại và thúc tôi nạp đầy những năng lượng cần thiết.

Và tôi đã sống ở Don Khone những tháng ngày thong thả nhất bởi tôi biết rằng, chỉ sau một chuyến thuyền, vài ba cuốc xe, tôi sẽ lại cập bến bận rộn. Thế giới sẽ trở lại thời điểm cuối năm 2015, và tổ ấm của tôi đang loạn lên sau những ngày không được điều khiển, dù là từ xa.

Tôi đã sống ở Don Khone những tháng ngày thong thả nhất bởi tôi biết rằng, chỉ sau một chuyến thuyền, vài ba cuốc xe, tôi sẽ lại cập bến bận rộn

 

Thông tin thêm:

+ (*) Du lịch ngưng kết nối: dịch từ tiếng Anh là «unplugged travel» hay «voyage déconnecté» trong tiếng Pháp.

+ Hành trình: Bạn có thể bắt chuyến bay của Vietnam Airlines từ Hà Nội hoặc Thành phố Hồ Chí Minh đến Vientian, sau đó bắt xe buýt đêm từ Vientian đến Paksé (khoảng 10 tiếng). Từ đây bắt tiếp xe buýt đến Ban Nakasang (2 tiếng rưỡi), và sau đó tại bến tàu của Ban Nakasang bắt thuyền đến thẳng đảo Don Khone.

+ Hoạt động: Một trong những hoạt động không thể bỏ qua khi đến Don Khone là đi ngắm cá heo nước ngọt Irrawaddy, một trong những loại cá heo có nguy cơ tuyệt chủng có xuất xứ từ dòng sông cùng tên ở Myanmar, và chỉ xuất hiện ở 3 nơi trên thế giới. Nếu muốn được một lần nhìn thấy dòng Mekong giận dữ, nhớ ghé thác Khone (Khone Phapheng), nơi được xem là thác nước lớn nhất Đông Nam Á.

RELATED ARTICLES