Vùng Caucasus là một trong những vùng ngôn ngữ và văn hóa đa dạng nhất trên Trái đất. Các quốc gia ở vùng này bao gồm những nước hậu Xô Viết như Gruzia (Georgia), Armenia và Azerbaijan. Thời điểm hiện tại, Armenia và Azerbaijan đang khá căng thẳng, vì vậy tôi chọn Georgia là điểm đến cho chuyến đi bắt đầu mùa Hè năm nay.
Tbilisi - Thành phố có hoàng hôn buông lúc 9h
Tôi hạ cánh ở Tbilisi lúc 5h chiều, cứ ngỡ sẽ bỏ lỡ hoàng hôn nhưng ứng dụng thời tiết báo rằng mặt trời sẽ lặn từ khoảng 8h30 - 9h tối. Một cảm giác thật kỳ lạ xâm chiếm, khi mặt trời lúc 5h chiều vẫn còn sáng tỏ ở lưng chừng như 3h ở Việt Nam. Như vậy, tôi vẫn còn thời gian để lại hành lý ở khách sạn, đi dạo qua chợ trời ở Quảng trường tự do và leo lên đồi ngắm hoàng hôn trước 9h tối.
Nếu có thể dùng một từ để mô tả ấn tượng ban đầu của tôi về Tbilisi thì đó là sự bất đồng trong nhịp sống ở đây. Sự bất đồng trước hết ở hệ thống xe hỗn loạn của vô lăng trái - phải không quy tắc, nhưng chiếc xe luôn mở toang kính và bật nhạc điện tử max volume nhưng con người thì trầm lặng và kiệm lời. Những bức tường ở đây ngập tràn chữ viết và tranh vẽ, trên vỉa hè chỉ toàn chó và mèo, mỗi góc phố đều có người ngồi bán hoa tươi - một nét chấm phá lãng mạn trong dòng chảy xô bồ của một thành phố vẫn còn thiếu nhất quán.
Phía sau quảng trường tự do là con đường dốc lát đá trải dài đến một nhà thờ Ba Ngôi nho nhỏ. Đằng sau nhà thờ có lối đi và những bậc thang gồ ghề dẫn lên Mother of Georgia - ngọn đồi trung tâm thành phố. Tôi theo bậc thang lên đến đỉnh đồi và nhìn xuống Tbilisi chìm trong khung giờ vàng đẹp đẽ.
Tôi mua một chai rượu vang từ một cửa hiệu bất kỳ dưới phố và lôi ra uống trong khoảnh khắc hoàng hôn, đỉnh chóp của những thánh đường Thiên Chúa Giáo hòa cùng kiến trúc bản địa tạo nên khung cảnh thật mị hoặc trước vầng dương đang khuất sau núi.
Khi mặt trời vừa tắt, những lối đi ngập tràn ánh đèn của hàng ngàn tiệm rượu vang và những nụ hôn nồng nàn trên phố. Đêm vang lên khúc ca từ chiếc accordion màu đỏ, bản Bella Ciao gieo lên trên những nhành cây trúc đào ở quảng trường tự do. Cơn gió lạnh ùa đến khiến người ta muốn dừng lại sà vào bờ vai ấm áp của người bên cạnh. Trên phố những quán bar nho nhỏ nhộn nhịp tiếng nói cười, người ta ở bên nhau theo dõi một trận đấu, một bộ phim hoặc một câu chuyện, cả thành phố trở nên lãng mạn như một câu chuyện cổ.
Dường như khi đêm buông càng muộn, nhịp sống cuối ngày càng có nhiều điều thú vị để chúng ta khám phá, bởi vì những câu chuyện chỉ dừng lại khi chuông đồng hồ điểm 5h sáng, rồi mọi người sẽ đi ngủ và thức dậy vào ban trưa rồi bắt đầu ngày mới sau 11h.
Kazbegi trên những dãy núi cao vùng Caucasus
Tôi đi Kazbegi theo một daytour (tour ngắn trong ngày), từ Tbilisi khởi hành mất 3 tiếng, trên đường đi sẽ dừng lại một vài điểm thiên nhiên khiến ta quên mất ý niệm không thời gian. Để rồi khi đến nơi không còn cảm nhận được gì hơn ngoài choáng ngợp trước cảnh tự nhiên thứ thiệt ở vùng Đông Bắc Georgia. Tôi đến Kazbegi vào tháng Sáu, “thiên đường” khi ấy vẫn còn tuyết trên đỉnh núi và thời tiết se lạnh của cuối đông.
Trước khi tới thị trấn Stepantsminda của Kazbegi để tham quan nhà thờ The Gergeti Trinity Church nổi tiếng, chúng tôi dừng lại ở Tượng đài hữu nghị Nga - Georgia (Russia Georgia friendship monument). Trên bức tranh khảm mosaic nổi tiếng là câu chuyện lịch sử về mối quan hệ giữa Nga và Georgia, nhưng phía sau bức tường đó, khung cảnh thiên nhiên càng thêm tráng lệ hơn nơi những dãy núi xanh rờn hãy còn tuyết đang tan trên từng rặng cây. Một vài loài hoa cỏ dại phủ dưới chân khi tôi đứng nhìn khung cảnh như đang chạm tới cả bầu trời.
Khung cảnh ngoạn mục ấy là thật, khiến một người Đông Nam Á như tôi ngỡ ngàng cũng là thật, nhưng nó trở nên bình thường hơn khi chuyến xe đưa tôi đến trên đỉnh đồi của nhà thờ The Gergeti Trinity (nhà thờ Chúa Ba Ngôi).
Ở độ cao 2.170 m, nhà thờ huyền bí từ thế kỷ 14 được bao quanh bởi những dãy núi hùng vĩ đã khiến tất cả du khách bước xuống xe đều phải thốt lên kinh ngạc. Thậm chí khiến 2 trong số 12 khách tham gia daytour cùng tôi đã quyết định ở lại Stepantsminda để đi trekking những dãy núi quanh nhà thờ vào ngày hôm sau. Hiện nay, bên trong nhà thờ này vẫn diễn ra hoạt động của Giáo hội và Tôn giáo chính thống Georgia, những phiên lễ được cử hành rất nghiêm trang trong trang phục truyền thống thần bí. Tuy nhiên, du khách sẽ bị hạn chế việc quay chụp khu vực bên trong nhà thờ, tất cả những gì tôi có thể làm là chứng kiến và cảm nhận.
Kết thúc hành trình ở Kazbegi là một buổi trà chiều nơi khách sạn Rooms hotel Kazbegi, một khách sạn nổi tiếng ở khu vực này, vào mùa Đông mọi người thường đến đây trượt tuyết. Từ khu vực ban công cafe khách sạn, bạn sẽ ngắm được toàn cảnh trung tâm khu vực nổi tiếng này trong lúc nhâm nhi vị vang đỏ bản địa vô cùng hấp dẫn. Và khi ấy bạn sẽ cảm thấy có một chút nuối tiếc, tại sao mình không biết đến nơi này sớm hơn, tại sao mình không thử ở đây lâu hơn... và đó là lúc tôi nhận ra đã phải lòng Georgia trong khoảnh khắc.
Vì một vài lý do, tôi chỉ đến Georgia trong khoảng thời gian hạn hẹp 3 ngày 2 đêm và vốn dĩ không biết nhiều thông tin về đất nước này ngoài các địa điểm xem vội trên Lonely planet trên chuyến bay 3 tiếng từ Dubai. Dù vậy, xét về mức độ an toàn, thời tiết, cảnh đẹp trời Âu, giá cả địa phương, sự nhanh gọn của visa, sự tương đồng văn hóa, Georgia là một quốc gia mà người Việt có thể du lịch thoải mái vào khoảng thời gian xuân hay hè. Rất dễ để trở nên quen thuộc với lối sống và ẩm thực Georgia mà vẫn tận hưởng được nét đẹp Tây phương trên mỗi nẻo đường của đất nước này.