Nghe tưởng chừng hoang đường những thực sự 1.000 năm qua, không một phụ nữ nào được phép lui tới núi thiêng Athos. Bởi những tu sĩ ở đây cho rằng sứ mệnh lớn nhất của họ là đi theo Chúa và phụ nữ sẽ khiến họ khó có thể tập trung cho mục đích lớn này.
Núi Athos là một ngọn núi thuộc bán đảo vùng Halkidiki, Đông Bắc Hy Lạp, với chiều dài 60 km, rộng từ 7-12 km và có diện tích 390 km². Đây là nơi sinh sống của cộng đồng Kitô giáo lâu đời nhất trên thế giới, có niên đại từ thế kỷ 9. Nơi đây nổi tiếng là vùng đất linh thiêng của quần thể 20 tu viện Chính Thống giáo cùng khoảng 2.000 tu sĩ.
Athos trong tiếng Hy Lạp gọi là Ayion Oros hoặc Agion Oros, có nghĩa là "Thánh Sơn". Đây là thế giới riêng của các nam tu sĩ từ những năm 800 sau Công Nguyên. Năm 1045, Constantino Monomachos, Hoàng đế Byzantine thời bấy giờ đã trao quyền tự trị cho vùng núi Athos này, nơi đây chính thức trở thành tu viện quốc gia. Vào năm 1060, nhằm mục đích giúp các giáo sĩ nam tịnh tâm và đến gần hơn với Chúa nên đạo luật Cấm phụ nữ được ban hành. Quy định này không đơn thuần chỉ cấm phụ nữ mà còn cấm luôn cả những loài vật giống cái (trừ những con vật bay trên trời và mèo), hoạn nhân hay thậm chí là đàn ông không có râu.
Tuy nhiên vẫn có những người phụ nữ bất chấp luật cấm để đến bán đảo. Năm 1953, một phụ nữ Hy Lạp cải trang thành đàn ông để tới đây. Sau đó quốc gia này đã ra lệnh trừng phạt 12 tháng tù đối với người vi phạm. Gần đây nhất vào năm 2008, bốn phụ nữ Moldova bị những kẻ buôn người bỏ rơi trên hòn đảo. Cảnh sát địa phương bắt giữ bốn người này nhưng một giới chức cho biết những tu sĩ đã tha thứ cho họ.
Ngày nay, núi Athos mỗi ngày chỉ cho phép 100 du khách là người Hy Lạp hoặc người theo Chính Thống giáo viếng thăm và họ phải có giấy phép đăng ký từ trước. Hạn ngạch cho du khách nước ngoài thăm viếng là 10 du khách nam/ngày và phải đặt trước một tháng. Ngoài ra các du khách này phải có vẻ ngoài hiền lành, chân thật, trước khi lên phải trút bỏ xiêm y để kiểm tra nghiêm ngặt tránh trường hợp cải trang.
Trong số 20 tu viện của quần thể này, thì có 17 tu viện là của người Hy Lạp, 3 tu viện còn lại là của người Nga (Agiou Panteleiminos), người Serbia (Hilandar) và người Bulgaria (Zografou). Núi Athos được UNESCO công nhận là Di sản của thế giới năm 1988.
Các tu viện trên đảo được trang trí rất công phu bởi đây là nơi các tu sĩ tu tập, sống và sinh hoạt. Khi ăn uống, các tu sĩ phải giữ im lặng và nghe kinh cầu nguyện. Thức ăn của họ chủ yếu là rau, đôi khi có cá và nước hoặc rượu vang. Hầu hết thực phẩm hàng ngày được trồng trong các trang trại của tu viện, và tu sĩ còn có vườn nho để tự làm rượu vang.
Việc cầu nguyện chiếm phần lớn thời gian, hầu hết diễn ra vào ban đêm khi tu viện yên tĩnh nhất. Vào mỗi rạng sáng, các tu sĩ sẽ đi thắp nến cầu nguyện vì tin rằng đây là thời điểm mình gần với Chúa nhất nên những lời cầu nguyện có thể được nghe thấy. Ngoài cầu nguyện, các tu sĩ dành thời gian để dọn dẹp nhà khách, nấu rượu vang, chuẩn bị bữa tối, xây dựng và cải tạo tu viện.
Các tu sĩ vẫn đoàn kết ngay cả khi qua đời. Hài cốt của họ được rửa trong rượu vang đỏ theo phong tục Hy Lạp cổ đại và đặt trong nhà nguyện. Họ cho rằng, rời khỏi cuộc sống thật thanh thản nếu quan niệm đang sống cho Chúa và chết với thế giới bên ngoài.
Một số tu sĩ sống biệt lập, thay vì ở lại trong tu viện để tránh phiền nhiễu. Nơi cách biệt này được gọi là Karoulia, với các ngôi nhà chênh vênh trên vách đá. Họ tin rằng ở đó gần gũi với Chúa hơn. Hầu hết các ngôi nhà ở đây không dễ tiếp cận, nguồn thức ăn, củi được chuyển đến bằng những giỏ hàng gắn vào ròng rọc. Nếu nơi ở quá khó tiếp cận, một người sẽ giương cờ để các tu sĩ khác ghé thăm khi cần giúp đỡ.
Du khách muốn thăm quần đảo có thể đăng ký bằng cách gửi bản sao hộ chiếu tới Văn phòng Người hành hương, sau đó di chuyển bằng phà từ 2 cảng gần nhất ở thành phố Ouranoupoli và thị trấn Ierissos.