Tháng 10 tới đây, người hâm mộ điện ảnh Việt Nam sẽ có dịp trải nghiệm lại một trong những tác phẩm kinh điển của Studio Ghibli, bộ phim kinh điển "Mộ Đom Đóm" (Grave of the Fireflies), ngay trên màn ảnh rộng. Đây không chỉ là cơ hội để khán giả trẻ được tiếp xúc với một kiệt tác điện ảnh đầy xúc động, mà còn là dịp để những người đã từng xem phim hồi tưởng về một câu chuyện ám ảnh, đầy nhân văn giữa bóng tối chiến tranh.
Câu Chuyện Về Nỗi Đau Và Sự Mất Mát
Ra mắt lần đầu vào năm 1988, "Mộ Đom Đóm" kể câu chuyện đầy bi thương về hai anh em Seita và Setsuko trong bối cảnh Nhật Bản cuối Thế chiến II. Với sự chỉ đạo tài tình của đạo diễn Isao Takahata – đồng sáng lập Studio Ghibli, bộ phim đưa người xem vào một hành trình đầy cảm xúc, nơi những mất mát và đau thương của chiến tranh được tái hiện qua góc nhìn trong trẻo, nhưng không kém phần tàn khốc của hai đứa trẻ.
Phim mở ra với cảnh Seita nằm co ro trong một ga tàu, cậu bé dần kiệt sức vì đói và suy dinh dưỡng. Nhưng đó chỉ là khởi đầu của chuỗi sự kiện dẫn dắt khán giả quay ngược thời gian vào một thế giới nơi hy vọng dường như chỉ còn le lói, khi hai anh em phải đối mặt với cuộc sống khắc nghiệt và tàn nhẫn. Khởi đầu bằng một bi kịch, cách mà Takahata xây dựng bộ phim lại khiến người xem dần quen với số phận nghiệt ngã của các nhân vật, để rồi không còn trông đợi vào một phép màu nào đó xảy ra.
Nỗi Đau Phía Sau Màn Ảnh
Một trong những lý do khiến "Mộ Đom Đóm" chạm đến trái tim của người xem chính là câu chuyện của nó có nguồn gốc từ đời thật. Tác phẩm được chuyển thể từ tiểu thuyết của nhà văn Akiyuki Nosaka, một người cũng từng trải qua những mất mát đau đớn trong Thế chiến II. Nhà văn Nosaka, giống như Seita, đã mất đi cô em gái vì nạn đói, và chính sự mất mát ấy đã trở thành động lực để ông viết nên cuốn tiểu thuyết "Mộ Đom Đóm". Bộ phim không chỉ là lời kể về hai anh em hư cấu mà còn là câu chuyện của hàng ngàn trẻ em Nhật Bản trong những năm tháng tăm tối ấy.
Đau lòng hơn, chính nhà văn Nosaka đã từng thú nhận rằng ông không thể chăm sóc em gái mình như Seita đã làm trong phim. Sự dằn vặt ấy đã đeo bám ông suốt cả cuộc đời, và "Mộ Đom Đóm" như một lời xin lỗi, một sự lý tưởng hóa về những gì ông mong ước mình có thể làm để bảo vệ em gái khỏi số phận nghiệt ngã của chiến tranh.
Tái Hiện Một Thời Kỳ Lịch Sử Đau Thương
Không giống như những tác phẩm hoạt hình khác của Studio Ghibli thường xoay quanh thế giới huyền ảo, "Mộ Đom Đóm" tập trung vào hiện thực tàn khốc. Những hình ảnh chiến tranh, những con phố đổ nát và sự nghèo đói bao trùm lên cả nước Nhật được tái hiện một cách chân thực, làm nổi bật sự vô nghĩa của chiến tranh và nỗi đau mà nó mang lại. Đạo diễn Takahata đã khéo léo khai thác những chi tiết nhỏ nhất – từ ánh mắt mệt mỏi của Seita, nụ cười yếu ớt của Setsuko, đến cả tiếng thở dài nặng nề của những người lớn xung quanh – để khắc họa sâu sắc sự bế tắc của một thế hệ trẻ trong bóng tối của xung đột.
Lời Kết Của Một Kiệt Tác
Dù hơn 36 năm đã trôi qua, Mộ Đom Đóm vẫn giữ vững vị trí của mình như một trong những tác phẩm điện ảnh phản chiến sâu sắc nhất. Tác phẩm không chỉ là lời kể về nỗi đau và sự mất mát, mà còn là lời nhắc nhở về giá trị của hòa bình và tình thương yêu giữa con người với nhau. Trong một thế giới mà chiến tranh và xung đột vẫn luôn hiện diện, "Mộ Đom Đóm" trở thành lời nhắn gửi bất hủ về tầm quan trọng của việc duy trì hòa bình.
Tháng 10 này, khi "Mộ Đom Đóm" được trình chiếu trên nhiều cụm rạp tại Việt Nam, hãy để bộ phim đưa bạn trở lại với một giai đoạn lịch sử đầy đau thương, nhưng cũng tràn đầy tình yêu và hy vọng. Đừng bỏ lỡ cơ hội trải nghiệm một tác phẩm điện ảnh tinh tế và giàu cảm xúc này trên màn ảnh lớn, để cảm nhận trọn vẹn thông điệp sâu sắc mà Studio Ghibli muốn gửi gắm đến chúng ta.