Ngồi nói chuyện với mọi người giữa thiên nhiên yên tĩnh chỉ còn tiếng của núi rừng và cười đùa của nhóm. Có người ngồi một góc ngắm nhìn toàn cảnh đồi cỏ trùng điệp bên dưới, bạn thì cầm điện thoại ghi lại khoảng khắc bình yên, vài người nằm nghỉ trên bãi cỏ để cơ thể cảm nhận năng lượng tự nhiên và còn lại ngồi cười đùa bên bếp lửa. Rồi bỗng nhiên trong đầu suy nghĩ: “Bây giờ ở Đà Lạt chắc chắn đông đúc, mùa này là mùa biển không cần phải nói và Sài Gòn có lẽ trên đường vắng vẻ nhưng quán cà phê lại ồn ào”.
May mắn những người yêu rừng núi tập trung lại với nhau để cùng cảm nhận không khí tươi mát của Lâm Đồng, ngắm nhìn vẻ đẹp đồi cỏ Ninh Thuận rồi tận hưởng dòng suối mát lạnh xua đuổi cái nóng Khánh Hòa. Đến với thiên nhiên điện thoại chỉ còn lại một thiết bị ghi lại khoảng khắc mệt mỏi không thể nào tả rồi những lúc vui đùa quên rằng bên ngoài kia còn bao nhiêu lo lắng. Ba ngày trong rừng có người xa lạ, người thích trầm lặng và rồi tự nhiên kết nối lại với nhau không quan tâm bạn là ai, bỏ lại mọi phiền muộn.
Hành trình của hơn 40 con người đi bộ 35km xuyên 3 tỉnh từ Vườn Quốc gia Bidoup – Lâm Đồng xuyên qua Vườn Quốc gia Phước Bình – Ninh Thuận và kết thúc tại thôn Tà Giang – Khánh Hòa. Cuộc phiêu lưu đưa mọi người đi qua nhiều cung bậc cảm xúc khi vỡ ào với rừng rêu xanh rực dưới tia nắng rọi qua tán rừng già nguyên sinh ở Bidoup. Sau một ngày chui rúc, xuyên qua khu rừng âm u rồi vỡ ào với khung cảnh đồi cỏ xanh mướt trong một buổi chiều tà. Đôi chân bước bất lực bước trong vô định dường như được tiếp năng lượng trở lại với một cảnh đẹp khó cưỡng lại.
Đi từ cao nguyên Lâm Viên với khí hậu mát mẻ tới khu đồi cỏ nắng và gió từ vùng đất khắc nghiệt Ninh Thuận làm ai cũng sốc với sự thay đổi thời tiết nhanh chóng như vậy. May mắn sông Khế nơi giáp ranh giữa 2 tỉnh Khánh Hòa và Ninh Thuận giúp xoa dịu cái oi vào những ngày đầu mùa mưa, không ai có thể từ chối đắm mình trong dòng suối đá trong xanh. Người thì trùm kín từ đầu tới chân, lúc này cái áo khoắc, khăn choàng cổ hay mũ đội đều để lại trên bờ suối để dòng nước cuốn trôi mệt mỏi và nắng nóng.
Ngoài thú vui tận hưởng thiên nhiên chúng tôi còn tiếp xúc những người bạn địa phương để tìm hiểu thêm văn hóa, con người và nhất câu chuyện núi rừng từ những người sống bám với nơi này. Từ những anh K’Ho từ làng K’Long Lanh ở Lạc Dương đậm chất cao nguyên với thân hình rắn rỏi, đôi mắt sâu thăm thảm như lạc vào rừng sâu. Mọi người chia sẻ câu chuyện đi rừng từ thời khi đi từ làng tới Đà Lạt phải đi bộ hơn 50km rồi ngày muôn thú dễ dàng bắt gặp đến cây cổ thụ bước vài bước nhìn thấy vài cây. Bạn sẽ phải lòng bất kỳ anh chàng K’Ho nào khi họ cầm guitar và cất tiếng hát, giọng cao trầm đặc trưng khi hát bài Tây Nguyên và nhất bản nhạc chuyển thể tiếng dân tộc.
Rồi đến những người bạn Raglai ở Ninh Thuận mang một vẻ đặc trưng của người dân chân chất với nụ cười hiền dịu với đôi mắt đầy long lanh. Khi lần đầu gặp bạn sẽ nhớ về bài nhất “giấc mơ Chapi”, nghĩ về vùng đất Tà Giang đầy bình yên rồi mới thấy nơi đây lãng mạn như nhạc sĩ Trần Tiến đã nhắc tới. Ở nơi giáp ranh giữa Khánh Hòa và Ninh Thuận, ít người biết tới đang giấu một vùng đất đầy mơ mộng không quá khắt nhiệt về thời tiết nơi dòng sông và núi rừng hài hào với nhau như bức tranh thơ mộng.
Khi bạn đã mê mẫn các vùng núi cao đến khu rừng bạt ngàn thì khó lòng bước vào nơi khu du lịch đông đúc và nhất vào những ngày nghỉ lễ dòng người đổ xô. Những trái tim đã lỡ va vào thiên nhiên bình yên, những dòng suy nghĩ dường như dừng lại chỉ còn đôi mắt nhìn xa xăm tìm kím bản thân giữa khu rừng bí ẩn hay giang đôi tay giữa cơn gió trên đồi cao thấy mình như được bay lên bâu trời xanh cao kia. Hãy để thiên nhiên cho bạn năng lượng để tiếp tục sống vui vẻ.